Chương 935
Nhắc tới chuyện này, Diệp Như Hề khẽ mỉm cười, nói: “Tốt, như thế nào có thê không tốt được, cô đã mua đương nhiên tốt. Là do mắt tôi vụng À ve.
Người phụ nữ nghe cô nói lời trái ngược như vậy, trong lúc nhất thời còn chưa kịp hiểu ra vấn đề.
Lúc này, chủ nhân khối đá kia đã thành công bán phỉ thúy cho người khác, chỉ chờ cắt xong là thanh toán tiền.
Nhưng mà, khi khôi đá thô tiếp tục được cắt, qua một mảnh phỉ thúy sáng bóng lại là màu xám tro, tính chất không hề trong suốt sáng trong mà hoàn toàn xám xịt.
Chờ sau khi hoàn toàn cắt xong, đám người nhìn về hai mặt cắt, bỗng nhiên phát hiện, ngoại trừ một phần ba trước đó lộ ra là màu xanh lục, tính chất còn lại đều bị hao phí, bên trong là loại đá hỗn tạp, ngay cả phỉ thúy cấp thấp cũng không đủ trình độ.
Một khối đá này hoàn toàn vô dụng.
Đừng nói tới hai trăm vạn, nhiều nhất là hai trăm tệ thôi.
Diệp Như Hề thấy ¡ sắc mặt phú bà kia đêu tái đi rôi, cỗ gắng nhịn xuống ý cười.
Hiện trường lại kêu r3n ào ào, sắc mặt chủ nhân càng tái nhọt, nghĩ lại mà sợ, may mãn là bản thân vừa rồi đã bán đi phân nửa, nêu không thật sự sẽ mắt công còn lỗ sạch vốn.
Nhưng mặt vị phu nhân cao sang bên cạnh Diệp Như Hề đã không còn chút máu, dáng vẻ lung lay sắp đồ.
“Cô không sao chứ?”
Diệp Như Hề có ý tốt đỡ cô ta một phen, nhưng lại bị hung hăng đây ra, Hứa Sơn Hứa Xuyên lập tức một trước một sau bảo vệ Diệp Như Hề ở giữa, săc mặt Hứa Sơn Thiêm †ÚC nhìn chằm chằm người phụ nữ, nói: “Đừng lộn xôn.”
Người kia bị dọa sợ rồi, hoảng loạn nói: “Làm gì làm gì, các người còn muốn đánh người đây à? Tôi mặc kệ, cô phải bồi thường tổn thất cho tôi!
Tổn thát về tinh thân!”
Diệp Như Hề hết nói nồi, sao cô đi đâu cũng gặp phải loại người kỳ lạ như vậy chứ.
Người phụ nữ còn không thuận theo, liên tục nói muốn bôi thường, giỗng như muốn ăn vạ Diệp Như Hề.
“Dì à, đoán thạch khẳng định có thua có thắng, thua lần này không chừng lần sau sẽ thắng.”
“Khẳng định là cô ảnh hưởng tới vận may của tôi! Vừa rôi cô đứng ngay bên cạnh, miệng chó phun không được ngà voi, còn chưa cát đá đã nói tỉ lệ không tốt! Đều bị cái mồm xui rủi của cô trù ẻol”
Người bên cạnh cũng bị âm thanh vang dội của bà ta hâp dẫn, nhưng cũng có người khit mũi coi thường.
“Đoán thạch thua cuộc còn có thể ăn vạ người khác như vậy à? Giờ mới chứng kiến đáy!”
“Đây là giận chó đánh mèo rồi nhỉ? Đi đoán thạch sợ nhất là những người thế này, chậc chậc.”
Đám người tôi một câu anh một câu khiển trách, nhưng người phụ nữ vẫn không thuận theo không buông tha, thậm chí còn xác định người Hiệc mặt mang theo hai vệ sĩ, khẳng định không phú cũng quý, làm thế nào cũng muôn chiêm lợi được một phần.
Diệp Như Hề phiền chán, muốn trực tiệp xoay người rời đi, bên tai lại nghe thây một âm thanh quen thuộc.
“Hè Hề?”
Diệp Như Hề ngâng đầu, kinh ngạc đán] lại một tiếng: “Cảnh Trạch?”
Diệp Như Hề không nghĩ tới còn đυ.ng phải Ninh Cảnh Trạch ở chỗ này, từ sau khi cô cảm giác được ý tứ của Ninh Cảnh Trạch và lựa chọn xa cách, bọn họ đã rất lâu không gặp nhau.