Khoảng sau một tiếng đồng hồ, lớp trang điểm tỉ mỉ tinh tế đã được hoàn thiện, Diệp Văn Ninh được thợ trang điểm đỡ cẩn thận đi xuống tầng.
Kano không chút ngạc nhiên, bởi vì ai cũng biết vợ của Lục Thừa Tiêu là người đẹp nghiêng nước nghiêng thành... bây giờ sắc đẹp của cô đủ để hút hết ba hồn bảy vía của đàn ông!
“Xem ra.... Sự lựa chọn của cậu chủ là đúng đắn!” Kano hơi thất thần, ngay tức khắc định thần lại, kính cẩn khom lung:
- Cô chủ, thời gian không còn nhiều nữa, nên đi rồi.
- Được.
Diệp Vãn Ninh hít một hơi thật sâu, cô không chắc rằng bản thân tối nay y có lấy trộm được con chip không, theo như Lục Thừa Tiêu nói, Lang Hiếu thích mang theo con chip bên người, đồng thời đặt nó trong túi áo, bởi vì anh ta thấy, để con chip bên người mới là an toàn nhất, là sự lựa chọn thông minh nhất
. Ngồi ghế sau của chiếc Mercedes, đôi tay nhỏ của Diệp Vãn Ninh nắm chặt lấy nhau, cô rất căng thẳng, căng thẳng đến mức sắp toát mồ hôi hột rồi! Nhìn khung cảnh hào nhoáng người xe tấp nập bên ngoài cửa sổ, âm thanh huyền náo vô tận, nhưng cả đầu cô bây giờ chỉ nghĩ đến việc lát nữa làm sao để dùng sắc đẹp lừa được Lang Hiếu, làm sao trộm được con chip!
Bỗng, Kano ngồi ở ghế phụ lái phía trên chuyển điện thoại cho Diệp Vấn Ninh ngồi phía sau:
- Cô chủ, là điện thoại của cậu chủ, cậu chủ bảo cô nghe.
Anh ta?
Nhận lấy điện thoại từ tay Kano, giọng nói nhỏ nhẹ cất lên:
-A lô?
- Xem ra cô rất căng thẳng.
Người đàn ông đầu giây bên kia trầm tĩnh lãnh đạm, không thể đoán được giờ phút này cảm xúc của anh như thế nào.
- Tất cả những thứ này không phải nhờ anh tặng cho sao?
Diệp Văn Ninh đáp không mấy vui vẻ, chế giễu người đàn ông của cô.
- Nhưng anh yên tâm, tôi sẽ xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ mà anh giao, tuyệt đối không để anh thất vọng!
Mấy chữ cuối, Diệp Văn Ninh nghiến răng nghiến lợi mà nói ra.
Nghe thấy đầu dây bên kia thản
nhiên cười lạnh, lập tức người đàn ông đó thấp giọng lên tiếng: Tôi mong chờ vào sự thể hiện của
cô.
Chiếc xe Mercedes dừng trước cửa khách sạn, hôm nay khách sạn sang trọng hoành tráng đều được Lang Hiếu một mình bao trọn
- Cô chủ, tôi chỉ có thể đưa cô đến cửa, tiếp theo đây... đều dựa vào cô rồi! Diệp Văn Ninh gật đầu, lại hít sâu thêm vài lần nữa - Tôi biết rồi.
Kano lập tức xuống xe, mở cửa phía sau ra, Diệp Văn Ninh bước xuống, liền đưa ánh mắt nhìn về phía chiếc cửa quay tự động. Ngay tức khắc tiến vào sảnh chính của khách sạn cùng người dẫn khách.
Vừa bước vào sảnh chính, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía cô, Diệp Vãn Ninh có chút không tự nhiên, nhưng cô hiểu rõ rằng, từ khi cô đặt chân vào đây bước đầu tiên, cô không thể làm theo ý mình, cô buộc phải giả vờ bình tĩnh, buộc phải hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi, chỉ được phép thành công không được phép thất bại.
Thân hình đẹp như vậy, thiết nghĩ gương mặt này chắc cũng kiều diễm.
Âm thanh phía sau vang lên, Diệp Văn Ninh vừa mới đổi Bạch Lan trong ly rượu thành nước trắng, không ngờ mọi thứ đến đột ngột như vậy.
Cô quay người, Lang Hiếu đứng trước mặt cô, tuổi đã năm mươi nhưng không hề mất phong đội
- Chào ông.
Diệp Văn Ninh quay người, nhã nhặn gật đầu, sau khi bắt tay với Lang Hiếu, cô mỉm cười thu tay phải lại, nụ cười xinh đẹp không hề giảm bớt.
- Tổng giám đốc Lục không đi cùng cô sao? Để người vợ xinh đẹp mĩ miều như cô đây ở chốn này, có chút không thỏa đáng lắm!
Lão già háo sắc!
Diệp Vãn Ninh vẫn giữ nụ cười không hề giảm đi chút nào, cười nhẹ nói:
- Chẳng lẽ ông Lang không hài lòng
sao?
- Hài lòng, đương nhiên rất hài lòng, chỉ có điều......
- Chỉ có điều... ?
Diệp Vãn Ninh chủ động lại gần Lang Hiếu, loại đàn ông này luôn thích người phụ nữ chủ động.