Chương 1: Cô gái ba năm trước

Buổi tối đến, ánh đèn nơi Nhạc Thành lộng lẫy nổi bật khắp nơi.

Quán bar Lĩnh Hồng Băng.

Nơi được xem là giải trí nổi tiếng của thành phố, đa số đều là các cậu ấm cô chiêu đến để mua vui, uống rượu nhảy múa.

Tại quầy bar, một cô gái đang cầm ly rượu lắc lư có lẻ đã rất say rồi. Người nhân viên cuối người nói nhỏ để khuyên cô...nếu uống thêm vài ly e là cô không thể về được luôn đấy chứ.

"Tiểu thư..cô say quá rồi đấy"

"Cho tôi..một ly nữa..nhanh lên.."

Dưới ánh đèn mờ ảo, khuôn mặt tinh tế nhỏ nhắn thật xinh đẹp đến lạ thường. Hai má cô đỏ hồng vì rượu lại càng làm cho người ta xao xuyến hơn...

Cô đã say đến nỗi nằm gục xuống bàn mà miệng cứ lẩm bẩm là không say, càng không chịu đứng lên về.

Từ sau lưng, đột nhiên có người vỗ vai cô một cái làm cô bật tỉnh nhưng ánh mắt vẫn lờ mờ không thấy rõ.

"Mạt Ly...đúng là cậu rồi, mình tưởng là nhìn lầm"

Một cô gái nhỏ nhắn mặc bộ váy màu xám kín đáo hai mắt tròn hoe vui mừng nhìn cô.

Cố Mạt Ly hai nhíu mày từ từ nhìn rõ lại thì mới nhận ra được...đây là Liên Tiểu Như - cô bạn thân thời đại học của cô, chẳng phải cô đã du học bên Anh rồi sao..

"Là..cậu à ?..nào uống rượu với mình đi"

Cố Mạt Ly mỉm cười đưa ly rượu cho Liên Tiểu Như mà tay thì run run, đôi mắt dường như cũng muốn sụp xuống vì quá say.



"Ôi trời..cậu say quá rồi mau đi theo mình.."

Liên Tiểu Như nhanh chóng đặt ly rượu lên bàn thanh toán tiền rồi nhẹ nhàng dìu cô đi ra xe. Không ngờ cô lại uống say như vậy...không phải là thất tình đó chứ.

Điện thoại của Liên Tiểu Như đột ngột vang lên, cùng lúc ở phía trước...một người đàn ông mặc bộ vest nâu nghiêm nghị, khuôn mặt lạnh như băng nhìn cô.

"Anh..anh hai.."

"Em còn nhớ có một người anh hai à ?...mau theo anh về nhà, mẹ tìm em sốt ruột muốn xĩu rồi đấy"

"Chờ..chờ đã, em sẽ về mà....nhưng anh hai giúp em một chuyện đi.."

Liên Trữ Hào liếc mắt nhìn vào trong xe, một cô gái ngã về phía sau dường như đã say lắm rồi. Lại nhìn lại cô em gái này...

"Em muốn anh đưa cô ta về ?"

"Phải..phải..cô ấy là bạn rất thân với em, đã từng cứu em đấy anh hai nhớ chứ"

"Cố Mạt Ly ?"

"À..đúng rồi"

Đột nhiên Liên Trữ Hào hơi ngây người, nhìn lại trong xe rồi quay người nói với Liên Tiểu Như.

"Thôi được..anh sẽ bảo Tu Nhựt đưa em về"

"Vâng ạ..cảm ơn anh hai"



Liên Tiểu Như vô cùng kinh ngạc, không ngờ người anh trai lạnh lùng kiêu ngạo như Liên Trữ Hào lại có thể đồng ý đưa một người phụ nữ về...không phải một lý do là Cố Mạt Ly từng cứu cô đấy chứ.

Năm học lớp mười hai, Liên Tiểu Như vốn rất hiền dịu luôn bị bạn cùng lớp bắt nạt hết lần này đến lần khác...không có ai lên tiếng can ngăn chỉ duy nhất có một người đứng ra cứu cô nếu không thì cô đã bị bọn nữ sinh kia đẩy ngã từ cầu thang xuống rồi. Người đó chính là Cố Mạt Ly, không chỉ cứu cô mà còn giúp cô xử lí vết thương và đưa cô về nhà nữa.

"Cảm..cảm ơn, cậu tên gì vậy ?"

"Cố Mạt Ly...cậu sau này hãy cẩn thận, nhà cậu chẳng phải rất giàu có quyền thế sao lại để bọn chúng bắt nạt như thế"

"Nếu anh hai và ba mẹ mình biết thì gia đình của bọn họ sẽ bị phá sản ngay..tội nghiệp lắm"

Nhưng sau đó, Liên Trữ Hào cũng đã biết và đương nhiên từng người một trong số nữ sinh đó đều bị đuổi học và gia đình cũng bị phá sản hết.

Gia tộc họ Liên là một thế lực cực kì lớn từ trong cho đến ngoài nước, Liên Trữ Hào luôn là cái tên có thể kinh động cả giới chính trị...một lời nói của hắn có thể lây chuyển cả một Đế Đô rộng lớn này.

Tập đoàn tài chính Thịnh Hưng - Liên Thị, luôn là đề tài nóng hổi cho những cuộc hợp tác lớn và các dự án kinh doanh mạnh mẽ của giới chính trị. Cái tên Liên Trữ Hào chính là một nỗi sợ đối với bọn họ, từ trước đến nay không một ai dám đối đầu với hắn.

KHÁCH SẠN LAYON.

Liên Trữ Hào vừa lái xe đến thì lập tức có nhân viên và quản lí khách sạn ra đón tiếp ngay, khuôn mặt ai ai cũng mỉm cười niềm nở khẩn trương đưa khoá phòng cho hắn như mọi khi.

Liên thái tử của họ hôm nay còn bế theo một cô gái đang say rượu...có phải nhầm không vậy, cô gái kia to gan đến nỗi cứ vậy mà ngủ trên người Liên Trữ Hào.

Từ trước giờ, Liên Trữ Hào cũng không phải kiểu thầy chùa ăn chay gì..nữ nhân bên cạnh hắn không đếm xuể tất cả đều là họ tự tìm đến phục vụ cho hắn chỉ sợ làm trái ý hắn thôi...vậy mà cô gái kia lại như thế mà ngủ.

"Tạch" cánh cửa mở ra nhẹ nhàng.

Liên Trữ Hào để cô nằm xuống giường rồi mới chậm rãi tháo áo khoác ra đi tắm. Đúng là làm cho người ta kinh ngạc, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ có một ngày là sẽ gặp lại người con gái ba năm trước...