Chương 4: Người Đàn Ông Đẹp Trai (2)

Khi Trần Mẫn nghe thấy những lời của Vũ Tâm Như thì cô ta đang liếc nhìn Vũ Ánh Tuyết bằng một sự soi mói, lạnh lùng.

Vũ Ánh Tuyết không thèm nghe cô ta nói: "Tôi có đủ khả năng để đặt nó xuống, cô cảm thấy tuyệt vời và tự hào khi nhặt lại giày của người khác sao?"

"Ch.."

Ngay khi Vũ Tâm Như muốn tức giận, quản gia bước vào và nói: "Ông chủ, ông Phạm đang ở đây."

"Mau. Mau ra đón tiếp."

Vũ Tâm Như kìm nén sự tức giận trong lòng và khịt mũi: "Sau khi nhìn thấy người chồng tương lai của mình, chị cố mà thể hiện cho tốt. Nếu không sẽ thật xấu hổ khi bị từ chối hết lần này đến lần khác".

Vũ Ánh Tuyết quá lười biếng để quan tâm đến cô em gái chanh chua cùng cha khác mẹ này. Ngay khi Phạm Khởi Đình bước vào, tất cả những người có mặt đều sững sờ. Họ thấy một người đàn ông với bộ đồ cao cấp màu đen, cao lớn. Khí chất của anh ta rất nổi bật. Điều quan trọng nhất là anh ta rõ ràng chỉ mới 25 hoặc 26 tuổi.

Ông chủ sở hữu của Phạm gia, người phụ trách huyết mạch kinh tế của thành phố A, không phải là một người đàn ông từ 50 đến 60 tuổi? Nhìn một thanh niên đẹp trai như vậy đột nhiên bước vào tất cả mọi người đều không nói nên lời

Vũ Ánh Tuyết như chết lặng một lúc, trái tim cô như muốn đống băng, người đàn ông này ..

Rất quen thuộc! !!

Dường như đã gặp ở đâu rồi? Nhưng mình không thể nhớ ra!

Cha của Vũ Ánh Tuyết ngập ngừng mở lời: "Xin lỗi, anh có phải là con trai..ông Phạm không?"

Phạm Khởi Đình: ??

Phớt lờ câu hỏi ông Vũ, đôi mắt của Phạm Khởi Đình khóa trực tiếp vào Vũ Ánh Tuyết. Người phụ nữ dám trêu đùa anh tối hôm qua tại quán Bar. Và cũng là người đã trải qua một đêm tuyệt vời anh. Đặc biệt, cô ấy sẽ là vợ anh trong tương lai.

Phạm Khởi Đình nhìn Vũ Ánh Tuyết nhưng cô lại nhìn anh bằng đôi mắt vừa xa lạ vừa quen thuộc. Phạm Khởi Đình khó chịu cau mày, người phụ nữ đảng ghét này, cô ta thậm chí đã quên mình?

Rất tốt! Vũ Anh Tuyết, cô được lắm!

Phạm Khởi Đình chậm rãi nói: "Tôi đến đây hôm nay để bàn về cuộc hôn nhân giữa Phạm gia và Vũ gia "

Ông Vũ, cha Vũ Ánh Tuyết, vội vàng nói: "Vâng... vâng... chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì, và mọi thứ đều theo yêu cầu của ông."

Đôi mắt của Phạm Khởi Đình tiếp tục khóa trên người Vũ Ánh Tuyết. Nhưng cô không hề quan tâm đến điều đó vì tâm trí của cô đang nghĩ về một điều gì đó khá mơ hồ.

Dường như tất cả mọi người đều không biết rằng Phạm Khởi Đình là bạn đời của Vũ Ánh Tuyết. May mắn thay, anh muốn xem biểu hiện của người phụ nữ chết tiệt này khi biết anh muốn kết hôn với cô. Sau những gì đã trải qua đêm hôm ấy.

Phạm Khởi Đình nói một cách nhẹ nhàng: "Ông Phạm nói rằng ông thích vun đắp mối quan hệ cho tốt trước khi kết hôn. Hôm nay, cô Vũ Ánh Tuyết và tôi sẽ đến Phạm gia cùng nhau."

"Không có vấn đề gì." Vũ Tâm Như mím cười nói, ngay sau đó quay đầu ra lệnh cho bảo mẫu phía sau lấy hành lý của Vũ Ánh Tuyết.

"Tôi phản đối!" Vũ Ánh Tuyết đột nhiên nói: "Tôi sẽ không cưới ông Phạm."

Phạm Khởi Đình nhướn mày: "Ồ..?"

"Vũ Ánh Tuyết, chị đang nói gì vậy? Đầu óc của chị có vấn đề hay sao? Điều này thật vô nghĩa?" Vũ Tâm Như vội vã khiển trách Vũ Ánh Tuyết một cách gay gắt

Ông Vũ nhanh trí bào chữa trước mặt Phạm Khởi Đình: "Đứa trẻ này, hôm qua đã lo lắng đến nỗi không được nghỉ ngơi tốt. Ngay cả vào ban ngày, nó cũng thường nói chuyện vô nghĩa."

"Tôi đã nói ..." Vũ Ánh Tuyết nhìn chằm chằm vào Phạm Khởi Đình và nói rõ ràng, từng chữ một:

"Tôi - sẽ - không - kết - hôn - với - ông - Phạm"

Đôi mắt của Phạm Khởi Đình lóe lên một chút vui tươi và đầy thú vị: "Tại sao?"

"Bởi vì .." Vũ Ánh Tuyết nghiến răng và xé toạc cổ áo của chiếc áo sơ mi cô đang mặc. Chiếc cổ trắng và không tì vết của cô bây giờ được bao phủ bởi những dấu hiệu đỏ: "Thế này đủ chưa?"

"Chị !" Vũ Tâm Như hét lên trong sự hoài nghi: "Có chuyện gì với chị vậy? Hôm qua chị đi chơi với ai?"

Cha của Vũ Ánh Tuyết thậm chí còn tức giận hơn. Một dự án lớn trong tay ông, rất cần người của Phạm gia hỗ trợ, như vậy nó sẽ thành công. Ông đã tốn rất nhiều tâm sức vào kế hoạch này. Trong đó, Vũ Ánh Tuyết là nhân tố quan trọng nhất. Nếu không tất cả sẽ đỗ vỡ.

Chỉ cần Vũ Ánh Tuyết được vào Phạm gia, thì xem như Vũ gia được cứu. Một bước lên mây vì Phạm gia là một gia tộc lớn. Nẵm toàn bộ thì trường kinh tế của thành phố Thiên Nam. Và ông Phạm chính là người đứng đầu Phạm gia và là chồng tương lai của Vũ Ánh Tuyết

"Nghịch Nữ! Đứa con gái bất hiếu!” Ông Vũ hét lên trong sự giận dữ. Nhìn ông lúc này không khác gì một kẻ điên.

"Quản gia, lấy roi cho tôi!"

Cha của Vũ Ánh Tuyết rất tức giận. Cơn giận bùng cháy đến nỗi ông có thể gϊếŧ cô ngay lập tức. Quả thật, ông Vũ đang rất muốn gϊếŧ Vũ Ánh Tuyết vì cô đã phá vỡ kế hoạch sống còn mà ông tốn công tốn sức để thức hiện.