Editor: May
“Sao tôi biết được?” Thượng Nhất Nhiên hào sảng lau nước mưa trên mặt, hô về phía Nguy Chỉ Đồng, “Cô thật sự rất phiền! Đừng chuyện gì cũng hỏi tôi, tôi chính là biết cũng sẽ không nói với cô!”
Thượng Nhất Nhiên càng nhìn Nguy Chỉ Đồng càng cảm thấy cô phiền, lúc ở học viện tiếp xúc không tính là quá nhiều, ngược lại cũng còn may, đêm nay anh nhìn Nguy Chỉ Đồng, là càng nhìn càng không vừa mắt.
Khó trách Tô Phạm không thích cô, Nguy Chỉ Đồng như vậy, đưa anh anh cũng ngại phiền.
Đột nhiên bị Thượng Nhất Nhiên rống, Nguy Chỉ Đồng bất mãn trừng mắt anh, ngay sau đó liền không hề để ý đến anh, cất bước chạy về phía Tô Phạm: “Tô Phạm, anh chờ em!”
“Thật chịu không nổi các người.” Thượng Nhất Nhiên nhìn Nguy Chỉ Đồng điên cuồng đuổi theo Tô Phạm, sau khi lau nước mưa trên mặt lần nữa, liền nhấc chân theo sau.
Tuổi còn trẻ, chơi si tình cái gì.
Nguy Chỉ Đồng toàn cơ bắp thì thôi, chỉ số thông minh của Tô Phạm cao như vậy, cũng nhìn không ra vậy sao.
Thắt cổ chết ở một thân cây, đây không phải là đào hố chôn chính mình sao.
Cùng với nước mưa càng lúc càng thưa thớt, Thuần Vu Thừa lái máy bay trực thăng trực tiếp bay trở về biệt thự tư nhân của Phong Thánh.
Một đường bay trở về, không khí giữa Vưu Vưu và Thuần Vu Thừa, có thể nói là càng lúc càng đông lạnh.
“Nếu anh còn dùng ánh mắt sắc mê mê đó nhìn tôi, có tin tôi chọc cô không!” Tóc ngắn sóng vai của Vưu Vưu
đã lau đến nửa khô, khăn lông cũng che đậy ở trước ngực, nhưng cô phát hiện, Thuần Vu Thừa lại có thể đang nhìn chân cô.
Cô mặc là quần đùi, tuy rằng khăn lông rất lớn nhưng cũng không phải khăn tắm, cô dùng khăn lông che thân trên, một đôi chân liền không có gì có thể che.
“Cô muốn chọc như thế nào?” Thuần Vu Thừa bị cách dùng từ của Vưu Vưu kinh ngạc một chút, lập tức liền quang minh chính đại đánh giá cô trên dưới, ý vị không rõ nói, “Trên người của cô có thứ gì có thể chọc tôi sao?”
Muốn chọc cũng là anh chọc cô đi?
“Sắc lang!” Tuy rằng Vưu Vưu chưa từng quen bạn trai, nhưng cô thân là phái nữ thế hệ mới, gần như là nháy mắt liền đã hiểu thâm ý trong lời nói của Thuần Vu Thừa.
“Tôi chỉ là nhìn vài lần, lại không làm gì, nói sắc lang có chút oan đi?” Thuần Vu Thừa thật là bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt đề phòng của Vưu Vưu.