Tít tít tít
Bên trong một bệnh viện nhỏ cách xa thành phố mấy trăm km chiếc giường trắng lạnh lẽo cũng cô gái đang nằm bên gương mặt tái nhợt...
Sau hôm chuyển Hạ An An từ căn nhà đó đến này cô đã hôn mê... đầu đập mạnh phần bụng dưới chấn thương, đứa bé không giữ được, tĩnh lại hay không còn tuỳ vào ý chí của cô
Bên cạnh một cô gái mái tóc ngắn có chút nở nang đang cẩn thận lao người cho An An...
Ngôi bên cạnh dùng chiếc khăn ấm lao người cho cô...
Bên ngoài Cao Nhân đi vào:' Khương Nhã cô vừa sinh sao không nghĩ ngơi lại đến đây cô ấy ở đây có tôi và vợ tôi chăm sóc được mà cô về nghĩ đi còn bé suri nữa...
Đúng không ai khác là Khương Nhã, cô vẫn còn sống, cô còn giữ và sinh ra một bé gái tên Suri cô sinh được hơn tháng... hôm ở bệnh viện may mắn cô giữ được e bé... và bsi yêu cầu làm giấy để cô tịnh dưỡng tại bệnh viện.
Hạ An An đã nhờ đên Cao Nhân giúp chuyển về đây tĩnh dưỡng sinh đẻ... Hạ An An hằng tháng vẫn gửi tiền về lo cho Khương Nhã đến tháng thứ 7 thai kỳ cô đã có thể xuống giường đi lại... trước lúc lâm bồn hằng ngày cô đều bên cạnh An An tâm sự chỉ mong phép màu sẽ đến với ng con gái tốt bụng này...
Khương Nhã sau sinh nở cô có vẻ trưởng thành, người cũng nở nang hơn trước bước qua một cuộc tình chóng vánh, đứa bé ra đời không có cha cô phải mạnh mẽ đến nhường nào
Hạ An An vẫn thế không một chút động tĩnh nào...
Hai hôm sau . Cập nhật tг𝒖yện nhanh tại [ Tг𝑈𝓂Tг𝒖 yen﹒V𝐍 ]
Khương Nhã đang lao tay cho Hạ An An chợt cánh tay của cô cử động... Khương Nhã vội vàng đi gọi bác sĩ...
Sau một lúc bác sĩ đã nói có tiến triễn cứ thường nói chuyện khích tinh thần ý chí của cô ấy... sẽ giúp cô ấy tốt hơn
Đúng như bác sĩ nói cô ấy đã tĩnh... vừa mở mắt ra cô đã hỏi con của cô sao rồi con của cô thế nào rồi...
Khương Nhã và Cao Nhân quay đi né ánh mắt của cô...
Bọn họ muốn thêu cháy tớ, tớ thấy bọn họ đứng nhìn căn nhà đang cháy, con của tớ không sao mà đúng không... Ngạo Thiên, Ngạo Thiên có đến đây không anh ấy ở đâu?
Hạ An An đã hiểu ra cô khóc đến ngất đi... bác sĩ dặn không để cô ấy xúc động quá nhiều không tốt...
Hai ngày nữa trôi qua Hạ An An đã bình tĩnh lại, cô muốn sau xuất viện cô sẽ về tìm Tô Ngạo Thiên giúp cô tìm ra hung thủ...
Khương Nhã cũng không biết nói thế nào với cô, cô đã hôn mê 3 tháng rồi... nhìu lần Cao Nhân vào lại Thành Phố nghe ngóng tin của Ngạo Thiên muốn có cơ hội gặp riêng anh nói rằng cô vẫn còn sống, đến nữa tháng trước Cao Nhân bị ông Lão Nhà họ Lâm bắt lại ông đã cảnh cáo ông ta cho Hạ An An một con đường sống ông biết cháu gái ông sẽ không để yên nếu biết Hạ An An vẫn còn sống... Ông ta muốn mua sự im lặng của Cao Nhân và không mong Hạ An An quay lại đây nữa...
Cháu gái ông ta và Tô Ngạo Thiên đang chuẩn bị tiến triễn đến kết hôn....
Họ không biết nói thế nào với Hạ An An, cô vừa tĩnh lại nếu nói ra liệu coi có chịu nỗi hay không? Nhưng cũng không thể để Hạ An An đi về tìm Tô Ngạo Thiên được...
Về đến ngồi nhà cấp 4 nhà của Cao Nhân và Vợ câu ấy Buỗi tối Hạ An An bồng bé Suri trên tay mà nước mắt cô rơi con cô chưa được ra đời...
Suri giống với Lý Mạnh... y đúc một khuôn mấy tháng mà cô bé lanh lợi miệng chúm chím cười với cô
Khương Nhã ôm cô từ phía sau an ủi cô đừng thế nữa!!!