Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 926

« Chương TrướcChương Tiếp »


Chương 920

Diệp Như Hề không thể thốt nên lời, âm thanh nghẹn trong cuông họng.

Tạ Trì Thành xoay người, mặt hướng vê phía cô, đôi mắt đen láy kia tựa nhưứ vực sâu, chặt chẽ tập trung vào cô.

“Một năm trước, tôi xảy ra tai nạn xe cộ, tỉnh lại thì mắt đi một phần ký ỨC, mà phần ký ức đó thuộc về vợ tôi.”

Diệp Như Hề không biết vì sao anh lại đột nhiềT nhắc tới chủ đề này, chẳng lẽ, anh đã khôi phục ký ức rồi sao?

“Tôi không khôi phục ký ức.”

Diệp Như Hề cảng thấy k khẩn trương, hơn nửa ngày mới tìm về giọng nói của bản thân.

Tạ Trì Thành bỗng nhiên cười cười, nói: “Không có gì.”

Tình cảnh nói tới một nửa lại lắp lửng thật sự khiến người ta quá sốt ruột.

Nhưng: Diệp Như Hề lại không dám tiếp tục hỏi về để tài này, cô đè xuông cảm xúc phức tạp trong lòng, rất nhiều lần muốn nói lại thôi.



Cuôi cùng Diệp Như Hệ còn chưa kịp thưởng thức xong cảnh đẹp trước mặt , giờcũng không còn tâm trạng thưởng thức.

Trỏ lại phòng, cô trằn trọc không yên, thậm chí hận không thể chạy tới trực tiếp dò hỏi Tạ Trì Thành, có phải anh đang hoài nghỉ cái gì hay không.

Nhưng cô không thể hỏi.

Nghĩ đi nghĩ lại, rối rắm thật lâu, khó khăn lắm mới đi vào giác ngủ, chờ ngày hôm sau khi tỉnh lại, quả nhiên, hai mắt thâm như gấu trúc.

Lúc nhìn thấy Tạ Trì Thành, đối phương còn kinh ngạc nhìn cô thêm một cái.

Diệp Như Hề mắt tự nhiên quay đầu, kéo mũ xuống, che khuất đôi mắt vì ngủ không ngon của cô.

“Gặp ác mộng?”

“Không phải…… Đừng hỏi nữa.”

Tạ Trì Thành nhịn xuống ý cười.

“Phải trở về sao?”

*Ừ, phải trở về.”



Tạ Trì Thành nhìn nhìn thời gian, nói: “Cô muốn đi cùng đồng nghiệp ư?”

Diệp Như Hề trở nên cảnh giác, “Đương nhiên.”

*“Côи ŧɧịt̠ chiều sẽ bay?”

“Sao ngay cả cái này anh cũng biết?”

“Bời vì có duyên.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

THỊ Tạ Trì Thành cong cong khóe môi, nói: “Cô có hai sự lựa chọn, thứ nhát, tiếp tục chờ’ tới giờ máy bay cất cánh, bời vì thời gian không xác định.

Thứ hai, theo tôi đi.”

“Đi theo anh?”

“Cô cho rằng tôi đi tới đây bằng cách nào?”

Diệp Như Hệ vừa định nói là bay qua, sau lại đột nhiên nghĩ tới máy bay làm gì có nhanh như thế, chỉ ngoại trừ……

máy bay tư nhân.
« Chương TrướcChương Tiếp »