Tình huống gì đây?
Đường Du Du ngẩn người ra, không biết đang xảy ra chuyện gì, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng hét chói tai bên cạnh, trong tiếng hét, loáng thoáng có thể nghe thấy tên của một người nổi tiếng nào đó.
Người nổi tiếng đến nhà họ Đường đi thảm đỏ?
Đường Du Du dùng hết sức chen vào đám đông, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cô bước nhanh về phía cửa nhà họ Đường.
Một nữ minh tinh đang đứng trước máy quay và ánh đèn flassh của đám phóng viên, đột nhiên nhìn thấy Đường Du Du xuất hiện, liền tưởng là người giúp việc đang làm việc ở đây: “Này, lại đây đi, giúp tôi xách váy!”
Đường Du Du quay đầu lại nhìn người phụ nữ đó một cái, có vẻ không quá chắc chắn: “Cô gọi tôi hả?”
“Đúng vậy, chính là cô, mau tới đây giúp tôi đi!” Giọng điệu người phụ nữ kia có chút không kiên nhẫn, giống như giúp cô ta xách váy là vinh dự hiếm có của cô vậy.
“Xin lỗi, tôi không rảnh!” Đường Du Du lạnh lùng đáp trả, sải bước rời đi.
Nữ minh tinh đó chưa bao giờ bị sự đối xử thờ ơ như vậy, lập tức đỏ mặt, ngay lập tức có một phóng viên bên cạnh chụp được cảnh cô ta bị người khác từ chối giúp đỡ, nữ minh tinh đó nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Đường Du Du, nghiến răng nghiến lợi.
Đường Du Du ăn mặc rất tùy ý, ở trong một đám vô số người phụ nữ xinh đẹp và mỹ lệ, nhìn cô có vẻ lạc lõng.
Ngay cả người phục vụ mà nhà họ Đường thuê tới hôm nay cũng ăn mặc đẹp hơn cô.
Từ khi Đường Du Du bước vào cửa, cô bị nhầm lẫn như một người giúp việc, không ít người muốn sai bảo cô.
Đường Du Du vẫn luôn phớt lờ đi, vốn dĩ cô không muốn bước nửa bước vào ngôi nhà này, đây cũng không còn là nhà của cô nữa, năm đó khi cha cô đưa cô ra nước ngoài sinh sống, cô đã không còn coi đó là nhà.
Đến hôm nay, cô chỉ muốn lấy lại những thứ mẹ cô đã để lại cho mình, sau đó cô sẽ lập tức rời đi.
Ánh mắt Đường Du Du nhìn xung quanh phòng khách mấy lần, liền thấy bóng dáng của hai mẹ con Đường Tuyết Nhu.
Giờ đây, bọn họ đều là những người nổi tiếng trong giới giàu có. Sau khi Đường Tuyết Nhu bước vào làng giải trí, dường như cô ta đã mở ra một con đường mới, bắt đầu từ một vai nhỏ vô danh, rồi đi lên không ngừng. Trong hơn bốn năm, cô ta đã có một chỗ đứng vững chắc trong làng giải trí, cho đến nay vẫn chưa có ai có thể làm lung lay vị trí đó.
Mạnh Tú Quyên mặc trang phục như một quý cô, cầm rượu đỏ trên tay, đang nhận được những lời chúc phúc từ những người xung quanh.
Đường Tuyết Nhu bị một nhóm thanh niên vây quanh, tất cả đều có lai lịch không nhỏ, không phải là những người nổi tiếng hiện nay thì cũng là những nam thanh nữ tú đang có danh tiếng, mỗi một người đều đang nói những lời tốt đẹp, nịnh nọt, tâng bốc Đường Tuyết Nhu.
Đường Tuyết Nhu không có bản lãnh nào khác, thứ duy nhất khiến người ta đỏ mắt ghen tị chính là người đàn ông quyền lực mà cô ta đang dựa vào.
Mùi vị được tâng bốc và khen ngợi rất tốt, Đường Tuyết Nhu lúc nào cũng bày ra dáng vẻ quyến rũ, khuôn mặt vui vẻ tươi cười trong suốt cuộc nói chuyện.
Nhưng ngay sau đó, nụ cười trên mặt cô ta liền cứng lại, mắt cô ta trợn to, vẻ mặt có chút không thể tin được nhìn Đường Du Du trong đám đông đang đi về phía mình.
"Tại sao cô ta lại quay lại? Còn chọn lúc này." Đường Tuyết Nhu trong lòng chấn động, hiển nhiên, cô ta rất không muốn nhìn thấy Đường Du Du.
Đời này cũng không bao giờ muốn nhìn thấy khuôn mặt này nữa.
Đường Du Du bước nhanh qua đám đông, đứng trước mặt Đường Tuyết Nhu, giọng nói bình tĩnh, “Những thứ mẹ tôi để lại cho tôi ở đâu?”
Đường Tuyết Nhu không trả lời cô ngay, mà chỉ mỉm cười với những người xung quanh, "Các cậu đi chơi trước đi, tôi có chút chuyện nhà muốn giải quyết một chút, sau đó tôi sẽ tìm các cậu trò chuyện.”
"Ai kêu mày trở về nước?" Đôi mắt Đường Tuyết Nhu lập tức hằn lên tia tức giận, như thể sự trở lại của Đường Du Du là một sự sỉ nhục đối với cô ta.
“Tôi đã tốt nghiệp xong, đương nhiên phải trở về rồi.” Đường Du Du cười lạnh một tiếng.
Đường Tuyết Nhu lập tức căng da mặt, dùng giọng điệu độc ác nói: "Nếu muốn đồ của mẹ mày, thì đi ra ngoài nói chuyện với tao!"