Tổng Tài Cao Ngạo Tránh Xa Ta

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tình Nhi .. Nếu như một ngày em rời xa anh .. Anh nhất định sẽ đi tìm em .. Nhưng nếu nơi em đến có thể khiến em hạnh phúc .. Anh sẽ gì em mà buông tay .. Vĩnh viễn không gặp lại em nữa ..
Xem Thêm

Chương 20: Lăng Thiếu Quân .. Thay Lòng Đổi Dạ
Truyện : Tổng Tài Cao Ngạo Tránh Xa Ta

Chap 20 : Lăng Thiếu Quân .. Thay Lòng Đổi Dạ .) ?

~ Bạch Uyển Tình ~

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Đã hai tuần trôi qua kể từ ngày Lăng Thiếu Quân mất tích .. Tình Tình quyết định ở lại biệt thự Sơn Thủy để dưỡng thai ..

Lăng Thị dường như lật tung cả thành phố C để tìm Lăng Thiếu Quân .. Nhưng hoàn toàn vô vọng ... Càng lúc Bạch Tình Tình càng lo lắng ..

Cái thai trong bụng cô đã được bốn tuần ..

Lăng ..

Giờ anh đang ở đâu .. Em thật lòng rất nhớ anh ...

Trong căn phòng rộng lớn , ánh nắng u ám chiếu vào từng tia xuyên qua rèm cửa .. Một thân người con gái gầy gò , cô đơn nhìn về phía xa xăm ..

Đêm qua cô ngủ không ngon giấc , nhắm mắt lại cô liền thấy hình dáng cao lớn của anh ..

Mấy ngày nay phản ứng cơ thể cô càng ngày càng khó chịu , nhìn món vì cũng buồn nôn ... Gương mặt xanh xao giờ càng thêm hốc hác .

Lăng Gia tìm rất nhiều chuyên gia dinh dưỡng đến chăm sóc cô nhưng tình hình cũng không khả quan hơn .. Nước mắt cô đã cạn kiệt không còn rơi từ ngày Lăng Thiếu Quân mất tích ..

Đột nhiên điện thoại cô đổ chuông .. Âm thanh phá tan bầu không khí tang thương .. Bên kia là giọng Ngô Gia :

-" Em dâu .. Đã tìm thấy Lăng Thiếu rồi .. chỉ là .. À không có gì .. Lăng Thiếu đang chuẩn bị về biệt thự Sơn Thủy .. Em dâu .. Em dâu .. "

Bên tai cô ù đi , nước mắt tắc nghẽn bấy lâu nay tuôn trào như suối .. Anh đã trở về rồi .. Anh thật đã trở về bên cô ...

Chỉ là cô không thể ngờ .. trên đời này có rất nhiều chuyện mà người ta không thể đoán trước được .

Tiếng xe hơi đỗ trước cổng , Bạch Tình Tình mừng rỡ bước vội vã ra mở cửa .. Đập vào mắt cô là một cô gái tóc nâu xõa ngang vai , mặc trên người bộ váy Chanel đắt tiền khoác tay Lăng Thiếu Quân đứng trước cổng ..

Thấy Bạch Tình Tình mở cửa cô gái nhỏ nhoẻn miệng cười kéo tay Lăng Thiếu Quân nhanh chóng tiến vào phòng khách .

Lăng Thiếu Quân anh dẫn người con gái khác về nhà ..

Cố Tiểu Tịnh quay đầu thấy nét mặt sững sờ của Bạch Tình Tình gật đầu cười :

" Chào chị .. Em là Cố Tiểu Tịnh .. Em là người yêu của Lăng .. " Cố Tiểu Tịnh dựa đầu vào vai Lăng Thiếu Quân nũng nịu ...

Từ lúc bước vào cửa Lăng Thiếu Quân không hề nhìn tới Tình Tình .. Cô ngây dại bước lùi lại , nụ cười trên môi như đóa tuyết liên chưa kịp nở lại vội héo tàn ...

Gương mặt Cố Tiểu Tịnh thoáng qua một tia vui sướиɠ .. Cõi lòng Bạch Tình Tình chợt đau đớn trở lại :

" Lăng .. Anh đã trở về .. "

Anh im lặng , vòng tay ôm chặt eo Cố Tiểu Tình bước tới trước mặt Bạch Tình Tình trầm giọng nói :

" Sau cô còn ở đây .. Không phải cô rất hận tôi sao .. "

Bạch Tình Tình ngồi xuống ghế sofa , mấy ngày nay không ăn được gì cơ thể cô thật rất yếu ớt ..

Nghe tin Lăng Thiếu Quân trở về cô chưa kịp vui mừng bây giờ tất cả đã bị dập tắt ..

Thái độ của anh bây giờ với anh lúc trước cứ như hai người khác ...

Lăng Thiếu Quân nói tiếp :

" Cô mau chóng rời khỏi đây đi ... Cố Tiểu Tịnh mới là người con gái tôi yêu .. Cô nghĩ tôi thật lòng yêu cô sau .. Đàn bà các cô thật là ngu ngốc .. Tôi sớm đã chán cô lâu rồi ... Nói đi cô cần bao nhiêu tiền mới chấp nhận rời đi ... "

Bạch Tình Tình không dám tin vào tai mình , từng câu từng chữ như muối xát kim châm vào tim cô ..

Bạch Tình Tình nắm lấy tay vịn cầu thang bước lên lầu ..

Anh đã thay đổi .. Anh không cần cô nữa .. Vị trí của cô trong lòng anh hôm nay đã có người thay thế ..

Cô thu dọn hành lý , cắn chặt môi , dấu đi tiếng nấc nghẹn ngào , cô quyết định không nói cho anh biết chuyện mình đã mang thai ..

Cô nhẹ nhàng xoa lên bụng nhỏ ..

Con yêu .. mẹ xin lỗi .. đã không thể giữ ba cho con được rồi ..

Cô đi xuống lầu ..

Thấy anh đang ôm Cố Tiểu Tịnh vào lòng , nâng niu cô ấy như một món bảo vật ..

Anh đã từng nói chỉ cần anh còn một hơi thở nhất định sẽ không để cho cô chịu bất cứ sự tổn thương nào ..

Trong lòng Bạch Tình Tình dâng lên một tầng chua xót , hốc mắt từng giọt nước mắt dài rơi xuống .. Cô kéo hành lý nhanh chóng đi khỏi cổng ... Tới khi hình bóng của cô ngày một cách xa rồi khuất dạng ..

Lăng Thiếu Quân buông Cố Tiểu Tịnh ra .. Nét mặt đau thương khó tả .

" Cô ấy đi rồi ... " Cố Tiểu Tịnh nói , tay ưu nhã rót một ly rượu vang đỏ nhấm nháp .. " Tôi nghĩ anh nên nói cho cô ấy biết là mắt anh không nhìn thấy .. bây giờ đuổi theo vẫn còn kịp .. " ...

" Không cần ... Cứ để cô ấy đi đi " Lăng Thiếu Quân cắt ngang .. Đôi tay siết chặt thành nấm đấm ..

Nếu thời gian trở lại .. Anh ước chưa từng gặp cô .. Để cô không phải gì anh hết lần này tới lần khác chịu tổn thương .

Bởi vì yêu nên mới để cô ra đi tìm hạnh mới ..

Tình Nhi .. Cả cuộc đời này anh nợ em một nụ cười ..

Chỉ tiếc là anh không thể ích kỉ bắt em phải sống cùng anh trong bóng tối ..

Nơi em đến sẽ có một người tốt hơn anh chờ em .. Lăng Thiếu Quân như kẻ vô lực mà chảy nước mắt ..

☆☆☆☆☆☆

Nếu một ngày cả thế giới quay lưng với em .. Anh nhất định sẽ bảo vệ em ..

Vậy nếu một ngày cả thế giới bỏ rơi anh .. Anh nhất định sẽ để em đi .. Sẽ tự một mình gánh chịu .

Tình Nhi .. Chỉ cần em hạnh phúc ... Anh chấp nhận buông tay ....

Còn tiếp ...

Thêm Bình Luận