Chương 2: Tác Giả Muốn Trả Thù

Hàn Lâm Viện đoán, những kẻ máu lạnh vô tình lại phản bội như kẻ mà cậu vô cùng căm ghét kia có lẽ chỉ có thể bị ngược vì chính bản thân chúng mà thôi. Hơn nữa, nếu một nhân vật mỹ - cường – thảm bị ngược thì hẳn là họ sẽ nhận được sự đồng cảm và ủng hộ của độc giả. Còn những kẻ phản bội, độc ác, tàn nhẫn kia không xứng đáng được nhận bất kỳ sự đồng cảm, thương tiếc, xót xa nào của bất cứ ai.

Nghĩ tới nghĩ lui, Hàn Lâm Viện quyết định sẽ để cho gã phản bội mà cậu căm ghét trở thành nhân vật phản diện độc ác trong tất cả những câu chuyện ngược mỹ - cường – thảm mà cậu viết. Không chỉ vậy, hắn ta sẽ luôn là hung thủ trực tiếp có những hành vi bạo ngược làm tổn thương nhân vật thụ, người đã yêu hắn chân thành và tha thiết. Và vì sự ngu ngốc cùng tàn ác ấy, nhân vật phản diện kia không chỉ mất đi một người từng yêu hắn, mất đi tình yêu cao thượng vốn thuộc về hắn mà còn sẽ bị tất cả những độc giả đọc truyện căm ghét, mắng chửi và nguyền rủa.

Ngay khi bắt tay vào viết những chương đầu tiên theo kiểu truyện ngược mỹ - cường – thảm, Hàn Lâm Viện đã vô cùng hài lòng trước những phản ứng của độc giả. Hầu hết người đọc đều thương cảm cho nhân vật thụ và căm giận, khinh ghét nhân vật phản diện đến mức không tiếc lời mắng chửi và nguyền rủa hắn.

Đầu xuôi thì đuôi lọt. Sau những chương truyện đầu tiên, Hàn Lâm Viện càng viết càng hăng, càng ngược thụ thê thảm và xây dựng nên một nhân vật phản diện khiến người người căm ghét. Ngay chính bản thân cậu là tác giả mà còn khinh ghét và căm giận nhân vật phản diện do chính mình viết ra cơ mà.

Tuy nhiên, vì Hàn Lâm Viện là tác giả, nên nhân vật thụ bị ngược ha là nhân vật phản diện độc ác đều liên quan trực tiếp đến cậu. Hậu quả là, lúc độc giả thương cảm cho nhân vật thụ thì họ mắng cậu vì đã ngược một nhân vật tốt đẹp như thế, đáng thương như thế; còn khi độc giả căm ghét nhân vật phản diện thì họ cũng mắng cậu vì đã để cho một kẻ xấu xa độc ác như thế tồn tại.

Họ càng mắng, Hàn Lâm Viện viết càng hăng. Mỗi khi bị độc giả của bộ truyện mới nhất thả đầy cảm xúc phẫn nộ và rơi lệ vì đọc số phận bi thảm của một nhân vật thụ nào đó bị tác giả ngược đến không còn hình người, Hàn Lâm Viện đều cười khoái trá. Bởi vì điều đó đã chứng tỏ là cậu đã thành công rồi còn gì? Những nhân vật mà cậu xây dựng nên đều có thể có được cảm xúc của tác giả, câu chuyện mà cậu viết ra đã khiến độc giả nhớ đến và có ấn tượng rồi còn gì?

Cho đến một hôm, khi Hàn Lâm Viện đọc được rất nhiều những lời căm giận và nguyền rủa ở phần bình luận của truyện. Cậu dùng tài khoản của tác giả đăng một dòng ghi chú ngay bên dưới:

- Vì những ý kiến của các độc giả, tôi sẽ liên tục ngược thụ đến mấy trăm chương tiếp theo.

Sau đó, Hàn Lâm Viện tắt máy tính, đi ngủ.

Sau đó của sau đó, Hàn Lâm Viện giật mình mở bừng hai mắt và nhận ra cậu đang ở một nơi vô cùng xa lạ. Đây là một căn phòng kết đầy bong bóng màu hồng phấn và vô số hoa tươi. Không gian ngập tràn sự tươi vui và ấm áp. Hàn Lâm Viện hít mạnh một hơi, nhìn quanh và thảng thốt nhận ra cách bày trí của nơi này giống như một căn phòng tân hôn vậy. Trong một truyện nào đó của trước đó, Hàn Lâm Viện cũng từng miêu tả về một căn phòng tân hôn được trang trí bằng đầy hoa tươi và bong bóng màu hồng như thế.

Hàn Lâm Viện lại tiếp tục quan sát và phát hiện ra trong một góc của căn phòng có một tấm kính khá lớn có thể soi được toàn bộ thân người. Cậu bước đến đó nhìn thử xem.

Khi Hàn Lâm Viện đứng trước tấm kính ấy nhìn chính mình trong gương, cậu thấy hình ảnh phản chiếu kia vẫn là Hàn Lâm Viện vô cùng quen thuộc nhưng lại tươi trẻ hơn.

Quan trọng nhất là Hàn Lâm Viện lúc này lại còn đang mặc một bộ lễ phục màu xanh lam như tầng trời mùa thu. Ở bâu áo và viền áo được đính kim cương lấp lánh. Trên cổ của cậu còn được đeo một sợi dây chuyền bằng kim cương với mặt dây chuyền là một viên kim cương to như quả trứng bồ câu. Bộ trang phục và phụ kiện xa hoa đầy phô trương này giống hệt như những lời văn mà Hàn Lâm Viện đã từng miêu tả trong bộ truyện đầy tay khiến cậu khắc sâu hình ảnh ấy vào ký ức của mình.

Hàn Lâm Viện sửng sốt. Lẽ nào cậu đã xuyên sách rồi?

Trong quyển truyện có nhân vật được cử hành hôn lễ đồng tính duy nhất ấy, chỉ có hai nhân vật được mặc bộ lễ phục xa hoa phô trương này. Một người là nhân vật thụ mỹ - cường – thảm bị ngược đến điên dại; một kẻ là nhân vật phản diện độc ác đã dồn ép và ngược đãi nhân vật thụ đến kết cục bi thảm kia.

Mồ hôi của Hàn Lâm Viện bất giác túa ra lạnh ngắt. Rốt cuộc thì cậu xuyên vào nhân vật nào vậy?