Trên xe, Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã thực xin lỗi, phía trước đều là anh sai, tha thứ cho anh được không?" Ôn Tiểu Nhã không nói chuyện, chỉ quay mặt ra ngoài cửa xe.
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, em vẫn còn giận anh sao? Anh biết anh đã làm ra chuyện vô cùng có lỗi với em, nhưng đó không phải càng chứng tỏ anh thật sự rất để ý em sao."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Thượng Quan Nam Trì, tôi mệt mỏi lắm rồi, anh dừng xe lại bên đường đi. Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện thật nghiêm túc."
Thượng Quan Nam Trì nghe lời dừng xe lại nói: "Em nói đi"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh thật sự không cảm thấy hai chúng ta rất không hợp nhau hay sao? Chúng ta quen nhau chưa được bao lâu nhưng đa phần trong thời gian đó đều là cãi nhau. Tôi thật sự rất mệt mỏi, trước kia nếu biết yêu đương mệt mỏi như thế tôi tình nguyện chưa từng nói chuyện với anh cũng chưa từng quen biết anh."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, anh biết mình đã từng nói chuyện khó nghe với em với cả còn bắt em bán rẻ tiếng cười nhưng em có hiểu không? Anh như thế tất cả là tại bị em làm tức đến hồ đồ. Mới những chuyện này xảy ra, sau khi làm những việc đấy anh thấy thực hối hận. Bởi vì anh đã làm như thế với chính cô gái của mình. Anh đã rất tự trách mà dùng tay đấm tường đến cả tay cũng bị thương, nhưng mà anh một chút cũng không thấy đau, bởi vì so với tay lòng anh còn đau nhiều hơn."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Tôi biết chứ Uyển Nhi đã từng kể với tôi rồi nhưng chuyện này không thể chứng tỏ cái gì hết. Bởi vì tôi thật sự rất mệt mỏi rồi cho nên chúng ta có lẽ nên bình tĩnh lại lại một đoạn thời gian nữa xem chúng ta có nên tiếp tục giữ lại mối quan hệ này không."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, có phải em vẫn không tha thứ cho anh đúng không? Em nói đi em muốn anh phải thế nào mới chịu tha thứ cho anh, anh đảm bảo sau này sẽ không đối xử với em như vậy nữa."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Nam Trì, Không phải tôi không muốn tha thứ cho anh chỉ là tôi cảm thấy rất mệt mỏi muốn nghỉ ngơi một thời gian mà thôi."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, vừa rồi em gọi anh là Nam Trì anh thật sự rất vui vẻ, từ trước đến giờ em chưa từng gọi anh như thế"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Phải không? Tôi cũng không biết nữa. Tóm lại chuyện của chúng ta, về sau rồi nói sau! Tôi đi trước đây."
Thượng Quan Nam Trì xem Ôn Tiểu Nhã một thân chật vật, đau lòng nói: "Thôi để anh đưa em về! Em nhìn lại bộ dáng của mình bây giờ đi người khác thấy thì thế nào đây" sau đó liền khởi động xe.
Thượng Quan Nam Trì nói: "Ngày mai em cũng về làm đi! Dù sao anh cũng đã đồng ý cho em nghỉ ngơi rồi mà. Còn nếu em không muốn nhìn thấy anh cũng không sao sao đây chẳng phải việc gì quan trọng chỉ cần anh tận lực không đến cửa hàng váy cưới là được rồi. Em đồng ý chứ?"
Ôn Tiểu Nhã rơi nước mắt gật gật đầu. Hiện tại cô đau lòng đến không nói lên lời nói, Thượng Quan Nam Trì nhìn cô bỗng dưng chảy nước mắt hỏi: "Tiểu Nhã, sao em lại khóc rồi. Anh đã đáp ứng không gặp mặt nữa em nữa. Em đây là vẫn còn yêu cầu gì khác sao? Chỉ cần có thể anh sẽ tập lực đi làm mà đừng khóc nữa được không?"
Thượng Quan Nam Trì vừa nói Vừa lau hết những giọt nước mắt đang không ngừng chảy trên mặt Ôn Tiểu Nhã nhưng là Ôn Tiểu Nhã lại nói: "Không có việc gì," nhưng làm gì có ai có thể thấy được trong lòng cô lại chảy máu?
Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì thì đừng khóc anh sẽ đau lòng." chính là Ôn Tiểu Nhã cũng không thể ngăn được nước mắt của chính mình, nước mắt cứ từng giọt từng giọt mà rơi xuống không ngừng.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Thượng Quan Nam Trì, anh vẫn đừng nên nói chuyện với tôi ôn nhu như thế nữa tôi rất không quen."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã ngươi vậy bây giờ em muốn anh đối xử với em như thế nào đây. Anh hung dữ với em cũng không được. Vậy em muốn anh đối xử với em như thế nào đây em nói đi, anh sẽ tận lực sửa chữa mà?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Không, anh làm tốt, là chính tôi đang tự giận mình mà thôi."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Thật sự nói với em đến hồ đồ luôn rồi, tại sao em lại đi giận dỗi chính mình cơ chứ?" Ôn Tiểu Nhã không nói chuyện.
Đến dưới lầu nhà Ôn Tiểu Nhã nói: "Cảm ơn anh đã đưa tôi về" nói xong liền xuống xe. Thượng Quan Nam Trì còn muốn nói cái gì, nhưng là Ôn Tiểu Nhã đã đi rồi.
Anh cứ như vậy nhìn bóng lưng của Ôn Tiểu Nhã đột nhiên nhìn thấy một nam sinh chạy tới trước mặt Ôn Tiểu Nhã. Cùng Ôn Tiểu Nhã nói gì đó.
Về bên phía Ôn Tiểu Nhã "Chị đi đâu vậy mấy ngày nay em gọi điện cho chị suốt nhưng điện thoại của chị không thấy nhận. Em cứ lo rằng đã xảy ra chuyện gì nên tan học về liền chạy thẳng tới đây." em trai Ôn Tiểu Nhã, Ôn Hằng nhìn Ôn Tiểu Nhã lo lắng hỏi.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Chị sao có thể xảy ra chuyện gì chứ! Muộn thế này rồi em còn chưa về trường ký túc xá trường cũng đóng cửa rồi đi?" Ôn Hằng nhìn nhìn thời gian trên di động nói: "Lúc này đã đóng. Nếu không em đi thuê một phòng trọ ở qua đêm, ngày mai về trường sớm một chút là được."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Thôi, hai chị em mình hôm nay ngủ ở dưới đất một đêm vậy! Bây giờ một mình em trở về chị không yên tâm."
Ôn Hằng nói: "Chị, em vừa thấy chị xuống hỏi chiếc xe đó đó nó là xe bạn trai chị hả? Chị xem nó vẫn còn đỗ ở kia kìa."
Ôn Tiểu Nhã xoay người liền thấy. Xe của Thượng Quan Nam Trì thì vẫn còn chưa đi thật liền nói lại với em trai: "Chỉ là bạn bè bình thường thôi. Chúng ta lên lầu đi!" Nói xong liền kéo tay Ôn Hằng lên lầu.
Thượng Quan Nam Trì nhìn thấy bọn Ôn Tiểu Nhã lên lầu liền có chút không bình tĩnh rồi. Dùng tay hung hăng vỗ tay lái, anh quyết định cũng đi theo bọn Ôn Tiểu Nhã đi lên, sau đó liền đến siêu thị gần đây, mua một ít đồ ăn vặt mà con gái hay ăn rồi chạy chậm lên. Chờ anh chạy đến cửa nhà Ôn Tiểu Nhã thì nó đã đóng, anh gõ gõ cửa.
Bên trong có người nói: "Chờ một chút tới đây." Đây là giọng của Ôn Tiểu Nhã, nói xong liền tới mở cửa. Khi cô vừa mở cửa liền nhìn thấy người đến là Thượng Quan Nam Trì.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Không phải anh đi rồi sao? Sao lại đi lên đây?" Thượng Quan Nam Trì nói: "Chỉ là anh đột nhiên muốn biết em ở phòng như thế nào thôi."
Lúc này, Ôn Hằng ở bên trong nói vọng ra: "Là ai mà muộn như vậy còn tới gõ cửa vậy!" Ôn Tiểu Nhã còn chưa nói lời nào,
Thượng Quan Nam Trì liền nói: "Thật ngại, đã quấy rầy, chỉ là tôi đột nhiên muốn xem Ôn Tiểu Nhã đang ở căn nhà như nào thôi."
Ôn Hằng nghe thấy có người trả lời cậu, liền chạy nhanh từ phòng Ôn Tiểu Nhã phòng ra. Khi vừa nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì cũng cảm thấy nam nhân khí phách rất lớn, nhưng mà cũng rất tuấn tú, sẽ không thật sự là bạn trai của chị mình nhỉ?
Thượng Quan Nam Trì nhìn đến Ôn Hằng liền cảm thấy Ôn Hằng tuy còn nhỏ tuổi, nhưng cũng có vài phần đẹp trai.
Bọn họ cứ như vậy nhìn đối phương, Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã em không mời anh vào nhà sao? Anh mang cho em ít đồ với lại chân anh cũng đứng đến tê rần rồi." Nói xong cũng không đợi Ôn Tiểu Nhã mời anh đã tự đi vào rồi ngồi trên sô pha.
Ôn Hằng vẻ mặt không thể tin rồi nghĩ không biết Ôn Tiểu Nhã sao lại coi trọng Thượng Quan Nam Trì.
Sau khi Ôn Tiểu Nhã đóng cửa lại, kéo tay Ôn Hằng đến ngồi trên sô pha, nói: "Hiện tại anh cũng thấy rồi, đây là nhà của tôi, nếu không có chuyện gì anh cũng nên về thôi"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đằng nào cũng tới đây rồi, em không giới thiệu người kia cho bọn anh biết nhau chút sao?" Ôn Hằng tán đồng với Thượng Quan Nam Trì, nhìn Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu, tỏ vẻ cậu cũng rất muốn biết đây là có chuyện gì?
Ôn Tiểu Nhã nói: "Tiểu Hằng, đây là Thượng Quan Nam Trì," sau đó lại nói: "Thượng Quan Nam Trì, đây là em trai tôi Ôn Hằng." Nghe xong Ôn Tiểu Nhã giới thiệu.
Thượng Quan Nam Trì cười chính mình có bao nhiêu ngu ngốc, vậy mà lại không nhìn ra là em trai Ôn Tiểu Nhã, nhưng là trên mặt vẫn là cười nói: "Xin chào, anh là bạn chị em. Sau này em có thể gọi anh là anh Nam Trì. Gọi là anh rể luôn cũng được."
Ôn Hằng nói: "Anh Nam Trì, chào anh, em là em chị ấy, anh có thể gọi em là tiểu Hằng như chị ấy cũng được, còn muốn em gọi là anh rể, thì phải thật tâm, chờ đến bao giờ hai người kết hôn, em sẽ gọi anh là anh rể."
* * *
Editor: Hehee
Cập nhật 11.6. 2021 tại Việt Nam Overnight truyện