Ánh mắt của ba Bùi cũng cực kỳ tự trách, nếu như có thể tìm được con gái sớm hơn một chút thì tốt rồi.
“Thừa Tiêu quyết định phụ trách với con rồi sao?” Ba Bùi trầm giọng hỏi, có chút tức giận vì chuyện của Có gia.
Hứa Tâm Duyệt cảm nhận được cảm xúc của ba, cô vội vàng quay người nhìn ông trấn an: “Ba, đừng tức giận, chuyện này không liên quan đến Có gia, nếu như năm đó không có 1 triệu, bà ngoại con căn bản không tìm được trái tim cấy ghép, bây giờ con cùng anh ấy là thật lòng yêu thương nhau, là chuyện mà cả hai người đều tình nguyện.”
“Thừa Tiêu đứa trẻ tốt này, năm đó thằng bé gặp phải tai nạn xe cộ, Cố gia lớn như vậy đều do mẹ thằng bé chống đỡ, đến nay cũng ổn cả rồi.” Bùi phu nhân thở dài một hơi.
“Đây cũng coi như là nhân duyên trời định! Để con và anh ấy gặp lại nhau lần nữa, con cũng rất thích Tiểu Mục, ở trong mắt con, thằng bé chính là con ruột của con.”
Nghe con gái nói xong, vợ chồng Bùi gia ở trong lòng không khỏi đối với Cỗ Dĩ Mục có một loại tình cảm đặc biệt, cho dù thế nào cũng sẽ đối xử với đứa bé này như cháu trai mình.
Buổi tối, Hứa Tâm Duyệt nằm trên giường, trong đầu nhớ lại quãng thời gian trước, có khổ có ngọt, nhưng cô đều không hồi hận, đúng lúc này điện thoại của cô truyền đến tiếng video.
Cô cầm điện thoại lên xem, hoá ra là của người đàn ông nào đó gọi đến, cô đưa tay ra mở video, người đàn ông ở đầu dây bên kia vừa xuất hiện, cô liền nhắm chặt mắt: “Này, sao anh lại không mặc quần áo!”
“Em ngại cái gì? Thân thể của anh không phải em rất quen thuộc rồi hay sao?” Nửa người trên của người đàn ông không mặc gì, cơ bụng sáu múi hào phóng lộ ra, đường viền vai và xương quai xanh càng thêm vẻ quyền rũ.
Hứa Tâm Duyệt nhìn mái tóc đen của anh vẫn còn ướt, có lẽ là vừa mới tắm xong, cô chỉ có thể ngại ngùng nhìn anh: *Sao anh vẫn chưa ngủ?”
“Anh không ngủ được, nhớ em.” Lông mi dày đặc của người đàn ông đổ bóng hình quạt, khiến đồng tử của anh trở nên tối sầm.
Trái tim Hứa Tâm Duyệt không khỏi mềm yếu, cô cũng ở trước màn hình tìm góc đẹp nhất của bản thân, bộ đồ ngủ màu vàng nhạt, tóc dài buông xõa, mái tóc ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên khuôn mặt cô, tạo lên bầu không khí gợi cảm, trông rất đẹp.
“Em là đang quyến rũ anh đấy à?” Giọng nói người đàn ông khàn khàn.
“Đâu có, em đang xem xem bản thân mình có đẹp hay không.”
“Chỗ nào anh cũng thích.” Người đàn ông cong môi cười, biểu thị ý rất vừa lòng với cô.
Khuôn mặt Hứa Tâm Duyệt ửng đỏ, ngữ khí của người đàn ông này có chút mập mờ, cô buộc mái tóc dài lên, chân tóc lộ ra rõ ràng, người đàn ông đối diện nhìn không rời mắt: “Thật muốn nghịch tóc của em, có muốn xem thân thể của anh không?”
Sắc mặt Hứa Tâm Duyệt càng đỏ hơn, bá đạo nói: “Không cần, anh đừng có cởi, đây là mạng internet, cơ thể của anh chỉ được phép cho mình em xem, không được để người khác nhìn thấy.” Trang bị sập nên cả nhà qua trang mới truyen1.one đọc nhé!
Cổ họng người đàn ông thấp giọng cười: “Được, chỉ cho mình em nhìn, cũng cho mình em dùng.”
Hứa Tâm Duyệt nhìn thời gian, sắp mười hai giờ rồi, cô vội nói: “Ngủ đi! Đừng thức khuya, sáng sớm mai chúng ta còn phải đến bệnh viện nữa!”
“Hôn anh một cái.”
Hứa Tâm Duyệt cách màn hình cũng càng thoải mái hơn, cô hướng đến màn hình hôn chụt một cái, người đàn ông ở đầu dây bên kia mỉm cười mãn nguyện, Hứa Tâm Duyệt ở bên này cúp máy trước.
Tắt điện thoại xong, Hứa Tâm Duyệt nằm xuống giường, nhất thời vẫn toàn là thân thể của người nào đó, người đàn ông này là cố ý sao?
Sáng sớm.
Hứa Tâm Duyệt nghe thấy tiếng rung điện thoại, cô mơ mơ màng màng nghe máy: “Alo.”
“Anh cùng Tiểu Mục ra ngoài rồi, em dậy chưa?”
“Hả? Máy giờ rồi?”
“Chín giờ.”
“Em ngủ quên mắt, được rồi em dậy bây giờ, hai người đến đi!” Hứa Tâm Duyệt vội vàng cột lại mái tóc dài rồi dậy, vì để thuận tiện hơn cô mặc một chiếc áo phông cùng quần jean đơn giản, mái tóc buộc lên cùng vài sợi thả xuống bên tai, càng tăng thêm vài phần thiếu nữ, trông rất có sức sống.