Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 934

« Chương TrướcChương Tiếp »


Chương 928

Rõ ràng…… đến mức khiến những người phụ nữ kia không nhịn được mà muôn lây gương soi lại lớp trang điềm.

Duy chỉ Diệp Như Hề lập tức đυ.ng phải tầm mắt anh, ,dường như anh đang dùng ánh mắt để hỏi cô có sao không.

Diệp Như Hề bỗng nhiên không muốn giả bộ không quen biết anh trong lúc này, cảm thây như vậy thật tàn nhẫn.

Nếu đã bại lộ dáng vẻ, bại lộ thân phận, như vậy, có che giâu cũng chẳng còn ý nghĩa, càng giỗng như bịt tai trộm chuông.

Nghĩ thông suốt chuyện này, Diệp Như Hề đi thẳng tới chỗ Tạ Trì Thành.

Bước chân ồn định, đi nhanh mà đến.

Ngay cả Tạ Trì Thành cũng ngắn ra.

Anh còn cho rằng cô sẽ giống như trước kia, không muốn bắt cử ai biết bọn họ có liên quan, cho nên anh dự định chỉ nhìn một cái, sau khi tự mình xác định người không có việc gì, sẽ rời đi.

Nhưng mà, cô lại hành động trái ngược, khi cô đi từng bước kiên định tới chỗ mình.



Tạ Trì Thành phát hiện, trái tim mình đập nhanh vô cùng.

Thịch thịch thịch.

Từng chút từng chút, nặng nề không có cách nào bỏ qua.

Cho đến khi cô đứng trước mặt mình, gương mặt trắng nốn mang theo vài phân đỏ ửng, con ngươi xinh đẹp trong mắt dường như chứa muôn vàn sao trời, lập loè khiến người ta không rời được mát.

“Chờ lâu lắm sao? Tôi không có việc gí”

Giọng cô hơi dồn dập, còn có chút khân trương, hình như còn hơi xâu hỗ.

Tạ Trì Thành cong khóe môi, nói: “Không sợ à?”

“Hả?”

Cô ngây ngốc không kịp phản ứng với những lời này.

“Chịu công khai tôi sao?”

Diệp Như Hề lập. tức đỏ mặt, cắn môi Buổi nói: “Anh nói bậy cái gì thế, anh lại không phải…… Lại không phải KG Không có gì không thê gặp người, GI0I0] lEb-› bạn bè của tôi.”

Mấy chữ cuối cùng Diệp Như Hề nói vô cùng nghiêm túc.



Ý cười trên khóe môi Tạ Trì Thành cũng vì hai chữ “bạn bè” mà thu liễm.

Tầm mắt bỗng nhiên trở nên âm trằm, khóa chặt Diệp Như Hề, đáy mắt hiện lên một tia tự giêu.

Kháng cự như vậy sao?

Thậm chí không có chút cân nhắc nào.

“Phải đi về à.”

Diệp Như Hề phát hiện giọng điệu anh đột nhiên trở lạnh, có chút khó hiểu, cô thật cần thận nói: “Đúng vậy, hiện tại sẽ ra sân bay.”

*UJ”

Diệp Như Hề nhìn nhìn Tạ Trì Thành, phát hiện mặt mày anh như phủ một lớp băng lạnh.

Cô, lại làm sai gì sao?

Lúc này, những đồng nghiệp phía sau đều trừng lón mặt, như sắp rót tròng tới nơi.
« Chương TrướcChương Tiếp »