- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ
- Chương 318: Con muốn hack hắn ta.
Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ
Chương 318: Con muốn hack hắn ta.
Cố Hảo sững người, nhìn thấy ánh mắt con trai sắc bén, tuy rằng tuổi con còn nhỏ, nhưng ánh mắt đứa trẻ này giống như muốn nhìn xuyên thấu lòng người, lạnh đến mức làm người ta không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đó.
Cô ngẫm nghĩ một chút, cô nói nhỏ: “Con trai, đây là chuyện giữa người lớn với nhau, mẹ tự giải quyết là ổn thôi con.”
“Vậy chính là hắn ta làm mẹ không vui rồi.” Mặc Mặc nói: “ Xem ra con đoan đúng rồi.”
“Con trai.” Cố Hảo kinh ngạc khi nghe con trai nói, “Con còn nhỏ, có một số chuyện con không thể hiểu được đâu.”
“Cái gì con cũng hiểu hết á.” Mặc Mặc nói: “Mẹ cứ luôn trì hoãn việc đưa con đến gặp chú ấy, là bởi vì chú ấy không tốt đúng không?”
Cố Hảo lại thêm một phen kinh ngạc, cô nhìn con trai, lắp bắp nói: “Sao con lại nghĩ như thế?”
“Mami, mẹ thành thật một chút có được không? Không cần phải cảm thấy ngượng đâu, đúng không mẹ?”
Cố hảo bất đắc dĩ nhìn con trai, ánh mắt cậu sắc bén, cô chỉ đành thật lòng nói với con: “Xin lỗi con, mami đã xử lí không tốt, trong chuyện này, thực sự đã xử lí không tốt, là mẹ không đúng.”
Cố Tiêu Mặc không chớp mắt nhìn Cố Hảo, một lúc lâu sau mới lại nói: “Có thật không, con muốn gặp chú ấy, làm cho mami cảm thấy khó xử?”
Cố Hảo sửng sốt, đáy mắt xẹt qua một tia xin lỗi: “Bảo bối à, mami nói với con thế này nhé, mẹ và chú ấy không thể ở bên nhau được.”
Mặc Mặc ngẩn người: “Nhân phẩm của chú ấy không tốt sao, đúng không ạ?”
Cố Hảo lắc đầu: “Chú ấy là ba của con, không phải là nhân phẩm chú ấy không tốt, chỉ là tính cách của cả hai đều quá mạnh mẽ, nên không thích hợp ở bên nhau thôi.”
“Con hiểu ạ.” Mặc Mặc gật gật đầu, duỗi tay kéo tay cô: “Mami, chúng ta đi ăn cơm thôi.”
“Được.”
Hai mẹ con giờ mới ra ngoài.
Bên ngoài, Tiểu Trúc, Trì Tĩnh Tây và còn cả Hạ Kính Đình đều nhìn hai mẹ con họ bước ra, không ai nói lời nào, chỉ cứ thế nhìn bọn họ.
Môi Cố Hảo giật giật, nhìn mọi người rồi nói: “Thật ngại quá, ăn cơm thôi.”
Trì Tĩnh Tây liếc nhìn Cố Hảo một cái, trong lòng có chút lo lắng.
Cố Hảo ngồi xuống ghế, ăn cơm cùng mọi người.
Hạ Kính Đình nhìn Cố Hảo chằm chằm, ánh mắt quét qua cổ cô, nơi đó để lại dấu vết rất rõ ràng, hồng hồng, tím tím, vừa nhìn liền biết đó là cái gì.
Hạ Kính Đình giật mình, ánh mắt trùng hẳn xuống.
Anh vẫn bình tĩnh gắp thức ăn cho Cố Hạo: “ Em ăn nhanh đi, chẳng phải em đói sao?”
“Cảm ơn.” Cố Hảo nhìn đến bàn ăn với đày đủ các món, rất thịnh soạn, sáu món và một canh, thành phần các món rất phong phú.
Tiểu Trúc cũng để ý thấy không khí có vẻ không đúng, nhìn lên mắt của chị mình, lòng có chút lo lắng.
Cố Hảo vẫn luôn cúi đầu, chăm chú ăn cơm.
Không khí bữa cơm trầm xuống.
Ăn cơm xong, Mặc Mặc kéo Hạ Kính Đình vào phòng mình.
Hạ Kính Đình nhìn thấy cậu nhóc có chuyện muốn nói, anh cười nói: “Nói đi, con muốn chú làm gì nào?”
Mặc Mặc ngước nhìn anh một cái, sau đó mới nhìn anh chằm chằm hỏi: “Chú Hạ, chú có thể giữ bí mật không?”
“Được chứ.” Hạ Kính Đình lại cười nói: “Chú là người như thế nào, con còn chưa rõ sao?”
“Thế thì tốt, con tin chú lần này.” Mặc Mặc nói: “Con muốn đăng poop trên một trang mạng, chú dạy con làm thé nào để hack được trang mạng đó, được không ạ?”
Hạ Kính Đình giật mình, ánh mắt lóe lên, nói: “ Con à, chuyện này có chút khó khăn.”
“Con dám khẳng định chú làm được mà.” Mặc Mặc nhanh chóng đáp lại: “Con biết chú Hạ là người có năng lực mà.”
“Con đừng đội mũ cao thế này cho chú, chú không thực sự giỏi như con tưởng đâu.”
“Chú đúng là giởi thế mà.” Mặc Mặc lại nhìn Hạ Kính Đình: “Nếu chú khoogn giúp con, con sẽ đi nhờ người khác giúp vậy, đến lúc đấy, mối quan hệ giữa chúng ta cũng sẽ bị xa cách theo đó nha, chú đừng có trách con không nghĩa khí, người đầu tiên con nghĩ đến chính là chú Hạ đó.”
Hạ Kính đình lười biếng nhìn cậu nhóc, không cần đoán cũng biết là cậu nhóc đã biết được chuyện gì.
Anh đi đến mép giường của Mặc Mặ, ngồi xuống nhìn cậu nhóc rồi nói: “Con muốn hack ai?”
“Phong Dập Thần.” Mặc Mặc nói.
“Con biết chú ấy sao?” Hạ Kính Đình mở miệng hỏi.
“Vâng, con biết chú ấy.” Mặc Mặc nói: “Người cung cấp một nưa gien cho con chính là người đàn ông đó, chú ấy là ba con.”
Trong lòng Hạ Kính Đình cả kinh, mặc dù anh đoán ra cậu nhóc đã biết điều này, nhưng anh vẫn rất kinh ngạc khi nghe chính miệng cậu nhóc nói ra.
Đạc biệt là lúc chính miệng cậu nhóc nói ra câu Phong Dập Thần là ba của cậu nhóc.
Lần đầu tiên anh cảm nhận được sức mạnh huyết thống đặc biệt, cho dù là không nhận ra nhau, nhưng vẫn nói lên được cảm giác hào khí đực biệt bao quanh.
Đó chính là ba của cậu nhóc.
“Vì thế, chú không cần lo con sẽ phạm pháp, vốn dĩ con là đứa trẻ mới được vài tuổi, với lại con chỉ muốn giúp mẹ con trút cơn giận thôi ạ.” Mặc Mặc nói: “Chú Có giúp con không?”
Đứa trẻ này thật thẳng thắn.
Hạ Kính Đình nhìn vẻ mặt vô tội của cậu, cười nói: “Cho nên con cảm thấy trang web của công ty ba con bị hack rồi, thì cũng không bị truy cứu nữa sao?”
“Đúng vậy.” Mặc Mặc gật gật cái đầu nhỏ, “Đúng là con nghĩ như thế ạ.”
“Con có biết, con hack trang mạng công ty rồi, anh ta nhất định sẽ biết sự tồn tại của con không?” Hạ Kính Đình nói.
“Vốn dĩ con muốn anh ta biết đó ạ.” Mặc Mặc nói: “Con đã năm tuổi rồi, anh ta còn không biết, con còn không chiến đấu, sẽ không có ai tôn trọng con cả.”
“Muốn tìm cảm giác tồn tại phải không?”
“Chú tính xem.”
Hạ Kính Đình nghe cậu nhó nói thế không khỏi thở dài một hơi, anh đưa tay lên vò tóc nơi đỉnh đầu, nói: “Được, chú dạy con.”
“Cảm ơn chú Hạ.” Mặc Mặc nói: “Nếu mẹ con thật sự không thể nhìn nhận hắn ta, con sẽ phê chuẩn để mẹ con gả cho chú.”
Hạ Kính Đình ggiajt mình, bật cười nói với cậu nhóc: “Đây chẳng phải là con đã bán đứng mami của con rồi sao?”
“Chú Hạ, chú không cần cố giả vờ với con.” Mặc Mặc sơm đã nhận ra rồi. “Thật ra con cũng hiểu được tâm trạng của chú, chú có ý với mẹ con, nếu không thì chú cũng đã không chạy đến đây, ăn ở tại nhà con.”
“Ờ!” Hạ Kính Đình cười càng lớn, trong lòng càng thêm ngạc nhiên khi thấy đứa nhỏ này đã quá thông minh, có thể nhìn ra mọi thứ: “Con đã nghĩ quá nhiều rồi.”
“Chú đừng có không thừa nhận .” Mặc Mặc nói trúng luôn Tâm tư trong lòng của anh: “Nếu chú còn không thừa nhận, con sẽ không giúp chú nữa.”
“Con trai, chỉ có một mình chú thích mẹ con thì có ích gì, mami con không có để ý đến chú.” Hạ Kính Đình thở dài một hơi, nếu như Cố Hảo có chút ý gì với anh thì có lẽ anh cũng đã thổ lộ với cô lâu rồi.
Nhưng mỗi lần anh cố ý thăm dò ý của cô, lần nào cũng đều bị cô trực tiếp dập tắt luôn ý định của anh.
Hạ Kính Đình cũng hiểu rất rõ về phương diện kia, trong lòng Cố Hảo không hề có chút tâm tư nào với anh cả.
Chàng có tình, nhưng nàng lại vô ý.
Chuyện này rất khó, anh lại không muốn làm khó người khác, đây là điều mà một trang quân tử không nên làm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Mặc nhăn lại: “Vậy chú phải nỗ lực thêm chút nữa đi.”
“Chú cũng muốn cố gắng.” Giọng nói Hạ Kính Đình tiếc nuối: “ Là thời không đến với chú thôi.”
“Đúng vậy.” Cậu nhóc đồng cảm với quan điểm của anh: “Tâm ý của mẹ con bây giờ không dành cho chú, chú có cố gắng thêm cũng vô dụng thôi, vậy chú cứ tiếp tục giả vờ tiếp đi, cháu không tiết lộ chuyện này với ai đâu.”
“Tiểu tử thối.” Hạ Kính Đình xoa đầu cậu nhóc: “Nào, chú dạy con, làm thế nào để dán poop, thật sự con muốn dán poop sao?”
“Vâng.” Mặc Mặc gật đầu lia lịa, nói: “Còn phải là loại nhãn dán sinh động nữa ạ.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ
- Chương 318: Con muốn hack hắn ta.