Editor: May
“Vưu Vưu.” Vừa nghe được tiếng gầm gừ của bạn tốt, trong lòng đau xót của Lạc Ương Ương đột nhiên liền muốn khóc, “Tớ muốn ăn xâu nương, ở nướng quán chờ cậu.”
Lạc Ương Ương như nghẹn ở trong cổ họng sau khi nói xong, không đợi Vưu Vưu đáp lời liền cắt đứt điện thoại, cô lo lắng nói thêm gì nữa sẽ khóc lên.
“Cúp điện thoại của tớ?” Vưu Vưu ở ký túc xá đại học, mở to mắt to tròn tròn, giận trừng mắt nhìn di động đã kết thúc trò chuyện, “Lạc Ương Ương, cậu năng lực ha! Chờ xem lát nữa tớ thu thập cậu như thế nào!”
Lúc sau, Vưu Vưu liền vô cùng lo lắng ra khỏi ký túc xá, khi cô đuổi tới quán nướng bên đường hai người thường đi, liền nhìn thấy Lạc Ương Ương luôn không uống rượu ngồi một mình ở trước bàn, giống như điên rồi há to miệng uống rượu.
“Cậu uống lộn thuốc hả! Sao lại uống rượu? Còn gọi nhiều xâu nướng như vậy!”
Vưu Vưu hấp tấp đi tới, đặt mông ngồi xuống ở đối diện Lạc Ương Ương, khϊếp sợ nhìn bàn nhỏ bày đầy xâu nướng, hai người đàn ông thành niên ăn đều ước chừng có thừa.
“Tâm tình tớ tốt!” Lạc Ương Ương đặt mạnh chén rượu xuống, nhìn mặt búp bê tròn tròn đáng yêu của bạn tốt, sảng cười nói, “Tớ mời khách, tùy tiện ăn!”
“Cậu nói!” Ánh mắt Vưu Vưu quay tròn sáng lên, lập tức duỗi tay gọi ông chủ, hô, “Ông chủ, lại đến năm mươi xâu thịt dê!”
Quầy hàng nướng ở ven đường, có cảnh tượng người qua đường vội vàng đi qua từ bên cạnh, lại đi về phía trước một chút là đường phố, dưới bóng đêm ngọn đèn dầu vạn nhà, ngựa xe như nước thật náo nhiệt.
Phong Thánh ngồi ở trong xe riêng xa hoa khiêm tốn, khi vội xong công việc một ngày về nhà, giữa mặt mày lãnh trầm của anh hơi hiện mỏi mệt, khi mặt lạnh lơ đãng nhìn về phía ngoài cửa sổ, tầm mắt đột nhiên dừng lại, dừng ở trên thân ảnh nhỏ tóc dài màu đen rối tung nào đó bên đường: “Dừng xe.”
Xe hơi màu đen lập tức dừng lại ở bên đường, Phong Thánh nhíu mày lạnh lại hạ cửa sổ xe xuống, khi hạ đến một nửa, liền nghe được quán nướng bên đường truyền đến một câu nói kinh người.
“Tối hôm qua tớ lên giường với đàn ông!” Giọng nói Lạc Ương Ương trịnh trọng nói chuyện lạ.
Ánh mắt Phong Thánh chợt lóe, mắt lạnh nhắm thẳng vào Lạc Ương Ương ngôn ngữ phóng đãng, tóc dài đen rối tung đến eo.
Cô gái kia, mặc quần áo màu đen anh chuẩn bị cho cô, nghe ngữ khí, tựa hồ có ý kiến rất lớn với anh?
“Phốc! Khụ khụ……” Vưu Vưu mới vừa uống một ngụm bia, trực tiếp bị sặc bia lạnh lẽo, qua rất lâu mới hòa hoãn lại, nghẹn đỏ một khuôn mặt búp bê đáng yêu, “Cậu nói cái gì? Lặp lại lần nữa!”