Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Đường Hoan, những ngọn lửa dao động trong mắt anh ta giống như những con ác quỷ trong đêm.
“Cô có biết dáng vẻ của cô như thế này đẹp đến nhường nào không?” Khuôn mặt tái nhợt và giận dữ của Đường Hoan rơi vào mắt anh ta giống như một chất kí©h thí©ɧ, nó kí©h thí©ɧ toàn bộ dây thần kinh trên người anh ta.
“Đẹp cái con khỉ, tên biếи ŧɦái chết tiệt, đồ khốn! Anh hãy mau thả tôi ra!” Cô nói một cách giận dữ, nhưng anh ta như thể không nghe thấy và vẫn làm việc của mình.
Anh ta đưa tay lên chạm vào mặt cô, sự đυ.ng chạm của anh ta khiến cô cảm thấy như bị nhiễm virut, cô quay đầu đi và căn mạnh vào tay người đàn ông.
“A”” Người đàn ông hét lên và kèm theo một cái tát thật mạnh xuống mặt Đường Hoan, cô bị đánh đến mức choáng váng.
“Tiện nhân!” Nói xong anh ta lại vung tay một lần nữa, lúc này đôi mắt Đường Hoan như nổ đom đóm.
Máu tươi chảy ra từ khóe miệng cô, cô suýt chút nữa thì không ngẩng được lên, mặt cô nóng bừng và đau đớn.
Người đàn ông bước lên giường và nhìn xuống Đường Hoan.
Ánh mắt anh ta di chuyển từ trên mặt Đường Hoan xuống dưới, những nơi lướt qua đều nóng bỏng vô cùng.
Ánh mắt nóng bỏng và dâʍ đãиɠ của anh ta khiến Đường Hoan nhận thức được sự nguy hiểm, cô không ngừng giãy dụa, lúc này chỗ tay bị trói đã bị xước da, và những chỗ bị roi đánh cũng đang ứa máu.
“Biếи ŧɦái, anh hãy mau thả tôi ra! Nếu như anh dám động vào một ngón tay của tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho anh!”
Rõ ràng biết rằng những lời này không có tác dụng gì với người đàn ông này, rõ ràng biết trong lòng cực kỳ sợ hãi, nhưng miệng cô lại không tha cho anh ta.
Cô đã quá hiểu rõ những tên có tâm lý biếи ŧɦái này rồi, khi họ phát điên thì thực sự không thể hình dung được, cô không cho phép những điều này xảy ra với chính mình.
“Cô càng hét tôi càng phấn khích, hãy hét to hơn một chút, không có ai biết cô ở đây đâu, cho dù cô có hét gãy cả cổ cũng không sao”
Những lời nói không chút sợ hãi của người đàn ông và vẻ mặt điên cuồng của anh ta, tất cả hợp lại tra tấn dây thân kinh của Đường Hoan.
Đường Hoan muốn trốn thoát, nhưng lúc này cô như một con cừu để mặc người ta bắt nạt, lực bất tòng tâm.
Nụ cười phấn khích trên khuôn mặt của người đàn ông chưa hề dừng lại lần nào, anh ta vung tay lên quất mạnh lên người Đường Hoan mấy roi, cho đến khi quần áo trên người cô biến thành màu xanh đậm anh ta mới chịu bỏ roi xuống.
Máu rỉ ra từ cơ thể cô, lớp da dưới váy sớm đã bị bong da tróc thịt.
Cô đau đớn đến mức liên tục thở gấp, mồ hôi chảy ra thấm ướt hết váy.
Cách đó không lâu cô mới bị đánh một trận toàn thân đầy vết roi, bây giờ lại bị một tên biếи ŧɦái tra tấn, ông trời rốt cuộc muốn thấy cô sống khổ sở đến mức nào nữa?
Người đàn ông bỏ chiếc roi trên tay xuống và từ tốn đi xuống giường, anh ta bước đến chỗ cái tủ và dừng lại.
Đôi mắt Đường Hoan co rúm lại khi nhìn thấy người đàn ông lấy ra một viên thuốc từ trong lọ.
Cô vô thức ngậm chặt miệng lại, Đường Hoan biết rằng viên thuốc đó chắc chắn không phải là thứ gì tốt đẹp.
“Nào, em yêu, uống viên thuốc này vào chúng ta mới có thể chơi đùa một cách sung sướиɠ, nếu không sẽ không có cách nào để thỏa mãn tôi, cô sẽ phải chịu khổ đó” Một giọng.
nói dịu dàng phát ra từ miệng Anderson, nhưng nó lại khiến Đường Hoan lạnh hết sống lưng.
Nếu như cô uống viên thuốc này, vậy thì cô chỉ có thể để anh ta tùy ý chơi đùa, cô tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra.
Đường Hoan mở to hai mắt và nhìn chằm chằm vào anh ta, đôi môi đỏ mím chặt lại, ngăn không cho anh ta có cơ hội đưa viên thuốc vào miệng cô.
Đôi mắt phấn khích và dâʍ đãиɠ của Anderson khiến Đường Hoan hận không thể lập tức móc mắt anh ta ra, nhưng lúc này cô không thể di chuyển được.
Thấy cô không chịu hợp tác, đôi mắt anh ta lóe lên một tia lạnh lếo, anh ta đưa tay lên bóp cằm cô, ép cô mở miệng, cuối cùng viên thuốc vẫn rơi vào miệng cô, sự cố thủ của Đường Hoan trong mắt người đàn ông cơ bản là không đáng nhắc tới Sau khi nuốt viên thuốc xuống, Đường Hoan ho khan hai tiếng.
Thấy cô uống thuốc xong, người đàn ông bắt đầu từ từ cởϊ qυầи áo.
Mỗi một chiếc cúc áo của anh ta mở ra, cơ thể Đường Hoan lại siết chặt thêm nửa phần.
Thấy người đàn ông sắp cởi hết đồ ra rồi, Đường Hoan giấy dụa càng mãnh liệt hơn mà không màng tới việc tay chân đang bị trói.
Lúc này trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ, đó là muốn trốn thoát, cô muốn rời khỏi đây.
Cô cắn chặt môi, hai mắt đỏ hoe.
Viên thuốc mà cô vừa uống đã bắt đầu có phản ứng, một sức nóng thiêu đốt tỏa ra từ cơ thể cô, khuôn mặt đã trở nên đỏ ửng.
Người đàn ông nhìn phản ứng của Đường Hoan và thốt ra những lời ghê tởm: “Đừng vội, rất nhanh là có thể bắt đầu rồi, cô thực sự rất đẹp, tôi rất thích phụ nữ Trung Quốc các cô, không những xinh đẹp, mà khả năng giường chiếu cũng rất tuyệt”
Đường Hoan sinh ra đã vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là bây giờ, dưới tác dụng của thuốc, khuôn mặt đỏ ửng và hơi thở hổn hển, khoang ngực không ngừng phập phồng và cả những đường cong tinh tế của cô, lại càng khơi dậy ham muốn của anh ta.