- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Tổng Tài
- Tổng Tài Bá Đạo: Người Đàn Ông Ác Ma
- Chương 41: End
Tổng Tài Bá Đạo: Người Đàn Ông Ác Ma
Chương 41: End
Hả! Chàng trai này………….chính là Khương Thiên Hạo trong truyền thuyết? Cả năm người chị đều kinh ngạc mắt miệng chữ O, bởi vì chàng trai còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của các cô rất nhiều. Nghe anh giới thiệu, ánh mắt ba Tiền nhìn về phía dưới bàn ăn, Khương Thiên Hạo ngầm hiểu trong lòng, cười cười đi tới ngồi hổm xuống, kéo tấm trải bàn lên --- ------ -----
Toàn thân Tần Mật Mật đang phát run nhìn thấy anh không thể làm gì khác hơn là lúng túng cười với anh. Khương Thiên Hạo suy nghĩ trong lòng cô ấy cười thật ngốc, nhưng anh vẫn dịu dàng cười lại với cô rồi hỏi: “Em trốn ở đây làm gì?”
“Em………uhm……em đang tìm, chiếc đũa………….” . Truyện Dị Năng
“Thật à?” Nói xong anh cũng chui vào, “vậy anh giúp em tìm.”
“Không cần!” Nhìn anh chui vào, cô lập tức vọt ra ngoài.
Anh cũng theo cô chui ra ngoài, vừa bận phủi bụi nhưng vẫn ung dung hỏi cô, “Em sao vậy? Em đang sợ cái gì?”
Haizz……..chuyện tới nước này, không đối mặt là không được rồi. “Thật xin lỗi! Em không cố ý đùa với anh, đó là vì em muốn chăm sóc cho Mạn Mạn! Trên thực tế mà nói, việc này cũng không có gì to tát, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi, tập đoàn C các anh to lớn như vậy chắc là không có thời gian đi so đo với một người như em đúng không?” Cô cố gắng lấy lòng anh, mong đợi được anh hạ lệnh “đại xá.”
“Sao lại không có gì được?” Anh tiến lên phía trước, không thể tiếp tục đè nén tình cảm nhớ nhung trong lòng, bất chấp tất cả ôm lấy cô vào lòng, thì thầm bên tai cô: “Em trộm trái tim anh rồi bỏ đi, làm sao coi là không có gì được?”
Hử? Anh nói cái gì? Cô cần một chút thời gian để phản ứng với những lời nói này, chuyện này đột ngột quá. Cô quay đầu nhìn ba và các chị thấy họ đều nở nụ cười với mình.Đây là thật sao? Cô không có nằm mơ phải không? Cô ngây ngốc hỏi anh: “Em không phải là Mạn Mạn! Anh không cần hiểu lầm? Em không phải là vợ tương lai của anh,…………….”
Anh chặn lời cô, “Em là Tần Mật Mật, điều này anh rất rõ ràng.”
“Vậy anh………anh không phải đến tìm em để tính sổ?”
“Em tặng cho anh khoảng thời gian vui vẻ như vậy, thì sao anh lại tìm em tính sổ?” Anh kích động nói: “Em không biết là anh nhớ em, ngày nào cũng chỉ suy nghĩ về em……………”
“Anh thật sự không phải tới tính sổ em sao?” Cô vẫn còn rất ngây ngô chưa xác định được, lúc trước anh rất thích trêu ghẹo cô, ai biết lời anh nói có thật hay không.
Đột nhiên bà Cát mỉm cười đi tới, miệng râm ran trách mắng cô: “Tại sao con có thể không từ mà biệt như thế? Không có ai đi dạo phố với bác, cũng không có ai giúp bác massage mặt.”
“Bác gái!” Tần Mật Mật thấy bà Cát vui vẻ không thể tả, “Bác cũng tới rồi? Con rất nhớ bác đó!”
Khương Thiên Hạo nhìn tình cảnh trước mắt lập tức ôm cô trở về, nhìn mẹ biểu thị công khai “chủ quyền”: “Mẹ à, từ nay về sau, cô ấy chỉ thuộc về con. Mẹ muốn đi dạo phố thì kêu Thiên Mai đi cùng mẹ, đừng rũ vợ con đi khắp nơi.”
Bà Cát nhún nhún vai, vỗ tay ra lệnh cho người làm nhà họ Khương đang chờ bên ngoài mang sính lễ vào bên trong. Mục đích của mọi người hôm nay là đến cầu hôn. Bà Cát nói rõ nguyên nhân đến đây ra cho ba Tiền nghe: “Tôi đã hỏi rất nhiều người, đọc qua nhiều sách mới biết thì ra đây chính là cách người Trung Quốc cầu hôn. Tôi hy vọng là chúng tôi không có thiếu sót gì.”
Ba Tiền và mọi người trong nhà vẫn còn rất ngạc nhiên, ông nhìn đống sính lễ thiếu chút nữa không nói nên lời: “Không có……….không có……….không có……..”
Khương Thiên Hạo cúi đầu, hỏi ý kiến người trong lòng: “Em có đồng ý cùng anh về Ý không? Làm vợ của Khương Thiên Hạo?”
Vợ? Chuyện này…………….đây là cầu hôn sao? Không thể nào? Cô không phải Trình Mạn Mạn nhưng anh vẫn còn muốn cưới cô?
“Em đồng ý không?” Anh kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của cô.
Cô quay đầu nhìn ba và các chị dùng ánh mắt nói lời ủng hộ cô, cô cảm động nước mắt rưng tròng. Cô không phải đang nằm mơ! Cô không phải Mạn Mạn, cô sắp trở thành vợ của Khương Thiên Hạo……. “Em……….đồng ý.”
“Vậy là tốt rồi!” Khương Thiên Hạo hưng phấn vừa nắm tay kéo cô đi ra ngoài vừa giao trọng trách cho mẹ: “Mẹ, chuyện ở đây phiền mẹ giải quyết.”
“Này………….đi đâu vậy? Đột nhiên ra ngoài, em còn không có……………….” Tần Mật Mật hốt hoảng níu áo anh. Lời còn chưa nói hết cô đã bị anh ném lên xe thể thao. Lần này anh giúp cô thắt dây an toàn, anh cũng không muốn vợ tương lai của anh bay ra ngoài.
Anh cuối xuống hôn cô một cái rồi nói: “Chúng ta đi Ý!” Nói xong anh đạp chân ga, đi về phía sân bay.
Ba Tiền đi ra cửa, nhìn bóng lưng con gái thương yêu rời đi, tận đáy lòng thì thầm với Tần Mật Mật – Hoàng tử thật sẽ đến đón công chúa, ba không lừa con đúng không?
HOÀN
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Tổng Tài
- Tổng Tài Bá Đạo: Người Đàn Ông Ác Ma
- Chương 41: End