“Được đấy!”
Xe của Liệt Hàn vừa đến cổng đã thấy một đám người trong nhà đã đứng đó từ trước để chào đón cậu bé đến với ngôi nhà yêu thương ấy.
Trong đó, người mong ngóng nhát là Hình Nhất Nặc bởi lẽ đứa cháu trai của cô cũng chính là thần tượng nhí. trong lòng cô.
Xe vừa dừng lại, cô liền chạy tới. Anh hai bước xuống, tiếp bước theo sau là cậu bé vẫn đang mặc bộ đồng phục trường.
“Cháu trai về rồi.” Nhất Nặc vô cùng kích động.
“Tiểu Nặc, con đừng dọa Tiểu Hi nữa. Đề anh đưa cháu vào nhà đi.” Tưởng Lam lo rằng cậu nhóc sợ hãi.
Liệt Hàn ôm con vào lòng. Cả nhà đều nóng lòng ngắm nhìn thành viên mới trong gia đình. Mọi người đều tỏ ra vô cùng yêu mến cậu nhóc này.
Liệt Hàn lập tức giới thiệu mọi người với con trai, anh chỉ vào bố mẹ và hai em: “Đây là ông nội, bà nội. Còn đây là chú và cô của con.”
Tiểu Hi lễ phép chào hỏi mọi người: “Con chào ông, bà, cô, chú. Con tên là Đường Dĩ Hi.”
Cả nhà cười phá lên vì sự đáng yêu của cậu bé. Hình Nhất Nặc chạy tới ôm cậu bé vào lòng: “Dĩ Hi à, sau này con gọi cô là cô nhé! Cô thích con nhiều lắm!”
Hình nhất Phàm cũng đưa tay lên xoa đầu cậu nhóc, trên khuôn mặt trắng trẻo đẹp trai nở một nụ cười ấm áp: “Đáng yêu thật.”
Tưởng Lam và Hình Chính Đình nhìn nhau cười, trong hốc mắt của bà còn long lanh nước mắt. Cứ nghĩ đến việc thằng bé từ nhỏ đến lớn đều chỉ sống với một mình mẹ cậu liền cảm thấy đứa cháu nội này vô cùng đáng thuo’fTET.¬o-o nhịn được cảm giác chua xót.
“Đi, cô có rất nhiều đồ chơi hồi còn nhỏ, cô dẫn con lên tầng chơi.” Hình Nhất Nặc vẫn như một đứa trẻ không lớn, cả ngày tâm trí chỉ nghĩ đến việc chơi. Nhưng Hình Nhất Phàm lại trái ngược, mặc dù cậu mới 15 tuổi nhưng hành sự vô cùng chín chắn.
Việc cậu thích làm nhất là đọc sách và học bài, vì thế thành tích của cậu luôn đứng ở vị trí đầu tiên.
Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi đương nhiên không thể chơi hòa hợp cùng người lớn, nhưng vừa đến cậu đã rất thích người cô này. Cô ấy trông vừa xinh, cười lại còn đẹp, cảm giác như một tắm gương sáng vậy. Ai thật lòng đối xử tốt với cậu, chỉ cần nhìn qua là cậu có thể nhận ra.
Hình Liệt Hàn nhìn em gái đưa cậu nhóc lên tầng 2, anh có chút bất lực lắc đầu, quay sang nói với cha mẹ: “Mẹ, bảo đầu bếp đừng nấu cay quá.”
“Mẹ đã dặn rồi, đồ ăn hôm nay đều là món mà thằng bé thích ăn.”
Hình Chính Đình hỏi con trai: “Mẹ thằng bé không có ý kiến gì chứ?”
“Thằng bé cũng là con cháu Hình gia, cô ta có quyền gì mà lên tiếng?” Hình Liệt Hàn cất giọng mang theo chút lạnh lùng.
Tưởng Lam liền tiến lên phía trước trách mắng anh: “Rõ ràng ngày trước con ức hϊếp người ta trước, thế mà không đối xử tốt với người ta được một chút à? Đã xin lỗi người ta chưa?”
“Mẹ, đây là chuyện của con, con biết mình cần phải làm gì.” Hình Liệt Hàn nhíu mày rồi đi lên tầng.
Tưởng Lam nhìn thân hình của con trai lớn có chút bực bội. Chuyện như thế này xảy ra khiến người làm mẹ như bà thực sự cảm thấy mắt mặt.
Vào trong phòng, hai mắt của Đường Dĩ Hi sáng rực lên, nhiều đồ chơi quá! Đây chính là căn phòng mà Hình gia đặc biệt chuẩn bị cho hai anh em song sinh. Năm đó hai ông bà bận rộn việc làm ăn, lúc đầu chỉ định sinh một đứa rồi thôi không sinh thêm nữa. Nào ngờ rằng 20 năm sau niềm vui lại đến, hơn nữa lại là một cặp long phượng, vì vậy bà chỉ có thể lựa chọn sinh chúng ra.
Vì vậy đến giờ Hình gia vẫn còn một căn phòng đồ chơi cho hai đứa, ở đó toàn là đồ chơi cho con gái và con trai bà lúc còn nhỏ.
Lúc đó, Hình Nhất Nặc biết cậu nhóc chắc chắn sẽ thích máy loại đồ chơi như người Chi8r44 25: Cùng nhau đón con ô Sunl máy, ô tô nên chọn ra vài món rồi cùng ngồi xuống nền nhà, cùng nhau chơi rất Vui vẻ.
Hình Liệt Hàn khoanh tay đứng tựa vào cửa, nhìn thân hình cậu nhóc đang ngồi chơi trên sàn nhà, anh thật sự không dám tin rằng anh đã có con.
Nghe thấy tiếng cười non nớt của Đường Dĩ Hi vang lên, khóe môi anh không tự chủ được mà cong lên đầy ý cười, ánh mắt tràn đầy ấm áp và trìu mến nhìn cậu nhóc đang nghịch dưới sàn nhà.
Lúc này, Hình Nhất Phàm đi vào, đây đều là đồ chơi lúc nhỏ của cậu, vì thế cậu có thể dạy cậu nhóc cách chơi. Giờ trên sàn nhà có một cặp nam thanh nữ tú cùng một cậu nhóc đáng yêu đang chơi rất say sưa Và vui vẻ.
Trẻ con rất thích tìm bạn cùng lứa tuổi chơi với mình, mà ở đây đứa trẻ nhỏ lại rất thích chơi cùng hai đứa trẻ to đầu.
Đến giờ ăn cơm 3 người mới cùng nhau đi xuống, rửa tay rồi ngồi vào bàn ăn.
Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi đã được giáo dục rất tốt. Ở trên bàn ăn, cậu nhóc ăn cơm rất ngoan, ăn từng miếng to một, không cần ai phải dỗ hay bón gì cả.
Hơn nữa, có hai đứa nhóc Hình Nhất Nặc và Hình Nhất Phàm ở bên cạnh khiến cậu nhóc rất vui.