“Cô dám!” Đường Du Du cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, hai bàn tay nhỏ nhắn cũng vì tức giận mà siết chặt.
"Mày nói xem tao có dám hay không, Mày có biết bí mật mà cha đã nói khi ông ấy say rượu lần trước là gì không? Ông ấy nói mày không phải là con ruột của ông ấy... Mày là đứa con hoang không biết cha mày là ai..." Ánh mắt Đường Tuyết Nhu liếc thấy bóng người cao lớn chỉnh tề kia càng ngày càng gần, trong lòng cô ta uýnh lên, không biết nên dùng cách nào để có thể chọc giận Đường Du Du nổi điên, cho nên, cô ta cũng sắp nói ra bí mật lớn nhất chôn giấu trong lòng.
“Cô câm miệng!” Đường Du Du vốn là vẫn giữ được lý trí, nhưng khi nghe được cô ta gọi mình là đứa con hoang, đã vậy còn muốn đốt di vật của mẹ, cô hoàn toàn tức giận.
"Làm sao vậy? Mày không phục, nên muốn đánh tao sao? Đánh đi, Đường Du Du, cô vẫn là đứa con hoang!"
"Chát!" Đường Du Du hung hăng tát vào mặt Đường Tuyết Nhu.
Đường Tuyết Nhu lập tức khịt mũi, che đi khuôn mặt vừa bị đánh của mình, vẻ mặt như bị tổn thương rất lớn, nhưng ngoài miệng vẫn châm biếm: "Đường Du Du, mày chỉ có khả năng như vậy hay sao? Đúng là con hoang vẫn là con hoang, tôi sẽ không Ở trên sân khấu trong cuộc đời này, mày không nhận ra ... "
"Đường Tuyết Nhu... " Đường Du Du nghiến răng nghiến lợi, cô thực sự ước rằng mình có một con dao trong tay, để có thể chém chết người phụ nữ này nghìn dao.
Khi cô tức giận đến mức mất đi lý trí, muốn tát cô ta thêm một bạt tai nữa, cô giơ bàn tay nhỏ bé lên, đột nhiên bị một bàn tay to như sắt siết chặt.
Đường Du Du tức giận quay lại liếc nhìn, liền nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng vô tình của một người đàn ông.
"Anh ..." Khi Đường Du Du nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, cô khϊếp sợ đến nỗi không thốt nên lời.
Không phải vì khuôn mặt tuấn tú hấp dẫn của anh được tạo hình tỉ mỉ đến mức khiến cô mất đi năng lực ngôn ngữ, mà là vì khuôn mặt này... rất giống con trai của cô.
Đường Tuyết Nhu nhìn thấy Quý Kiêu Hàn đi tới ngăn cản Đường Du Du đánh người, cô ta lập tức ủy khuất nặn ra nước mắt, che mặt bị đánh, giọng tràn đầy bị tổn thương: "Em gái, sao em có thể đánh người như vậy? Chị rốt cuộc đã làm sai chuyện gì mà em lại đánh chị?”
Đường Du Du còn chưa khôi phục lại tinh thần khi thấy người đàn ông kia có vẻ ngoài giống con trai cô, liền nghe được giọng của Đường Tuyết Nhu.Mới vừa rồi cô ta còn kiêu ngạo phách lối, trong nháy mắt biến thành một con cừu nhỏ đang bị bắt nạt.
Cô lại bàng hoàng, ánh mắt nặng nề nhìn qua Đường Tuyết Nhu, thấy cô ta hai mắt đỏ hoe ngấn lệ, dáng vẻ khiến người ta không khỏi thương xót.
Đầu óc Đường Du Du nhất thời bị bối rối, một lần nữa kinh ngạc nhìn người đàn ông bên cạnh, khuôn mặt của anh ta... cực kỳ giống.
"Chuyện này không khoa học ..." Đường Du Du lẩm bẩm, chỉ có cô mới hiểu được câu này.
Quý Kiêu Hàn nhếch lên đôi môi mỏng lạnh lùng, xem vẻ mặt khϊếp sợ của Đường Du Du như là si mê với anh, hết sức chán ghét cười lạnh một tiếng: “Tại sao đánh người?”
Đường Du Du nghe thấy giọng nói lạnh lùng trong trẻo của anh, suy nghĩ của cô trong nháy mắt bị lôi kéo trở lại, cô mới phát hiện người đàn ông này dường như đang làm chủ cho Đường Tuyết Nhu.
Cô nghĩ đến chuyện mới vừa rồi Đường Tuyết Nhu gọi cô là đứa con hoang, còn muốn đốt di vật của mẹ cô, lửa giận trong lòng cô một lần nữa lại bùng cháy.
"Không phải việc của anh! Buông tôi ra!" Đường Du Du cực kỳ tức giận, lập tức muốn giải thoát tay cô khỏi lòng bàn tay của người đàn ông.
Đột nhiên Đường Tuyết Nhu bày ra dáng vẻ tốt bụng, nhẹ nhàng nói: "Quý tổng, cô ấy là em gái của em, thực ra cô ấy không có ác ý gì đâu, chỉ là muốn em giới thiệu mấy người môi giới cho con bé, em không đồng ý, con bé liền... "
Đường Du Du nghe Đường Tuyết Nhu nói hươu nói vượn, liền tức giận đến bật cười, đúng là người lăn lộn trong ngành giải trí, nền tảng diễn xuất này, thật là khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác, mới vừa rồi còn giống như một con hổ cái xúc phạm người khác, lúc này lại giả vờ là một người tốt, còn ra dáng rất giống cơ.
"Muốn nổi tiếng sao? Với dung mạo tầm thường của cô?" Quý Kiêu Hàn nhìn thấy Đường Du Du đánh Đường Tuyết Nhu, cho nên anh tự nhiên coi Đường Du Du là một người điên muốn nổi tiếng, vì vậy anh thấy khinh bỉ, cũng theo đó mà tiếp tục đả kích.