Editor: May
“Đây là tớ nên làm, tớ cũng không thể nhìn cậu bị bắt cóc, còn cái gì cũng không làm.” Vưu Vưu lắc đầu, “Tôi vốn dĩ muốn đi cục cảnh sát báo cảnh sát, sau lại cũng không biết nghĩ như thế nào, liền đi tìm Phong Thánh.”
Cô cũng không cảm thấy chính mình giúp được bao nhiêu, cứu Ương Ương ra chính là Phong Thánh, cô cũng không dám tranh công.
Lạc Ương Ương bắt lấy Vưu Vưu, khóe miệng rõ ràng giơ lên một chút cười nhạt ấm áp.
Cô vẫn luôn rất may mắn, có Vưu Vưu bạn tốt từ nhỏ đến lớn bồi ở bên người của mình.
“Ương Ương, tớ cảm thấy Phong Thánh đối với cậu rất tốt.” Vưu Vưu trở tay bắt lấy tay Lạc Ương Ương, gắt gao cầm lấy.
“Tuy rằng lúc tớ đi tìm công ty anh ta tìm anh ta, bởi vì tiểu thư lễ tân công ty bọn họ quá không có tình điệu, tớ thiếu chút nữa liền không thấy được anh ta, cũng may Thuần Vu Thừa nhìn thấy dẫn tớ đi Phong Thánh.”
“Lúc tớ đi, Phong Thánh đang mở họp, anh ta nghe được cậu bị bắt cóc, vốn dĩ muốn trực tiếp đi cứu cậu, nhưng cuộc họp kia giống như rất quan trọng, anh ta liền trở về mở họp lần nữa.”
Lúc nói tới đây, Vưu Vưu có chút kích động.
“Khi đó tớ còn tưởng Phong Thánh quá máu lạnh vô tình! Cậu đã bị bắt cóc, cuộc họp bỏ đi kia anh ta lại có thể quan trọng hơn mạng nhỏ của cậu!”
“Nhưng sau lại……” Vưu Vưu giận mở to mắt tròn, ánh mắt phẫn nộ đột nhiên lại yếu xuống, “Tớ và Thuần Vu Thừa còn có Á Tuyền, chúng tôi đến ngoại thành phía bắc không lâu, liền nhìn thấy Phong Thánh lái xe việt dã, không muốn sống bão táp đuổi theo, tốc độ xe mau đến tớ đều hoài nghi giây tiếp theo anh ta liền sẽ lật xe, cuối cùng anh ta còn nhanh hơn chúng tôi đến nhà xưởng bỏ hoang cậu bị bắt cóc.”
Lạc Ương Ương an tĩnh nằm không nói chuyện, cứ như vậy an tĩnh nghe.
Tâm tình của cô rất phức tạp, vì chính cô, cũng vì Phong Thánh.
Trải qua lần bắt cóc này, tựa hồ đồ vật vắt ngang giữa cô và Phong Thánh.
Cái loại ngăn cách sờ không tới trước kia lại vượt không qua, liền như vậy lặng yên không một tiếng động biến mất.
“Cho nên, Ương Ương!” Vưu Vưu đột nhiên dùng sức nắm chặt tay Lạc Ương Ương, “Tớ cảm thấy Phong Thánh rất để ý cậu, đối với anh ta mà nói, có lẽ cậu cũng không phải không quan trọng.”
Lúc ấy, khi cô nhìn thấy Phong Thánh ôm Ương Ương đi xuống cầu thang từ nhà xưởng bỏ hoang.