Chương 43: Nam Nhân Là Cây Thuốc Phiện

Đại nhà hàng Tây im lặng, Lâm Tư tư thân thể lửa nóng mềm mại gắt gao tựa vào trên người Luật Hạo Thiên.

Luật Hạo Thiên sửng sốt một lúc lâu, chậm rãi đẩy cô đang quấn quýt si mê ra.

” Đừng như vậy, Tư Tư, trong lòng anh, em là người thuần khiết, anh không thể làm bẩn em.”

Cô liều mạng lắc đầu, đỏ mặt nói:” Nếu là anh Hạo Thiên nói, vô luận như thế nào đều có thể! Tuy rằng hiện tại em mỗi ngày đều có thể nhìn thấy anh Hạo Thiên, mỗi ngày đều có thể với anh cùng nhau ăn cơm, nhưng em còn cảm thấy không đủ, em cảm thấy anh cách em rất xa, em hy vọng chúng ta có thể giống như các cặp tình nhân khác thân mật…… Anh Hạo Thiên, em mỗi ngày nằm mơ đều mơ thấy anh, mơ thấy anh hôn em, ôm em……”(lady: Sến quá )

” Tư Tư, đủ rồi!” Anh nhíu mày nói:” Em thân là Lâm gia đại tiểu thư, hành động cử chỉ đều phải đoan trang cẩn thận, làm sao có thể thổ lộ với nam nhân nhung nhớ”

” Như thế nào không thể?” Cô bỗng nhiên cả giận nói:” Tiết San san không phải đã là người của anh sao? Anh đã ôm cô đúng hay không? Không chỉ một lần, còn có lần hai, ba? Em nói cho anh biết! Vì sao cô ta có thể, em lại không?”

” Tư Tư, em say rồi, anh đưa em về nhà.”

” Không cần…… Em không về nhà, em muốn với anh cùng một chỗ, em muốn anh ôm emgiống như ôm Tiết San San vậy……”

Cô cảm xúc không khống chế được ôm lấy anh, hôn lên môi lạnh như băng của anh.

Anh hai tay nắm lấy hai vai của cô:” Đừng náo loạn, Tư Tư, anh cùng Tiết San San không có gì cả.”

” Anh nói láo! Em nhìn thấy trên người cô ta có dấu hôn, chẳng lẽ không phải do anh làm sao?”

” Đó không phải là dấu hôn!”

“Anh Hạo Thiên, em không phải đứa nhỏ, anh không lừa được em!” Cô lại dựa vào anh, giống như bạch tuộc ôm lấy anh:” Anh, chúng ta đi tìm phòng được không? Anh có thể cùng cô ta trên giường , vì sao không chịu em? Emcó điểm nào kém cô ta?”

Luật Hạo thiên ôm lấy cô, hai tròng mắt thâm thúy càng thêm âm trầm, dưới ngọn đèn, lại càng lạnh lùng.

Trong lòng anh rất rõ, cho dù anh thật sự cùng Lâm Tư Tư phát sinh quan hệ, thậm chí có đứa nhỏ, lão già kia vẫn sẽ không đem Tư Tư gả cho anh.

Anh mười ba tuổi đi theo ông ta, trải qua nhiều như vậy năm, hiện tại anh lại càng xác định them việc này.

” Tư Tư, em thật sự thích anh, nguyện ý làm cho anh một chuyện được không?”

” Đương nhiên, em cái gì cũng nguyện ý làm cho anh.”

” Tốt lắm. Anh hiện tại còn có một việc muốn em đi làm, chỉ cần em làm tốt, mặc kệ lão gia phản đối như thế nào, anh đều cưới em làm vợ.”

” Thật vậy? Thật tốt quá!” Lâm Tư Tư vui vẻ nói:” Anh nói mau, là chuyện gì!”

Anh khóe môi nhẹ nhàng khơi mào một tia hồn xiêu phách lạc cười, bạc môi lạnh lùng, cây thuốc phiện xinh đẹp lại tàn khốc.

……

Lâm Tường mua thuốc trở về, phát hiện người con gái kia đang ngồi dưới đất, đầu gối lên trên sô pha thế nhưng ngủ thật sự.

Hắn nở nụ cười, đi qua vỗ vỗ bả vai của cô:” Uy, mau đứng lên uống thuốc!”

Cô tỉnh lại, uống thuốc, hỗn loạn nói:” Tôi phải đi.”

Hắn thở dài:” Cô hôm nay những lời này đãmuốn nói tam lần, cô như vậy còn muốn đi, ta cũng không ngăn cản cô, nhưng ít nhất cũng phải đợi cô khỏe đã!”

” Tôi…… Tôi không nghĩ nhìn thấy nam nhân kia.”

“Nam nhân nào?”

Cô lắc đầu, vừa rồi ở trong mộng nam nhân kia lại xuất hiện, anh ôm lâm Tư Tư, hai người cùng nhau cười nhạo cô, nhìn cô bị một đám người bắt lấy, cười đến vui vẻ cực kỳ, cô lại khổ sở cực kỳ.

“Cô khóc?”

” Không có.” Cô vụиɠ ŧяộʍ lau đi nước mắt:” Cậu có thể đàn cho tôi nghe được không?”

Một người con gái đáng thương như vậy, một thỉnh cầu như vậy, mặc cho ai cũng không thể cự tuyệt.

Vì thế buổi tối chật vật này, cô dưới tiếng đàn của hắn mang chút bi thương mà rơi vào giấc ngủ……