Chương 73: Extra 2

.

.

.

Mấy tháng sau đó, đứa bé càng ngày càng lớn dần và khoẻ mạnh, đồng nghĩa với việc, bụng của Jungkook ngày càng to ra và đi lại trở nên khó khăn hơn. Taehyung cũng đã lắp hệ thống thang máy riêng để cậu tiện đi lên đi xuống.

"Ôi trời!"

Vừa đặt được mông xuống ghế, cậu đã thở hắt ra một hơi. Mở miệng không ngừng than vãn.

"Phòng khách với toilet có mấy bước chân mà đi hoài chẳng tới. Tae ơi, em đau chân!"

Vừa nói xong, tức thì liền có bóng dáng ai đó từ phía nhà bếp vội vã đi lên. Khuôn mặt lấm tấm mồ hôi hiện rõ bao nhiêu ôn nhu lo lắng. Cởi chiếc tạp dề sang một bên, anh ngồi lại cạnh cậu.

"Làm sao? Em lại đau chân à?"

Cậu bĩu môi khẽ gật đầu.

"Em chỉ đi từ đây xuống toilet rồi đi lên thôi nhưng lại đau rồi! Bụng em nặng quá em đi không nổi!!" cậu nằm dài lên sopha, gối đầu lên đùi Taehyung. Nũng nịu cọ cọ.

"Tất nhiên, bụng em đang mang hẳn hai thiên thần cho anh, phải chịu cực một chút rồi!" anh xoa xoa mái tóc mềm mại của cậu.

"Cũng phải ha. Vậy thì con trai à, con gái à, hai đứa chào đời phải thật khoẻ mạnh, nếu không appa sẽ rất buồn có biết không?"

Taehyung cười ấm áp xoa bụng cậu. Anh không thể tưởng tượng ra nổi cảm giác khi được gọi một tiếng "papa" là như thế nào. Cũng không thể hiểu thấu được cái cảm giác được nhìn các thiên thần nhỏ của mình chập chững những bước đi đầu tiên. Thực mông lung nhưng cũng quá đỗi diệu kì.

"Tae này!" cậu gọi nhỏ

"Ừ.."

"Em nhớ không nhầm thì có phải anh đã bỏ bê công việc lâu quá rồi không?" Jungkook miết cằm suy ngẫm.

"Chính xác là gần 1 năm rồi nhân viên chưa được gặp anh!"

"Không phải chứ? Lâu như thế sao? Thế anh đừng nói với em, công việc của anh đều phó mặc cho Hoseok hyung đấy nhé!"

"Có vấn đề gì à?" Taehyung thản nhiên.

"Anh ác thế? Vợ chồng mình ở nhà hú hí nhau đổi lại, hai người họ Yoongi hyung với Hoseok hyung phải bù đầu vào công việc à? Không công bằng!" Jungkook dẩu môi đanh đá.

"Thời buổi này công bằng lấy đâu ra chứ? Hoseok là thư kí của anh, cũng là cánh tay phải đắc lực, anh bận, đương nhiên cậu ấy phải đảm nhiệm giúp anh."

"Nói như anh thì tại sao không cho Hoseok hyung thừa kế chức tổng tài có mà như không của anh đi!" Jungkook khoanh tay trước ngực, làm ra bộ dạng nghiêm khắc. Thật ra trước đây, cũng có một khoảng thời gian anh chỉ biết đến công việc, cảm giác cô đơn khi ở nhà một mình, cậu hiểu thấu hơn ai hết. Jungkook chính là không muốn Yoongi hyung của cậu phải buồn phiền thôi!

Nhận thấy Jungkook đang có xu hướng thổi phồng chuyện nhỏ thành to, Taehyung lúc này mới bật cười, trấn an cậu.

"Em đừng căng thẳng thế chứ. Anh đùa thôi. Thật ra Hoseok bảo cậu ấy tự nguyện muốn làm, một phần là vì muốn dành được nhiều tiền tiết kiệm hơn để sau này lo cho Yoongi được đầy đủ hơn, thế thôi!" Taehyung nhún vai, tiện tay đem cốc sữa vừa mới nguội bớt trên bàn đến cho Jungkook.

"Vậy à?"

"Ừ, chỉ có thế thôi. Anh đâu có ác phải không?" Taehyung đưa tay bẹo má cậu.

"Xì, sao không nói sớm, tí nữa là em động thủ với anh rồi!"

"Mang thai con của anh mà em dám sao?"

"Em cũng đùa thôi! Sao em nỡ đánh chồng em được!" lại một lần nữa cậu nhào vào lòng anh. Mấy tháng nay ngày nào cũng vậy, như một vòng tuần hoàn có quy cũ. Đến bữa thì ăn đồ anh làm sẵn, xong lại uống sữa rồi uống vitamin. Buổi chiều đi một vòng quanh nhà, không biết để làm gì nhưng nghe anh nói đi như vậy dễ đẻ. Trừ những lúc ngủ nghỉ ra, cậu đều nằm một chỗ trên sopha, gối đầu lên đùi anh, nghe nhạc, nói chuyện với hai tiểu thiên thần và cho anh vuốt ve như chú mèo nhỏ. Dù thế nhưng cậu lại chẳng cảm thấy buồn chán mà ngược lại còn rất thích. Vì bằng cách nào đó, vòng tay của anh lẫn sự ấm áp nơi anh đã trở thành thói quen của Jungkook. Nó mang lại một xúc cảm gì đó mau nghiện nhưng rất khó bỏ.

***

1 tháng sau..

"Cẩn thận cẩn thận!" anh nhẹ nhàng dìu cậu xuống xe.

"Mệt quá!" Jungkook vừa nói vừa đưa tay quệt mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.

"Anh đã bảo em cứ ở nhà, một mình anh đi cũng được mà!"

"Như thế làm sao được! Lễ kết hôn của Yoongi hyung anh bảo em ở nhà mà coi được sao? Cỡ nào em cũng chấp tất, phải đi!"

"Thôi được rồi được rồi! Giờ thì vào nhà nghỉ mệt đi, ảnh hưởng đến hai cục cưng là không xong với anh đâu nghe chưa?!"

"Em biết rồi!"

Ngồi xuống chiếc ghế sopha mềm mại quen thuộc, Jungkook liền nhận được cốc nước ấm từ tay anh.

"Bầu bì như này mà vừa nãy anh còn trông thấy em xông pha cùng mấy nữ nhân viên kia chụp bông cơ. Gan em to thật đấy!" đúng thật là khi nãy, thấy cậu ùa vào đám đông mà chạy, suýt chút nữa thì anh ngất tại chỗ. Thật hết nói nổi, để hai tiểu bảo bối trong bụng cậu, đôi lúc anh lại nghĩ phải chi mình có thể mang cái thai ấy hộ thì an tâm hơn nhiều rồi.

"Không biết sao lúc ấy em lại sung như vậy nữa. Chắc do em vui quá!" cậu cười tít mắt, đung đưa hai chân. "Cuối cùng hyung của em cũng đã là hoa có chậu rồi, có được người tốt như Hoseok hyung, Yoongi hyung chắc chắn sẽ rất hạnh phúc cho xem!"

"Ừ! Mà đúng rồi, em ngồi trên này nhé. Anh xuống lấy trái cây cho em!"

"Vâng!"

Nói xong anh mau chóng xuống bếp, để cậu lại phòng khách một mình.

"Điểu khiển tivi đâu rồi ấy nhỉ?" Jungkook đưa mắt nhìn xung quanh.

Sau khi các định được mục tiêu ở chiếc tủ đằng xa xa, cậu mới đứng dậy, toan đi đến đó thì....

"TAE~ CHẾT EM RỒI!!!"

"Kookie? Em làm sao?" vừa hớt hả chạy lên từ nhà bếp. Đừng nói em ấy ngã ở đâu nhé.

"TAE ƠI, ĐAU QUÁ!"

Taehyung ngồi xuống cạnh cậu, giọng nói vì lo lắng mà lắp bắp.

"S-sao rồi, em đau ở đâu??"

"Đau bụng là bị gì hả anh? Có ảnh hưởng đến con không?" Jungkook vừa ôm lấy bụng vừa nói.

"Em không bị ngã mà tự nó đau sao?"

"Vâng!"

"Vậy là đẻ rồi! Mau mau, anh đưa em đi bệnh viện!"

***

Ba năm sau...

*kính coong*

"Pa Kook ơi, để tụi con mở cửa cho!" đang định chạy lên mở cửa thì hai giọng nói đáng yêu của hai đứa trẻ lảnh lót vang lên. Cậu mỉm cười.

"Vậy appa nhờ hai đứa nhé!"

Hai bé con lon ton trèo lên sopha, đưa mặt lên camera cửa.

"Cho bé Jung hỏi ở ngoài là ai đấy ạ?" bé trai nhanh nhảu mở lời rồi nhìn sang em gái của mình cười tinh nghịch, chờ đợi người ngoài cửa lên tiếng.

"Có biết ta là ai khônggg~"

"Á, Min à em nhìn kìa, là pa Tae đấy!! Pa Kook ơi, pa Tae về rồiii~"

"Đâu? Anh hai nói thật không? Đúng rồi, là pa Tae kìa!" bé gái xinh xắn cười tít mắt.

Taehyung ngoài cửa, nhìn hai đứa trẻ đáng yêu qua màn hình mà thích thú.

"Min à, Jung à, mở cửa cho papa đi, papa có quà cho hai đứa này!!"

"Ồ yeahh! Pa Tae là tuyệt nhất, lại có quà rồi kìa!!"

Cửa vừa bật mở, hai bé đã chạy ra ôm chầm lấy chân Taehyung, nhõng nhẽo.

"Chúng con chào pa Tae mới đi làm về ạ!" cả hai đứa đồng thanh.

"Chào hai bảo bối của papa! Đây này, xe điều khiển này của Jung, còn gấu bông này của Min!"

Nhận được quà, hai đứa thích lắm, chạy te te vào phòng khách ngồi chơi.

Đứng ngắm hai đứa một lúc, anh mới cởϊ áσ vest, cùng cặp sách bỏ sang một bên. Nhanh chân đi xuống bếp, anh nghe thấy mùi vị thức ăn này thực quen thuộc nha.

"Sao hôm nay anh về sớm thế? cảm nhận được vòng ngực rắn chắc phía sau, Jungkook liền ngoái đầu lại, nhìn mái đầu màu nâu sẫm đang tựa vào vai mình.

"Hôm nay anh xong việc sớm, liền trở về với em này! Em cũng thế, hôm nay không đi quay sao?"

"Không, mai mới đến cảnh của em!"

"Vậy mai anh mang Min với Jung đến công ty chơi, khi nào quay xong, anh cùng tụi nhỏ đến đón em nhé!"

"Ừ!" Jungkook cười tủm tỉm.

"Hai nhóc ở nhà có ngoan không?"

"Con em đương nhiên phải ngoan rồi! Chúng nó còn suốt ngày đợi papa của chúng nó về để lấy quà thôi. Anh chiều chúng nó cẩn thận hư đấy!"

"Tuân lệnh mẫu hậu nương nương!" anh cười hôn chóc lên má cậu. "Thế em thì sao? Ở nhà nhớ anh không?"

A, như thế này là sao? Cũng đã cái gì cũng làm qua rồi, cưới nhau rồi còn có hai con. Nhưng mà sao Jungkook vẫn còn xấu hổ nhỉ?!

"Hửm? Nói anh nghe! Có nhớ anh không?" anh nhẹ lay lay thắt lưng cậu.

"Cái con người này! Biết mà còn hỏi. Mấy người đi làm tui ở nhà nhớ muốn chết! Được chưa?"

Nhìn vẻ mặt đỏ lựng của cậu mà anh không thương tiếc cắn một ngụm vào ngay bên má. Anh thương cậu không chịu nổi. Chỉ hận không thể suốt ngày cứ ôm trong lòng thế này thôi.

Cảm thấy còn chưa đủ, anh xoay cả người cậu lại, ấn vào môi cậu một nụ hôn, rất dài, mang theo cả yêu thương đong đầy.

"Coi chừng con thấy!" cậu vỗ nhẹ vào vai anh.

"Không sao! Chúng nó còn nhỏ mà!"

Và rồi, tối đó....

"Pa Kook ơi, sao mấy con cá này xấu quá!" bé Jung tinh ý chỉ vào đĩa cá trên bàn.

"Phải phải, pa cho chúng nó tăm nắng hay sao mà chúng nó đen vậy ạ?" bé Min cũng không thua gì.

"À rồi, vậy hai đứa ăn thịt đi, để cá hai pa ăn cho." Jungkook kéo đĩa thịt lại gần bọn nhỏ. Không quên lườm sang người bên cạnh một cái.

"Rồi, hai đứa ăn đi, đừng nói chuyện nữa nhé!" Taehyung ngõ bàn, ra vẻ nghiêm khắc.

"Vâng ạ!"

Hai chữ đơn giản như vậy, tưởng đâu bữa cơm đã êm xuôi rồi. Nhưng không...

"Nè Min!" bé Jung tinh nghịch gọi em gái đang chăm chú ăn cơm.

"Gì hả anh hai?" Min chớp mắt to tròn hóng chuyện.

"Vừa nãy, lúc anh hai định đi tiểu, đi ngang qua bếp thấy pa Kook, với pa Tae ăn vụng trong bếp ớ!"

"Thiệt không dạ?"

"Thiệt! Hai pa đã ăn vụng rồi mà còn dành nhau nữa!"

"Sao anh hai biết hai pa dành nhau?"

"Tại anh thấy hai pa vừa ăn vừa cắn nhau trong đó á."

"Híhí, vậy sao?" bé Min che miệng cười khẽ.

Hai bé đang rất thích chí nên đâu thể nào nhận ra phụ huynh trước mặt đang rất xuống tinh thần. Jungkook phải nói là cực kì ngượng. Tại sao không chứ?! Hai đứa nhỏ nói chuyện, hai đứa lớn nghe hết không sót chữ nào. Còn cái hố nào chui xuống không cơ chứ! Chỉ tại Kim Taehyung thôi!! Đã nói rồi mà có thèm nghe?

---

Tối....

"Min à, Jung à, hai đứa ngủ ngon nhé!" đứng trước cửa phòng Taehyung cùng Jungkook nói vọng vào.

"Vâng, hai pa ngủ ngon ạ!"

Vừa đóng cửa lại trong êm đềm, Jungkook liền xách cổ con người mang tên Kim Taehyung vào trong phòng.

"Nè, từ từ thôi! Anh có làm gì đắc tội gì với em sao người đẹp?"

"Đẹp đẹp cái gì? Anh đó, vừa nãy em đã kêu cẩn thận kẻo con nó thấy, anh có chịu nghe đâu. Giờ thì hay rồi, chẳng lẽ hai đứa nó ra ngoài rồi nói hai pa của nó ở nhà thích "cắn nhau"?" mắt Jungkook toé lửa.

"Sao em cứ thích làm lớn chuyện vậy? Chúng là con anh, sẽ không nhiều chuyện đâu." Taehyung cười thản nhiên, lo trải chăn chuẩn bị ngủ.

"Nè, anh không được ngủ! Em chưa có nói chuyện xong với anh đâu. Nè!"

"Bây giờ em có chịu ngủ không?"

"Không!"

"Em muốn nói chuyện với anh cả đêm chứ gì?"

"Ừ đấy!"

"Ok, vậy thì nói chuyện cả đêm!"

Nói xong, anh ngồi dậy, tay bắt đầu cởϊ áσ ngủ mình ra. Sau đó nắm lấy áo ngủ cậu, cũng cởi sạch. Jungkook lúc định thần lại màn múa máy trước mặt mới vừa lúc vịn lấy được lưng quần.

"Ơ này này, a-anh tính làm gì?"

"Trời nóng, cởϊ áσ nói chuyện cho mát!"

Cái khỉ gió gì máy lạnh phà phà 20° độ mà kêu nóng. Ngụy biện!

"Anh tính đè em chứ gì?" Jungkook tia thẳng vào mắt Taehyung.

"Ừ đấy!"

Vừa nghe câu trả lời rùng mình từ người kia, cậu còn chưa kịp chớp mắt đã bị anh "chụp ếch" bằng tấm chăn bông lớn.

"Buông em ra!! Đừng có cắn mà!! Răng như răng cẩu ý!"

"Này, em sinh con hình như chỗ này vẫn còn vị sữa nhỉ?"

"Đồ biếи ŧɦái Kim Taehyung!"

---

"Hí hí, anh hai, hình như pa Kook với pa Tae lại cắn nhau kìa!"

END EXTRA 2..

[Chính hoàn văn]

#JungMi aka DL