Chương 20: Yoongi hyung hẹn hò

.

.

.

Sáng hôm sau, Taehyung đi làm từ rất sớm. Jungkook vì mệt nên ngủ một mạch đến 8h mới lợp chợp mở mắt. Hôm nay Jungkook phải đến công ty làm việc rồi. Dù gì thì cũng không được để fan chờ quá lâu chứ! Vệ sinh cá nhân xong cả, cậu liền lái xe đến công ty. Hôm nay Taehyung không chuẩn bị thức ăn sáng nên cậu cũng để bụng đói đi luôn.

"Chào mọi người!" vừa vào công ty, Jungkook đã hớn hở bắt chuyện với mọi người.

"Jungkook, cuối cùng em cũng chịu đi làm rồi sao?" Chị stylist chạy đến bẹo má cậu. "Mới có mấy bữa mà em tròn lên rồi đấy nhá!"

"Hìhì!" nghe vậy, cậu chỉ biết cười xoà. Thật đúng như vậy mà.

"Chị! Mọi người đi du lịch Châu Âu vui chứ?"

"Đương nhiên vui rồi! Có chủ tịch bỏ chi phiếu bao trọn gói, vả lại bên đó không khí thực sự rất tuyệt. Nếu có em đi cùng chắc sẽ vui lắm!" chị stylist vừa nói còn biểu tình tiếc nuối.

"Mọi người đi vui là được rồi!" Jungkook cười nói. Thật ra cậu trước đó vốn cũng muốn đi theo. Nhưng nhọc nỗi ai đó không cho nên chỉ còn cách cắn răng chịu ở nhà ăn với ngủ thôi. Nhưng cho cùng cũng không sao, dù gì hôm qua hai người bọn họ cũng vừa mới từ bên Úc trở về.

"Thôi, em lên phòng nghịch đi, chủ tịch bảo ngày mai em mới bắt đầu lịch trình. Hôm nay xả hơi!"

"Thế ạ? Vậy em lên nhé!" nói xong cậu vẫy tay chào chị stylist.

Jungkook vừa vào phòng, hí hửng ngồi nghịch điện thoại. Theo thói quen bước lại tủ lạnh nhỏ đặt trong góc phòng lấy ra một hộp dâu tây đỏ mọng. Chuẩn bị cho vào miệng, bụng liền nổi lên một trận cồn cào, mới sực nhớ ra mình chưa có ăn sáng, sau đó là luyến tiếc đẩy hộp dâu tây ra một góc. Bây giờ cũng thực lười đi mua nên Jungkook trong đầu nghĩ, thôi sáng nay đành chịu đói một tí vậy. Nhưng sau đó chưa bao lâu thì cửa phòng mở ra.

"Cậu Jeon, đây là đồ ăn sáng của cậu do chủ tịch gửi đến!" thư kí Jung xách hai túi to đứng ngay cửa.

"Được rồi, anh cứ để trên bàn nhé, cảm ơn!"

Khi Hoseok vừa rời khỏi, cậu lập tức chạy lại bàn. Đúng như vậy, khẩu phần chỉ toàn món ưa thích của cậu thôi. Tiếp đó, di động trong tay chợt rung lên.

Ăn sáng ngon miệng nhé, Kookie!

Kim Taehyung.

Nhìn mẩu tin nhắn mới được gửi tới, cậu cười nhẹ một cái rồi bắt đầu bữa sáng. Rất nhanh, phần ăn sáng đã sạch trơn. Sau đó, Jungkook vui vẻ đi ra ngoài tìm Yoongi hyung! Nghe đâu tour diễn của hyung ấy vừa mới kết thúc rồi.

Sau một lúc tìm ở phòng quản lí, cả phòng tập nhảy lẫn thu âm đều không thấy bóng dáng quen thuộc đâu, Jungkook mới vội lấy di động ra.

"Alo, hyung à, hyung đang ở đâu đấy?"

"Ồ, Kookie đó sao?? Hyung đang đi..." giọng Yoongi bên đầu dây bên kia có chút ngập ngừng.

"Hyung đi đâu??"

"Hyung...... Hẹn hò!"

"Hẹn hò? Hyung có bạn gái rồi sao? Từ khi nào vậy?" Jungkook sốt sắng.

"Không, là bạn trai!" thanh âm Yoongi có chút ngượng ngùng.

"Ai thế, em có biết không?"

"Anh nghĩ chắc em biết!"

"Là ai cơ?"

"Thư kí Jung, Jung Hoseok!"

"Thật......thật sao?" Jungkook bên này ngạc nhiên mở to hai mắt. Hai người họ gặp nhau từ khi nào đã yêu đương rồi? Thực nhanh quá!

"Ừ, hôm nào có dịp hyung kể em nghe!"

"Được rồi, hai người hẹn hò vui vẻ nhé, em cúp máy đây!"

Jungkook có gì đó tiếc nuối, cất điện thoại vào túi. Nghĩ ngợi gì đó, cậu liền chạy ra khỏi công ty.

Mười phút sau, xe của Jungkook dừng trước BeUD. Cậu....lại tính làm gì đây?

---

Ở trước hành lang của phòng chủ tịch, Eunhye đang nhí nhảnh bưng cốc cà phê đi về bàn làm việc, cư nhiên phía sau liền nghe tiếng bước chân, lúc quay lại chỉ cảm nhận được có vật gì đó lướt nhanh qua như cơn gió, mát rượi, còn có mùi nước hoa quen thuộc.

"Bắt đền anh đó!" cậu mở toang cửa phòng chủ tịch đi vào.

"Kookie? Em tới đây làm gì?" Taehyung giật mình nhìn cậu đang thở hổn hển.

"Anh, trả đây cho tôi! À không, lệnh thư kí của anh trả đây cho tôi!"

"Em nói gì thế Kookie? Có phải sáng sớm lại ăn nhầm cái gì không? Tôi nhớ tôi cũng ăn đồ ăn sáng như em mà!"

"Tôi không chịu đâu, trả người cho tôi!" Jungkook nhăn mặt biểu tình.

"Rốt cuộc là em đang muốn cái gì?" Taehyung không thể hiểu lí lẽ của cậu, bắt đầu cảm thấy mất kiên nhẫn.

"Thì không phải thư kí Jung của anh hẹn hò với Yoongi hyung của tôi sao?" Jungkook vừa nói vừa mếu.

"Có chuyện đấy à?" anh thoáng chút vui mừng. Trong mắt nổi lên long lanh cùng ẩn ý vô cùng bí ẩn.

"Bây giờ phải làm sao? Sao ai rồi cũng có đôi có cặp thế này?!" cậu tức không làm gì được, cầm chiếc gối ở sopha lên giày vò đủ kiểu.

"Nè, em bình tĩnh chút đi! Không tôi kêu bảo vệ lôi cổ em ra bây giờ!" Taehyung đi lại giật chiếc gối da ấy từ trong tay Jungkook. Bộ sopha này là từ Ý về, chỉ sản xuất giới hạn, đương nhiên chiếc gối ấy cũng là đồ giới hạn.

"Hứ!" Jungkook ức chế, trưng ra vẻ mặt giống như "ứ thèm nói chuyện với anh".

"Yoongi gì đó hẹn hò, việc gì phải tức giận thế? Đừng nói với tôi em thích tên đó nhé?!" anh nghiêm chỉnh nhìn chằm chằm cậu.

"Không thích! Nhưng cứ cảm thấy mất mát làm sao đó!" Jungkook suy nghĩ một lúc, rốt cuộc là không ra ý gì lại đưa tay lên vò rối tóc.

"Thì em đã có tôi rồi đây, mất mát cái gì?"

"Tôi đã bảo tôi ghét anh mà!"

"Được rồi, được rồi, thế bây giờ em muốn tôi làm sao?"

"Anh....bảo thư kí của anh trả hyung của tôi đây!" nói rồi cậu chìa bàn tay ra như đòi tiền.

"Tôi chỉ kí hợp đồng công việc với cậu ấy, còn chuyện riêng tôi không quản được!"

"Vậy đang trong giờ làm anh ta đi chơi kìa, đừng nói chuyện này anh cũng không quản nhé!!?"

"Hôm nay tôi cho cậu ấy nghỉ!"

"Ôi trời!" Jungkook nằm lăn xuống ghế.

"Thôi, em làm gì thì làm, tôi tiếp tục công việc đây! Đồ trẻ con!"

"Ai trẻ con chứ?!" Jungkook nói thầm trong bụng.

Anh quay lại bàn làm việc, bóng lưng to lớn che khuất khuôn mặt góc cạnh. Đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một đường.

Tôi còn chưa biết nên làm gì với Min Yoongi thì Hoseok cậu đã "đào hoa bỏ chậu" rồi sao??! Tốt lắm!

"Taehyung, khi nào cậu Hoseok đó mới đi làm?"

"Em muốn ám sát cậu ấy sao?" anh vừa trả lời cậu vừa cầm bút chăm chú vào tờ giấy trên bàn.

"Ám sát gì chứ? Tôi định..." đôi mắt hai mí của cậu híp lại thành một đường.

"Định làm sao?"

"Tôi sẽ dùng mĩ nhân kế mê hoặc Hoseok, sau đó anh ta sẽ bỏ Yoongi hyung để đến với tôi, sau đó tôi sẽ đá anh ta, tiện thể ôm Yoongi hyung chạy về!" vừa nói, Jungkook vừa làm mấy động tác hết sức gợϊ ȶìиᏂ, ánh mắt sắc bén mị hoặc chăm chú diễn sâu. Làm Taehyung một trận bất ngờ, không tin được cậu còn có bộ dáng này.

"Tôi....cấm em làm thế đấy!" Taehyung đi lại sopha, dựng người cậu ngồi thẳng dậy.

"Sao chứ? Tôi chả kí hợp đồng gì với anh, anh không được quản tôi!"

"Ai bảo không có chứ?"

"Nhưng lần này tôi là ngoại lệ!"

"Không có ngoại lệ gì hết!"

"Không thèm đôi co với anh đâu. Anh.....mau đưa số điện thoại Hoseok cho tôi!" cậu chạy lại ngồi lên bàn làm việc của anh, chìa tay ra.

"Em....được lắm! Không ngoan thì đáng bị phạt!" nói rồi anh đi lại, vác cậu lên vai, vào phòng nghỉ bên trong.

Thả mạnh cậu xuống giường.

"Anh...lại muốn làm gì nữa hả?"

"Trói em lại!"

Nghe đến trói, Jungkook liền biết điều.

"Đừng mà, xin lỗi, tôi sẽ nghe lời mà!" cậu chắp hai tay lại, dáng vẻ bi thảm.

"Em nói sẽ quyến rũ Hoseok mà! Để tôi trói em lại, sau đó lột hết đồ ra rồi kêu cậu ấy tới đây! Như vậy em sẽ rất sεメy còn gì!"

"Anh đang đùa tôi à, Hyungie à, tôi chỉ đùa thôi mà! Hả, đừng trói nhé!" cậu chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy.

Ở cùng với Jungkook, đúng thật là anh nhận ra sức chịu đựng của bản thân thật sự rất kém. Khi nãy, cậu nằm trên ghế, xém chút nữa anh đã đè cậu ra rồi! Nhưng bây giờ, cái vẻ mặt chết người đó của cậu cộng thêm phong cảnh nơi đây rất "hữu tình", toàn là giường với chiếu, không ngần ngại anh liền ấn môi mình xuống môi cậu. Không ngừng mυ"ŧ mát, chiếm hữu nó. Cậu khẽ rên nhẹ vì răng nanh của anh cắn vào môi mình, sau đó liền đẩy ra. Toan đưa tay lau lau vết máu nhưng chưa kịp chạm vào đã bị anh ấn vào nụ hôn khác. Cậu đánh vào lưng anh mấy cái nhưng chẳng hề hứng gì. Anh quấn lấy lưỡi cậu, kéo sang khoang miệng mình. Siết chặt hai tay cậu lên đầu. Âm thanh hết sức ái muội vang lên khắp phòng.

*Ting..ting..ting..*

Điện thoại Jungkook chợt vang lên. Taehyung tức giận buông cậu ra. Không biết kẻ nào cứ canh đúng lúc cả hai đang có thời gian thân mật để gọi điện. Thật là muốn bẻ gãy tay nó mà.

"Alô!"

"..."

"Vậy sao? Từ lúc sáng à?"

"..."

"Được được, em tới ngay!"

Nói xong cậu cầm chiếc áo khoác rồi ra khỏi phòng. Trước khi đẩy cửa còn để lại một câu.

"Anh dám cắn tôi, tối nhớ mua thuốc bôi cho tôi. Không tôi lơ anh đấy!" cậu vừa nói vừa chỉ vào môi mình.

"Hừ"

Jungkook rời đi, anh lại tiếp tục vùi đầu vào công việc. Nhưng cuối cùng vẫn là bực mình chuyện khi nãy. Là ai gọi mà cậu lại bỏ đi ngay thế nhỉ? Chẳng phải Yoongi cùng Hoseok đang hẹn hò sao? Nghĩ vậy anh liền gọi cho vệ sĩ Yoon.

"Thưa chủ tịch!"

"Cậu đang đi theo Jungkook có phải không?"

"Phải ạ!"

"Gửi hình về cho tôi!"

"Vâng!"

Cúp máy, mười lăm phút sau lập tức một tấm hình được gửi qua. Anh mở ra xem, sau đó không khỏi trầm mặc.

Jimin, cậu....đã trở về Hàn Quốc rồi sao??

END CHAP 20..

#JungMi