Chương 42

Không biết có phải do bản thân quá nhạy cảm hay không, Tiêu Mạch Nhiên cứ cảm thấy có gì đó hơi kì lạ.

Chiếc dây chuyền hồng ngọc kia, cô ta từng tìm người giám định, tuyệt đối là hàng cực kì cao cấp, giá cả có lẽ còn đắt hơn chiếc vòng mã não đỏ của cô ta một chút, quan trọng là trêи thị trường rất hiếm gặp được chiếc dây chuyền hồng ngọc như này.

Quà gặp mặt quý giá như vậy, không thể không khiến người khác nghĩ ngợi lung tung.

Hạ Liên lắc đầu: “Chị Mạch Nhiên, có phải chị quá mẫn cảm rồi không? Tô Lạc Ly là người thế nào, chủ tịch Ôn là người cao quý như thế, sao có thể có quan hệ gì với cô ta được chứ? Vậy không phải là hạ thấp giá trị của chủ tịch Ôn sao?”

Cặp mày của Tiêu Mạch Nhiên hơi giãn ra: “Chuyện này cũng…”

Mấy năm qua tiếp xúc với nhau, cô cũng hiểu cách làm người của Ôn Khanh Mộ, người như anh cực ít liên hệ với thế giới bên ngoài, bởi vì thân phận đặc biệt, cũng tuyệt đối không thể tùy ý kết bạn với người khác.

“Còn nữa, chị Mạch Nhiên, phó đạo diễn Trần này cũng đối địch với quá nhiều người, cũng chưa chác là bị chuyện của Tô Lạc Ly mới bị đánh, nghe nói là ông ta đắc tội không ít người” Hạ Liên nói tiếp.

“Ừ, như vậy…”

“Chị Mạch Nhiên, chờ quay xong bộ phim này, em thấy chị nên nói chuyện tử tế với chủ tịch Ôn, xác định quan hệ, miễn cho chị cứ suy nghĩ lung tung mãi”

Gò má Tiêu Mạch Nhiên ửng đỏ, như áng mây chiều trêи bầu trời: “Nói linh tinh gì đó?”

“Được được được, là em nói linh tinh, chị Mạch Nhiên, mau đi nghỉ đi” Hạ Liên che miệng, biểu cảm kiểu em nói hay không chuyện cũng là vậy.

Ở một gian phòng khác, Tô Nhược Vân và Hoàng xán cũng đang nói chuyện này.

Đương nhiên Tô Nhược Vân cũng biết chuyện phó đạo.

diễn Trần bị đánh sau đó nghỉ việc, cô ta vừa ngồi trước bàn trang điểm dưỡng da, vừa nghĩ tới chuyện này.

“Hoàng Xán, cô nói xem chắc không phải Tô Lạc Ly này thật sự có người chống lưng chứ?”

Không hiểu sao cô ta ký được hợp đồng với Tinh Hoàng, phó đạo diễn Trần cũng tự dưng bị đánh, cứ cảm thấy có gì đó hơi kì lạ.

Chuyện này khiến Tô Nhược Vân nhớ tới người đàn ông lái LaFerrari hôm đó, người có thể lái loại xe đó, chắc chắn không phải nhân vật đơn giản.

Thế nhưng, làm thế nào mà Tô Lạc Ly lại với được tới loại người như thế, thật sự khiến người khác cảm thấy kì lạ.

“Cô ta có thể có ai chống lưng cơ chứ, cho dù cô ta thật sự ngủ với lãnh đạo cấp cao của Tinh Hoàng, cũng không đến nỗi vì cô ta mà đánh tàn phế người khác chứ?” Hoàng Xán vừa đắp mặt nạ vừa trả lời.

“Nói cũng phải”

“Có điều, chị Nhược Vân, sau này chúng ta vẫn nên ngừng một chút, nhỡ như Tô Lạc Ly thật sự có thủ đoạn gì đó, chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn”

‘Tô Nhược Vân gật đầu: “Có cơ hội sẽ thử xem rốt cuộc phía sau cô ta là người thế nào”

“Vâng”

Tô Lạc Ly không biết bản thân có phải trong cái rủi gặp được cái may hay không, tóm lại, sau khi cô quay lại, bắt đầu làm chuyện gì cũng trở nên thuận lợi.

Tô Nhược Vân dường như không gây phiền phức cho cô nữa, hơn nữa lúc hai người quay cảnh đối đầu, Tô Nhược Vân cũng phối hợp lạ thường.

Như vậy cũng tốt, cô có thể chuyên tâm quay phim rồi.

Không có người làm loạn, cả đoàn phim dường như đều trở nên hòa hợp, mấy ngày quay phim gần như cực kì thuận lợi, đến đạo diễn Lâm cũng vui vẻ lạ thường, lần đầu tiên mời cả đoàn phim cùng nhau đi ăn.

Trong đoàn phim, quan hệ của Tô Lạc Ly và mọi người đều không quá tốt, chỉ đành ngồi cùng Tiêu Mạch Nhiên.

“Cái cô Tô Lạc Ly này thật sự là đồ tâm cơ, ra sức nịnh nọt chị Mạch Nhiên, cho rằng bản thân là ai chứ?”

“Đúng vậy, đúng vậy, nhìn phẩm hạnh của cô ta kìa, vừa nhìn là biết không phải đèn cạn dầu”

“Không phải ngủ với lãnh đạo cấp cao sao? Sớm muộn cũng bị bóc mẽ!”

Tô Lạc Ly không hề để ý đến những người này, mà chỉ nói chuyện cùng Tiêu Mạch Nhiên, nói chuyện quay phim.

Diễn viên trong đoàn phim cũng không phải kẻ ngốc, biết rõ Quốc tế Tinh Hoàng sắp không xong rồi, sợ là Tiêu Mạch Nhiên cũng không lo nổi thân mình, nịnh nọt cô ta đương nhiên không có lợi ích gì, hơn nữa con người Tiêu Mạch Nhiên lạnh nhạt, càng không có ai dám đi tới.

Không bằng nịnh nọt Tô Nhược Vân thực tế hơn.

Bữa ăn này cũng coi như thuận lợi, mọi người ít nhiều cũng uống chút rượu, trêи đường về mọi người càng nói nhiều hơn.

Tiêu Mạch Nhiên luôn không thích tiếp xúc với người khác, đến khách sạn, liền về thẳng phòng.

Lúc Tô Lạc Ly đang chuẩn bị về phòng, giọng nói không hòa nhã truyền tới từ phía sau.

“Chị, trời còn sớm mà, không bằng chơi đùa cùng mọi người đi?”

“Tôi buồn ngủ Tô Lạc Ly lạnh lùng nói, nghe thấy tiếng chị kia, muốn bao phần chế giễu có bấy nhiêu.

Phương Vi bước một bước dài xông tới trước mặt Tô Lạc.

Ly: “Mọi người cùng một đoàn phim, cùng nhau chơi đùa mà, đi đi đi, đến phòng của chị Nhược Vân”

Đương nhiên Tô Lạc Ly muốn từ chối, kết quả Phương Vi khỏe hơn kéo cô đi, cũng không để ý xem cô có muốn hay không.

Gần như là bị lôi đến phòng của Tô Nhược Vân.

Mọi người vừa xông vào trong phòng của Tô Nhược Vân, ríu ra ríu rít mãi không thôi.

Đột nhiên Phương Vi nhạy bén nói: “Chị Nhược Vân, hay là chúng ta chơi thật hay thách đi!”

“Được đó!” Tô Nhược Vân đồng ý ngay.

“Nhưng không có nam giới nha, chán chết” Một diễn viên trong đó ỉu xìu nói.

“Không có nam giới, chúng ta chơi kϊƈɦ thích hơn nha!”

Phương Vĩ tỏ ra cực kì hưng phấn.

Tô Lạc Ly trợn trắng mắt: “Mọi người chơi đi, tôi về đây”

“Chị, chơi đi mà, một mình chị về chán lắm” Tô Nhược Vân vội giữ lại.

Phương Vi liền kéo một phát, ấn Tô Lạc Ly ngồi lên sofa, Tô Lạc Ly biết bản thân không trốn nổi, trước giờ cô không hòa hợp với mọi người, nhưng trong giới giải trí, cô bắt buộc phải hòa hợp, đây là điều Tiêu Mạch Nhiên nói với cô hôm nay.

Trong giới giải trí không có bạn bè thật sự, nhưng cũng không thể có kẻ thù.

Hôm nay cô không chơi, mấy người cùng đoàn phim này sẽ là kẻ thù của cô.

“Được rồi”

Mức độ con gái chơi thật hay thách, thật sự khiến người khác đỏ mặt tía tai.

Cái gì mà làm chuyện đó với đàn ông một đêm nhiều nhất mấy lần, cái gì mà thích tư thế nào, cởi đồ lót trước.

mặt mọi người.

Tóm lại, thật sự khiến Tô Lạc Ly mở mang tầm mắt.

Đám con gái này quả thật quá… thoải mái rồi!

Mặc dù cô đã từng tiếp xúc da thịt với nam giới, nhưng nghe thấy những chủ đề này, vẫn đỏ mặt tía tai như trước.

Nhưng rất ít khi đến lượt Tô Lạc Ly, căn bản đều là Tô Nhược Vân trúng đạn.

Chuyện của Tô Nhược Vân cũng bị hỏi từng cái một.

“Thích đàn ông như thế nào nhất?”

“Đương nhiên là anh Dịch nhà tôi”

“Một đêm nhiều nhất mấy lần?”

“Hình như là bốn lần, ôi, xấu hổ quá!”

“Thích ở trêи hay ở dưới?”

“Ở dưới… các người xấu quái”

Rõ ràng là đang khoe ân ái.

Tô Lạc Ly cho rằng vận may tối nay bạo phát, có lẽ sẽ không tới lượt mình, bằng không những câu hỏi này mà hỏi cô, thật sự không biết trả lời thế nào.

Kết quả, thần may mắn trực tiếp chỉ thẳng Tô Lạc Ly.

“Lạc Ly, thật hay thách?”

“Thật” Lạc Ly nghĩ một lát rồi trả lời.

Tô Nhược Vân giơ tay: “Để tôi, để tôi, câu hỏi này để tôi hỏi”

Hai chị em nhìn thẳng vào mắt nhau, Tô Lạc Ly cảm thấy Tô Nhược Vân đang tính kế.

– ——————