Chương 459: Đối tốt hay không tốt?

Editor: May

Anh chẳng qua là dựa theo ý nguyện cha của mình, đang chăm sóc Lạc Ương Ương mà thôi.

Phong Khải Việt vừa bị hỏi lại, biểu tình trên mặt nháy mắt liền xuất sắc.

Tựa như xấu hổ lại giống như bất mãn, dù sao không phải là thần sắc tốt gì.

Sau khi trên mặt thoáng hiện rất nhiều thần sắc năm màu, cuối cùng Phong Khải Việt hơi có chút xấu hổ nói: “Ba là từng nói như vậy, nhưng……”

“Hay là ba không muốn con đối tốt với Lạc Ương Ương?” Phong Thánh không nhanh không chậm cắt đứt Phong Khải Việt, “Vậy về sau nếu con không tốt với cô ấy, ba cũng đừng trách con.”

“Ngược lại không phải ý tứ này.” Lần này Phong Khải Việt ngược lại phản bác rất nhanh.

Người một nhà sống ở dưới cùng một mái hiên nhiều năm như vậy, quan hệ gia đình như thế nào, giữa mỗi một thành viên trong gia đình xa cách thân cận, Phong Khải Việt đều quá hiểu biết.

Nhà bọn họ, quan hệ xa cách nhất, là Phong Thánh và Phong Diệc Hàm.

Không phải Phong Diệc Hàm đối với Phong Thánh không tốt, là Phong Thánh cũng không biết chuyện gì xảy ra, từ nhỏ liền không thích Phong Diệc Hàm đứa em gái này.

Bởi vì quan hệ Lạc anh, Phong Khải Việt không hy vọng chuyện như vậy phát sinh ở giữa Phong Thánh và Lạc Ương Ương.

Nếu tình cảm anh em giữa Phong Thánh và Lạc Ương Ương quá bén nhọn, Lạc Anh kẹp ở giữa khó tránh khỏi thương tâm.

“Không phải ý tứ này, vậy là có ý tứ gì?” Phong Thánh giống như không hiểu nhìn Phong Khải Việt, “Ba à, rốt cuộc người muốn con đối tốt với Lạc Ương Ương, hay là không tốt?”

Nhìn Phong Thánh vẻ mặt chân thành, Phong Khải Việt đột nhiên liền cảm thấy, có lẽ là ông suy nghĩ nhiều.

Dù sao Phong Thánh từ nhỏ liền có thành thục và ổn trọng vượt qua số tuổi, anh làm việc hẳn là sẽ có chừng mực.

“Vậy là tốt rồi.” Phong Khải Việt có chút bất đắc dĩ trả lời.

Ông lại không thể nói rõ với Phong Thánh, đối tốt với Lạc Ương Ương có thể, nhưng không thể quá tốt, để tránh hai người sinh ra tình cảm không thể khống chế.

Nhưng thoạt nhìn Phong Thánh cũng không có suy nghĩ phương diện kia, ông trực tiếp nói rõ quá trắng trợn ra, không biết trong lòng Phong Thánh sẽ nghĩ như thế nào.