Chương 29

Cô đã không còn là Tần Nguyệt, tất cả chuyện của quá khứ cô đều không muốn tham dự nữa.

Tuy cô hận chuyện Tư Kính Đường làm với nhà họ Tần, thế nhưng, nói thật lòng, cô thật sự không nghĩ tới việc trả thù hắn.

Nói cô nhu nhược cũng được, nói cô ngốc nghếch cũng được, điểm mấu chốt duy nhất của cô chính là Tư Kính Đường không thể làm hại cha cô.

Hiện tại cô chỉ muốn biết tung tích của Tần Chấn Trung, về phần những chuyện trong quá khứ, cô thật lòng không muốn tham gia nữa.

Quá mức đau khổ, nhớ tới, chỉ hít thở thôi cô cũng cảm thấy thật khó khăn.

"Không thể, nếu anh muốn bị từ chối thêm một lần nữa, hãy cứ thử!"

Miệng nhanh hơn não, Tần Nguyệt không cần suy nghĩ đã nói ra, nhưng nói xong rồi cô đột nhiên có loại xúc động muốn chạy trốn.

Văn Diễm phía trên cô bởi vì những lời này, sắc mặt đột nhiên căng thẳng một chút, đôi mắt đen kia càng thêm thâm trầm.

Hô hấp của Tần Nguyệt cứng lại, vội vàng liếc mắt một cái.

Văn Diễm nhìn chằm chằm người phụ nữ dưới thân, ánh mắt lóe lên, cuối cùng lại trở về bình thường.

Anh thu lại vẻ mặt, hai tay đột nhiên vươn ra sau lưng cô, cởi bỏ nút thắt trên váy cô.

Trong lòng Tần Nguyệt đang thầm hối hận, trước ngực lạnh lẽo, cô "a" lên một tiếng, kêu to:

"Lão lưu manh, anh muốn làm gì?"

Những giãy giụa vô dụng này của cô, Văn Diễm căn bản không để vào mắt, nhưng khóe miệng bất ngờ xuất hiện một tia âm trầm, học theo dáng vẻ vừa rồi của cô, trói hai tay cô lại phía sau.



Nỗi hoảng sợ trong lòng Tần Nguyệt không ngừng nhân lên, tình hình này không phải đang muốn cưỡng bức cô đấy chứ, cô tuyệt vọng thật rồi.

Má nó, hiện giờ cô thật sự cảm thấy may mắn năm đó mình đã bỏ rơi tên đẹp trai này trong buổi lễ kết hôn, may mà bỏ được một tên cầm thú!

Tần Nguyệt cắn răng, lạnh lùng nói:

"Họ Văn, anh dám chạm vào tôi, tôi sẽ thiến anh!"

Văn Diễm ngẩng đầu nhìn cô một cái, nửa ngày mới nói:

"Con gái nói chuyện lịch sự một chút!"

Lịch sự cái rắm!

Tần Nguyệt chửi thề một câu, giãy giụa tay nhưng không thành, trói thật chặt!

Váy dài bị anh kéo từ trên xuống dưới thắt lưng, làn da trắng như tuyết và áo ngực lộ ra trước mắt người đàn ông.

Anh dừng lại một chút, sau đó đứng dậy cởϊ áσ choàng tắm đang khoác hờ hững trên người mình xuống.

Tần Nguyệt nhìn động tác này của anh, nhất thời muốn hôn mê ngay tại chỗ.

Người đàn ông lúc này đã hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đè về phía cô, đôi môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên ngực cô.

Tần Nguyệt run lên, đột nhiên nghe được một tiếng "tách tách", cô ngây ra như phỗng.