Sáng hôm sau, Thượng Quan Nam Trì đưa Ôn Tiểu Nhã tới tiệm rồi rời đi.
Lan Lan nhìn Ôn Tiểu Nhã, hỏi: "Nói đi! Cậu và ông chủ nhà cậu lại có tiến triển gì rồi, ngày hôm qua cũng không đi làm."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu có thể đừng lúc nào cũng hỏi chuyện của tớ chứ, chuyện của cậu thì thế nào rồi?"
Lan Lan nói: "Tớ thì có chuyện gì được?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Chuyện của cậu và học trưởng, hai người đã tới mức độ nào rồi."
Lan Lan lúc nào mới nhớ tới, nói: "Còn có thể tới mức độ nào chứ, hiện tại đã rất lâu không nhìn thấy người rồi."
"Hai người đang cãi nhau sao ?" Ôn Tiểu Nhã nói
Lan Lan trợn mắt nhìn Ôn Tiểu Nhã: "Cãi nhau cái gì chứ! Bọn tớ còn không có kết giao, nói gì tới cãi nhau. Cậu cho rằng đều giống như cậu cùng Thượng Quan Nam Trì sao, quen biết bao lâu thì cãi nhau bấy lâu sao?"
"Cô gái chết tiệt này, cậu dám chê cười tớ phải không?" Ôn Tiểu Nhã vừa nói liền vừa muốn đi đường quyền với Lan Lan.
Lan Lan chạy nhanh nói: "Cậu không cần động tay động chân với tớ, để Thượng Quan Nam Trì của cậu thấy được, lại nói thành tớ khi dễ cậu."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Đáng ghét."
Lan Lan nói: "Nói thật thì, hiện tại Thượng Quan Nam Trì đúng là tốt hơn!"
Ôn tiểu nhã nói: "Còn không phải vẫn như vậy sao, buổi tối hôm trước cũng thiếu chút nữa chết ở trên tay hắn."
Lan Lan nói: "Cậu lại làm gì chọc tới anh ta vậy, hai người ba ngày đều như vậy, về sau làm sao bây giờ?"
Ôn Tiểu Nhã cúi đầu nói: "Lan Lan, tớ..."
Lan Lan nói: "Cậu làm sao nói mau lên! Muốn làm tớ cuống chết phải không?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Tớ mang thai, tớ nói một câu muốn bỏ đi đứa con này, Thượng Quan Nam Trì liền thiếu chút nữa gϊếŧ chết tớ luôn."
Lan Lan nói: "Cậu bị vậy là xứng đáng, ai kêu cậu nói như vậy, cậu là sợ Thượng Quan Nam Trì nhà cậu không nuôi nổi cậu sao?"
Lan Lan tiếp tục hỏi: "Tiểu Nhã, cậu không nghĩ tới muốn ở cạnh Thượng Quan Nam Trì sao? Vì sao cậu lại nghĩ tới không muốn sinh đứa nhỏ này ra ?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Bản thân tớ không rõ ràng lắm, rốt cuộc tớ muốn như thế nào. Kỳ thật Thượng Quan Nam Trì đối với tớ cũng rất tốt, nhưng là tớ thật sự không có cảm giác an toàn với anh ta. Ngày hôm qua anh ta cũng cùng tớ đi về nhà tớ, xem như lần đầu tiên tới cửa chào hỏi đi."
Lan Lan nói: "Vậy là tốt, anh ta lại không phải vì cậu có con của anh ta, anh ta chẳng quan tâm. Anh ta còn đến nhà cậu, chứng tỏ anh đối với cậu chính là thật lòng, cậu còn có cái gì không yên tâm sao?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Trong lòng không yên ổn, trong phòng anh ta có rất nhiều ảnh chụp anh ta và bạn gái cũ, không biết có bao nhiêu thân mật. Bọn họ ở bên nhau thật sự rất xứng đôi, có đôi khi tớ cùng anh ta ở bên nhau sẽ cảm thấy bản thân chính là vịt con xấu xí."
Lan Lan nói: "Aiz! Thì ra là ghen, cậu không tin tưởng bản thân đúng không! Sợ bụng từng ngày sẽ to lên, sau đó sợ Thượng Quan Nam Trì đùa bỡn tình cảm của cậu. Cho nên không dám hạ quyết tâm phải không?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Vẫn là cậu hiểu tớ."
Lan Lan nói: "Đúng rồi, vừa rồi cậu nói Thượng Quan Nam Trì đến nhà cậu. Sau khi mẹ kế của cậu biết bối cảnh của Thượng Quan Nam Trì, chắc là không dám nói cậu điều gì nữa, thật đáng tiếc tớ không thấy được sắc mặt bà ta khi bị Thượng Quan Nam Trì dọa sợ."
Ôn Tiểu Nhã kể lại một lượt những chuyện của Thượng Quan Nam Trì ở nhà mình với Lan Lan, Lan Lan sau khi nghe xong, nhịn không được lớn tiếng nói:
"Đôi mẹ con này cũng quá không biết xấu hổ đi! Còn muốn cướp chồng của cậu."
Bởi vì cô nói lớn tiếng, đồng nghiệp trong tiệm đều nhìn qua. Cô đành phải nói: "Không có việc gì không có việc gì, mọi người cứ làm việc của mọi người đi."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Lan Lan, cái tính tình này của cậu, sớm biết vậy tớ đã không chuyện gì cũng nói cho cậu rồi."
Lan Lan xin lỗi nói: "Thực xin lỗi, không khống chế được, lần sau nhất định sẽ chú ý."
Lúc này Lưu Yến đi tới nói: "Trong thời gian làm, ở chỗ này nói chuyện phiếm, hai người như vậy bảo tôi phải quản những người khác thế nào."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Thật xin lỗi ông chủ, sẽ không có lần sau."
Lan Lan cũng đi theo gật gật đầu thừa nhận sai lầm.
Lưu Yến nói: "Mau làm việc đi." sau đó liền ai bận việc nấy.
Tan tầm, Ôn Tiểu Nhã gửi WeChat cho Thượng Quan Nam Trì nói: "Nam Trì, tối nay em muốn tới nhà Lan Lan ăn cơm, anh tự về nhé."
Sau đó liền đi theo Lan Lan chậm rãi đi về. Hai người không chú ý tới phía sau có một chiếc xe vẫn luôn đi theo bọn họ, vẫn luôn chờ bọn họ đi vào trong nhà.
Tài xế trên xe nói: "Phu nhân, người đi theo bọn họ như vậy, như thế nào biết được đây là nhà ai sao?"
Mẹ Trần nói: "Cậu không nhìn xem ai mở cửa sao?"
Tài xế nói: "Hình như là người thiếu gia thích."
Mẹ Trần nói: "Vậy chẳng phải là biết được rồi sao, giống như khách tới nhà chơi sẽ không tự ý mở cửa nhà người khác."
Tài xế nói: "Vẫn là phu nhân thông minh."
Mẹ Trần nói: "Việc này cậu trước hết không cần nói với Chí Hào, chờ tôi biết rõ ràng rồi hẵng nói, trở về thôi!"
"Bác trai, bác gái, cháu tới nhà mọi người ăn cơm." Tiểu Nhã vừa vào cửa liền chào ba mẹ Lan Lan.
Mẹ của Lan Lan nghe được giọng nói của Ôn Tiểu Nhã, đi ra nói: "Là Tiểu Nhã à! Cháu rất lâu đã không tới nhà chúng ta rồi, nào, mau vào phòng ngồi."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Bác gái, bác gần đây có khỏe không? Tại sao không thấy bác trai đâu vậy?"
Mẹ Lan Lan nói: "Như cũ, bác trai của cháu còn chưa tan tầm đâu."
"Nói ai không tan tầm hả?" Lúc này ba của Lan Lan từ bên ngoài đi vào.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Bác trai, đâu có nói bác đâu a?"
Ba của Lan Lan nói: "Tiểu Nhã tới rồi, đều vào ăn cơm đi! Mẹ Lan Lan, Tiểu Nhã đã rất lâu không tới, bà mau làm món gì đó ngon ngon."
Mẹ Lan Lan nói: "Biết rồi, tôi đi xào đồ ăn, mọi người cứ ngồi trước đi."
Nói xong liền đi vào phòng bếp, một lát sau liền nói: "Lan Lan, vào bưng thức ăn ra ăn cơm." Sau đó Tiểu Nhã cùng Lan Lan vào giúp đỡ bê bát đũa, bưng thức ăn lên bàn chuẩn bị ăn cơm.
* Tại Trần gia.
Bà Trần nhìn ông Trần nói: "Lão Trần, hôm nay tôi đi theo cô bé kia, hiện tại đã biết chỗ ở nhà nó. Sau khi chờ cô ấy đi làm, tôi muốn đến nhà cô ấy xem, muốn biết xem ba mẹ cô ấy là người thế nào."
Ông Trần nói: "Bà thật thích nhọc lòng, chuyện của bọn trẻ thì cứ kệ chúng!"
"Hiện tại cũng đã biết cô ấy ở chỗ nào, đột nhiên liền không cho tôi đi, lòng tôi sẽ không yên được." bà Trần liền nói.
Ông Trần nói: "Vậy tùy bà, nếu muốn đi thì cũng nên mua đồ mang tới, không nên đến tay không, như vậy nhà người ta sẽ cảm thấy bà tới điều tra."
Lúc này Trần Chí Hào đã trở lại, vừa vặn nghe được lời nói của ba liền hỏi: "Điều tra cái gì vậy?"
Bà Trần lập tức cười nói: "Chí Hào về rồi, đã ăn cơm chưa?"
Trần Chí Hào nói: "Con ăn rồi, hai người không phải có chuyện gì giấu con đấy chứ!"
Ông Trần nói: "Có thể có chuyện gì giấu con, còn không phải là muốn biết con đi làm như thế nào, cũng đã gần một tháng. Nếu không có đạt tới thành tích mà ba nói, ba sẽ không để con yêu đương yêu nhít gì, mà về sau chuyện gì con cũng phải nghe ba an bài."
Trần Chí Hào nói: "Ba, ba cũng quá độc ác rồi, chuyện gì cũng đều nghe ba, vậy con đây thành cái gì."
Ông Trần nói: "Không có biện pháp nào khác, ai bảo con không nỗ lực kiếm tiền nuôi gia đình, vậy thì không thể yêu đương, chỉ có thể chuyện gì cũng phải nghe theo ba."
"Ba yên tâm, con sẽ vì người con thích mà nỗ lực, đến lúc đó ngươi đừng hối hận." Trần Chí Hào nói
"Ba chưa từng hối hận quá cái gì, chỉ cần đến lúc đó con đừng có lại muốn tới cầu xin ba cho con thêm cơ hội là được."
Trần Chí Hào nói: "Con nhất định sẽ nỗ lực." Nói xong liền đi ra ngoài.
______
Editor: Vô Ưu
Cập nhật 23.6.2021