Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 47: Quá khác thường

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm sau Tiểu Nhã thấy Lan Lan, nói: "Lan Lan, ngày hôm qua sau khi bọn mình đi, học trưởng có ở nhà cậu lâu không?"

Lan Lan nói: "Cũng không lâu lắm." Ôn Tiểu Nhã nói: "Học trưởng thật đỉnh nha, cậu còn chưa đồng ý qua lại với anh ấy mà anh dám gọi bố mẹ cậu là bố mẹ vợ rồi."

Lan Lan nói: "Không có gì, mà cậu sau khi về với Thượng Quan Nam Trì có cãi nhau không đấy!"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu suốt ngày hỏi mấy câu đấy! Cậu đây là đang hi vọng hai bọn tớ thực sự cãi nhau sao?"

Lan Lan nói: "Tớ chỉ là lo lắng cho cậu thôi bởi vì hai người mỗi ngày đều sẽ vì mấy chuyện lông gà vỏ tỏi mà cãi nhau."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Lo lắng cho tớ đấy à? Vậy tớ xin khẳng định cho cậu biết bọn tớ không cãi nhau."

Lan Lan nói: "Vậy sau này thì đỡ phải lo lắng cho hai người."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu có phải đang giấu tớ cái gì không đấy! Sao cậu nói cứ kỳ kỳ."

Lan Lan nói: "Tớ có gì đâu mà giấu cậu chứ chỉ là lo lắng cho cậu thôi nhìn đi bây giờ cậu còn đang có thai đó. Cảm xúc khẳng định là lên xuống thất thường suy nghĩ lung tung, tớ chỉ sợ cậu không có chuyện gì mà lại đi chọc cho Thượng Quan Nam Trì tức giận."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cảm ơn cậu nhiều nhưng tớ sẽ không như thế đâu, mấy bữa nay tớ chỉ muốn ngủ mà thôi vừa về nhà tắm rửa xong là tớ lại lăn lên giường ngủ làm gì còn tinh thần mà cãi nhau nữa chứ!"

Lan Lan nói: "Thôi không nói nữa, nếu không ông chủ đến lại chửi cho một trận." Sau đó đều vội đi.

Trong nhà Lan Lan mẹ Trần đi mua một chút thức ăn bổ dưỡng cho nhà của Lan Lan. Còn ba của Lan Lan hôm nay không có việc gì, cũng vừa vặn ở nhà.

Mẹ Trần nói: "Xin hỏi đây có phải là nhà của Lan Lan không?"

Mẹ của Lan Lan nhìn thấy một vị phu nhân có vẻ giàu có tuổi tầm trên dưới 50 đang cầm đồ vật trong tay nhìn đến một cái 50 sau đó gật đầu nói: "Đúng vậy xin hỏi bà đây tìm Lan Lan có chuyện chi?"

Mẹ Trần nói: "Tôi có thể vào nhà không?" Lan Lan Mẹ nói: "Mời vào mời vào."

Sau khi mẹ Trần được mẹ của Lan Lan dẫn vào trong nhà liền đặt đồ vật lên trên bàn nói: "Bà là mẹ của Lan làm sao!"

Lan Lan Mẹ nói: "Đúng vậy, Còn đây là ba của Lan Lan."

Nói xong liền dùng ngón tay chỉ về phía người đang trồng rau bên ngoài.

Mẹ Trần gật đầu nói: "Có thể quấy rầy gia đình một chút không? Hôm nay tôi tới chính là bàn chuyện của tụi nhỏ."

Ba của Lan Lan ba nghe nói là chuyện của tụi nhỏ liền nhanh chóng dừng việc đang làm rửa tay sạch sẽ, sau đó đi vào. "Nói đi! Chúng ta đang nghe."

Mẹ Trần nói: "Tự giới thiệu giới thiệu một chút, tôi là mẹ của Trần Chí Hào nghe nói Trần Chí Hào thích Lan Lan nhà hai người cho nên tôi mới lại đây nhìn xem."

Ba của Lan Lan nói: "Cái này tôi cũng biết nhưng chúng tôi cũng đã khuyên thằng bé, nhà của chúng tôi không dám trèo cao. Nhưng là nó vẫn chưa từ bỏ ý định tôi nghĩ bà nên về khuyên nhủ lại thằng bé!"

Mẹ Trần nói: "Hai người thật sự nghĩ như vậy sao?"

Lan Lan ba ba nói: "Đúng vậy, gia đình nhà chúng tôi cũng không khá giả gì cho nên bà cũng không cần lo lắng. Tôi sẽ tận lực khuyên lại thằng bé."

Mẹ Trần nói: "Lời nói của ông là có ý gì! Thật ra hôm nay tôi tới ý định là muốn hiểu rõ tình huống của hai đứa chúng nó sau đó muốn tới gặp mặt người lớn của Lan Lan."

Ba mẹ Lan Lan tưởng chính mình nghe lầm, có chút không thể tin được mà nhìn mẹ Trần.

Mẹ Trần nói: "Kỳ thật hôm nay tôi tới đây chính là tìm hiểu xem Lan Lan lớn lên trong một gia đình như thế nào. Nhưng sau khi nhìn thấy hai người tôi tin tưởng Lan Lan thật sự sự là một đứa trẻ thành thật cho nên tôi cũng không phản đối hay chúng nó kết giao."

Mẹ Lan Lan nói: "Nhưng mà gia đình nhà chúng tôi làm sao có thể làm thân cùng gia đình nhà các người cơ chứ, ông bà ta có câu lấy nhau phải môn đăng hộ đối, nhìn qua đều thấy được gia đình nhà bà rất có điều kiện so với nhà chúng tôi thì chúng tôi còn kém quá xa."

Mẹ Trần nói: "Các người không cần nói trước như vậy cứ để cho bọn trẻ tìm hiểu một thời gian rồi nói sau."

Ba mẹ Lan Lan gật đầu đồng ý lời mẹ Trần vừa nói. Nhìn đến bà, mẹ Lan Lan gật đầu đồng ý, mẹ trần nói: "Hôm nay tôi chỉ lặng lẽ tới đây cho nên hai người không cần nói cho bọn trẻ đâu."

Sau đó, bọn họ còn trò chuyện rất nhiều, mẹ Trần nói: "Ba mẹ của Lan Lan, hôm nay chỉ nói tới đây thôi tôi xin phép về trước."

Lan Lan mẹ nói: "Vâng chào chị, nếu như có thời gian mời chị đến đây chúng ta nói chuyện tiếp." Mẹ Trần gật đầu liền đi.

Rất nhanh liền đến giờ tan tầm, Thượng Quan Nam Trì ở bên ngoài chờ Ôn Tiểu Nhã. Lúc này anh nhìn thấy Trần Chí Hào cũng lái xe tới, anh xuống xe đi qua, Trần Chí Hào nhìn đến Thượng Quan Nam Trì lại đây, cũng xuống dưới.

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không biết tiệm của tôi có gì quý giá mà lại có thể hấp dẫn đến anh vậy ta? Lại còn khiến anh lâu lâu lại chạy tới kiểm tra như thế."

Trần Chí Hào nói: "Nếu không phải người tôi thích đang làm ở trong cái tiệm nhỏ xíu của anh thì cho dù anh có khóc là muốn tôi tới tôi cũng không thèm tới đâu."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Nếu anh cảm thấy cửa hàng của tôi quá nhỏ bé thì có bản lĩnh anh mời người ấy đến công ty nhà mình làm đi nha! Việc gì phải ấm ức thay cho người đó vì làm ở nơi nhỏ bé này cơ chứ."

Trần Chí Hào nói: "Thế anh ngay cả người cũng ngủ chung rồi tại sao vẫn không thể để cho người con gái của mình ở ngoan ngoãn trong nhà của mình đi?"

Thượng Quan Nam Trì không nói chuyện, bởi vì anh là thật sự khuyên không được Ôn Tiểu Nhã, cho nên anh quyết định giữ im lặng.

Trần Chí Hào tiếp tục nói: "Kỳ thật, có đôi khi không không phải là chúng ta không muốn làm mà tại vì khuyên không nổi cho nên chỉ đành tùy ý cho mấy cô ấy thôi. Vậy nên anh với tôi cũng giống như nhau anh có tư cách gì mà chê cười tôi chứ."

Ngừng một chút, Trần Chí Hào lại nói: "Lại nói cảm ơn hôm qua anh đã chọc giận tôi khiến cho tôi giải quyết xong chuyện của mình rồi"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Có ý gì?"

Trần Chí Hào nói: "Ý tứ chính là ba mẹ của Lan Lan đã đồng ý cho hai chúng tôi qua lại rồi cho nên tôi đây đang rất vui nếu không hai đêm nay để tôi mời anh cùng vợ của anh đi ăn cơm để cảm ơn."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Sao lại cảm ơn?"

Trần Chí Hào nói: "Bởi vì anh đã từng nói nếu tôi có thể thành thành thật thật mà trở thành con rể nhà vợ mình thì phải cảm ơn Thượng Quan Nam Trì anh chứ sao nữa!"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Hiện tại anh vẫn chưa phải đâu mà ở đây khoác lác."

Trần Chí Hào nói: "Đã đồng ý cho qua lại thì cách con rể còn bao xa chứ? Đi thôi, bốn người chúng ta hôm nay cùng nhau ăn một bữa đem hiểu lầm lúc trước xóa bỏ toàn bộ."

Thượng Quan Nam Trì còn muốn nghĩ lại, Trần Chí Hào đã nói: "Hai người chúng ta dù sao cũng là ông chủ lớn, mời ăn một bữa cơm mà anh còn ngượng ngùng xoắn xít, anh còn là đàn ông nữa không đấy?"

Thượng Quan Nam Trì nghe thấy Trần Chí Hào nói mình không phải đàn ông thiếu chút nữa liền đấm cho anh ta một cái. Nhưng là anh nhịn xuống tới, nói: "Đêm nay, chúng ta so rượu, xem ai không phải đàn ông."

Trần cHí Hào nói: "Một lời đã định."

Lúc này Ôn Tiểu Nhã cùng Lan Lan đi ra, nhìn đến Thượng Quan Nam Trì cùng Trần Chí Hào hai người đứng chung một chỗ nói chuyện, còn tưởng rằng là nhìn lầm rồi.

Ôn Tiểu Nhã nói: "Hai người các anh không có việc gì chứ!"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Em hy vọng bọn anh có chuyện gì sao?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Bởi vì hai người mỗi lần gặp mặt cứ như oan gia ấy không đội trời chung vậy mà hôm nay lại đứng chung một chỗ còn nói chuyện vui vẻ như thế chắc chắn là có biến."

Trần Chí Hào nói: "Chuyện khác thường còn ở phía sau, Lan Lan đi ăn cơm thôi."

Sau đó lại nói với Tiểu Nhã, nói: "Tiểu nhã hai người cũng nhanh lên." Nói xong liền lái xe đi.

Ôn Tiểu Nhã không thể hiểu được nhìn Thượng Quan Nam Trì. Nói: "Nam trì, đây là có chuyện gì!"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Cái tên học trường quê của em được ba mẹ của Lan Lan đồng ý cho qua lại cùng Lan Lan, cho nên rất hào phóng muốn mời chúng ta ăn cơm. Đi, anh đỡ em lên xe! Đi ăn cơm với bọn họ thôi." Vừa nói vừa đỡ Ôn Tiểu Nhã lên xe, sau đó cũng theo Trần Chí Hào đi.

-----

Editor: Hehee

Cập nhật 26.6.2021
« Chương TrướcChương Tiếp »