“ Shit!” An Tử Thành chửi rủa một tiếng, cầm chiếc khăn tắm quay người đi vào nhà tắm.
Không nỡ làm đau cô đành phải tự mình giải quyết vậy.
.........
Ngày hôm sau.
Hàn Gia Lệ từ từ mở mắt. Ánh nắng bên ngoài cửa sổ khiến cô chói mắt, Hàn Gia Lệ cau mày, có gì đó mềm mại cọ vào mặt cô.
Hình như có gì đó không đúng ở đây?
Cô mở choàng mắt ngẩng đầu dậy, trước mắt là một khuôn mặt đẹp trai đến hoàn hảo. Đến trong mơ vẻ đẹp trai đó khiến người ta không có cách nào thoát ra được.
An Tử Thành!!!
Định thần lại Hàn Gia Lệ phát hiện cơ thể mình đang bị An Tử Thành ôm chặt trong lòng, toàn thân hắn ** còn quần áo trên người cô mặc vẫn nguyên xi, nói như thế, chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhưng An Tử Thành loài cầm thú này chẳng nhẽ lại chịu để yên.
Nhìn khuôn mặt An Tử Thành vẫn đang ngủ say, Hàn Gia Lệ cảm thấy hắn không đáng sợ như thế.
Cô ở trong lòng hắn nghe tiếng tim đập của hắn mạnh mẽ có lực như thế.
Đôi mắt cô không ngừng lướt trên khuôn mặt An Tử Thành, có chút sững sờ.
An Tử Thành lúc đó cũng mở mắt ra, đúng lúc nhìn thấy đôi mắt long lanh đó của cô đang nhìn mình.
Hàn Gia Lệ hoảng hốt cúi đầu không nhìn hắn ta nữa, tim đập càng nhanh hơn.
Cứ nghĩ đến người phụ nữ này khiến hắn tối qua nhấp nhỏm mấy lần, hắn kiềm chế không phát cáu nỗi bực tức trong lòng nữa.
Mới sáng sớm đã khiến hắn rạo rực toàn thân, muốn đè người phụ nữ này xuống dưới mà giày vò cho sướиɠ.
Cô hoảng loạn né người từ trong lòng hắn ra, Hàn Gia Lệ đang muốn tránh ra nhưng lại bị hắn kéo lại. Cơ thể rắn chắc đè lên thân thể mềm mại của cô.
“ Có phải cô đã ngủ với Tiêu Dật Nhiên không?” trong mắt hắn ta chứa đầy vẻ nguy hiểm.
“ Có liên quan gì đến anh không?” Cô vẫn mạnh mẽ bướng bỉnh không thèm quay đầu nhìn hắn.
“ Cô là người phụ nữ của tôi! Là của một mình tôi, chỉ có tôi mới có thể làm chuyện đó với cô! Ai dám ngủ với cô, tôi gϊếŧ hắn ta!” Cứ nghĩ đến bộ dạng Tiêu Dật Nhiên làm chuyện đó trên giường với cô, hắn lại nắm cánh tay cô càng chặt hơn.
“ Anh là kẻ biếи ŧɦái trong lòng không bình thường, anh cho rằng người đàn ông khác đều giống loại cầm thú như anh sao?”
“ Cô.......” Hắn tức đến nỗi nắm chặt hai tay lại.
“ Bắt tôi lại anh muốn làm gì?”
Con ngươi như mắt sói dữ sắc lạnh của An Tử Thành nheo lại.
“ Bắt cô về bên cạnh tôi, cô là vật phẩm của riêng tôi, tôi không cho phép người đàn ông khác động đến một ngón tay.” Hắn nhìn cô đầy vẻ bá chủ độc quyền.
“ Ha ha.........” Cô cười một cách tuyệt vọng, nụ cười mang đầy chế giễu: “ Tôi thấy, anh vẫn là kẻ cưỡиɠ ɧϊếp một xác chết mà thôi!”
“ Cô dám chết! Tôi sẽ gϊếŧ sạch những kẻ bên cạnh cô, không tin, cô cứ thử xem!”
Người con gái này lúc nào cũng nhen nhóm nỗi bực tức trong đáy lòng hắn.
Hàn Gia Lệ sững người, bên cạnh cô, còn có ai sao?
Nhưng đúng lúc này.......
“ Anh Tử Thành, anh còn chưa dậy à? Thím Trần bảo chúng ta xuống ăn sáng.” Giọng nói yểu điệu của Bạch Phi Phi bên ngoài cửa chuyển đến.
Hàn Gia Lệ nhận ra giọng nói của cô ta, đôi mắt đẹp nheo lại, không ngờ Bạch Phi Phi đã chuyển đến nhanh như thế, không phải vợ chưa cưới của An Tử Thành sao?
Ha ha! Hàn Gia Lệ nở một nụ cười thấu buốt xương, đột nhiên thay đổi chủ ý, con mụ già dâʍ đãиɠ Triệu Mẫn và Bạch Phi Phi, kế hoạch của hai người đừng hòng đạt được, tôi sẽ khiến các người phải trả giá đắt!
An Tử Thành liếc nhìn Hàn Lệ Phi ở bên dưới, biểu thị cô đừng lên tiếng.
“ Phi Phi, em xuống trước đi, anh......uh......”
Lời còn chưa nói hết, Hàn Gia Lệ đã ngẩng đầu hôn lên môi hắn.
Dùng lực lật người đè hắn xuống dưới, tư thế nằm trên trêu ghẹo.