Chương 892



Chương 884

Diệp Như Hề nghỉ hoặc tiếp nhận văn kiện, nhưng khi cô thấy rõ nội dung trên đó, kinh hãi trừng lớn mắt.

“Bà ngoại, cái này, cái này……”

Hứa lão phu nhân rật bình tính nói: “Đây là tất cả tài sản mà bà ngoại SỞ hữu, bà đã tốn chút thời gian xử lý xong, cháu ký tên lên, tất cả đều là của cháu.”

“Không, chuyện này không được!”

Diệp Như Hề không chút nghĩ ngợi mà từ chổi, cũng muôn đưa tập văn kiện trả lại cho bà ngoại.

Hứa lão phụ nhân đột nhiên quát to một tiếng: “Quỳ xuống!”

Diệp Như Hề theo bản năng mềm nhữn hại đầu gồi, cô quỳ xung, thẳng tắp đối điện với bia một của mẹ Sắc mặt Hứa lão phu nhân hòa hoãn , CÓ, nén đau lòng, nói: “Đây vốn dĩ là ta để lại cho mẹ cháu, nhưng hiện tại đều giao cho cháu tất, Tiêu Hễ, cháu có thê gánh vác tất cả.”

“Một năm này, bà ngoại nhìn cháu thay đồi, nhìn cháu trưởng thành, cháu còn kiên cường hơn mẹ cháu, bà ngoại tin tưởng cháu có thể gánh vác được tâm huyết hơn nửa đời của bà.”

“Bà ngoại……

“Nói cho ta, cháu làm được hay không?”

Diệp Như Hề vừa định mở miệng từ chối, nhưng khi cô đối diện với vẻ mặt già nua yếu ớt của bà, những lời đó rôt cuộc nói không nên lời.

“Cháu sẽ làm được.”



Hứa lão phu nhân chậm rãi nở nụ cười, thấp giọng nói: “Tiểu Hè, bà ngoại đã mệt mỏi rồi, cũng nên buông xuống tất cả, bà còn muốn bình an vượt qua quãng thời gian còn lại, bà cũng sẽ mua một ngồi nhà ở chỗ này, cũng sẽ ở lại đây.”

“Bà ngoại……

“Lúc Tiểu Như còn sống ta không thể ở cạnh con bé, người đã chêt, bộ xương già này liên ở đây với con bé đi, cũng đỡ đê con bé cô đơn lẻ loi một mình, từ nhỏ Tiểu Như đã rất sợ ở một mình.”

Hốc mắt Diệp Như Hề chợt ấm áp, khó khăn cúi đầu.

“Tiêu Hê, ta sẽ không quay vê, tài sản bà ngoại gom góp hơn nữa đời này đều giao cho cháu, cháu yên tâm, ta đã sắp xếp đủ đoàn đội hô trợ cháu, đừng sợ.”

Diệp Nhự Hè rốt cuộc cũng nhịn không nủi, trực tiếp ôm lây bà ngoại, nghẹn ngào nói: “Sẽ không, bà ngoại còn phải đích thân dạy dỗ cháu, bà không thể yên tâm nhanh như vậy được, lỡ hi cháu làm không tốt, bà phải măng cháu dạy dỗ cháu, được không?”

Cho nên, bà đừng chết.

Bà đừng dễ dàng rời bỏ cô như tho Cô đã không còn bất cứ ai để dựa dẫm nữa rồi.

Hứa lão phu nhân nhẹ nhàng vỗ lưng cháu gái, cười nói: “Đừng sợ, bà ngoại sẽ ở cạnh cháu, Tiêu Hè đừng Sợ nhé.”

Cuối cùng, Diệp Như Hề vẫn ký tên của mình xuống, mỗi một chữ đều vô cùng nghiêm túc.

Giờkhắc này, Hứa thị đã hoàn toàn đôi chủ.

Sau đó Hứa lão phu nhân bởi vì lý do sức khỏe nên không thể tiếp tục ở lại, được lão quản gia đỡ xuông núi, mà Diệp Như Hề vẫn ở lại trước bia mộ, lăng lặng dựa vào đó, giỗng như làm như vậy thì cô càng được gân mẹ hơn.

“Mẹ, bà ngoại rất tốt, bà rất hiền từ, bà rất yêu mẹ, cũng rất muốn được gặp lại mẹ……

“Mẹ, con sợ quá, con sợ bà ngoại cũng giồng như mẹ lúc trước, đột ngột rời bỏ con. Lần này, con không biết bản thân có thê tiếp nhận được hay không nữa……”