Chương 8

Chương 8

Dù sao, trước kia Mộ Dung Dịch từng thuộc về Tô Lam.

Trên mặt Tô Lam không hề lộ chút bi thương nào: “Được thôi, tới lúc đó chị nhất định sẽ uống nhiều chút, không uổng phí bao công sức mà em gái chị hao tốn trên người em rể tương lai!”

Đương nhiên Tô Nhược Vân biết, lời của Tô Lam còn có dụng ý khác, cô biết Tô Lạc.

Ly mồm mép lanh lợi, Tô Lam bây giờ chính là bại tướng dưới tay cô, cũng chỉ có thể mạnh miệng mà thôi.

“Chị à, nghe nói chưa có công ty nào kí hợp đồng với chị, chị vẫn đang đóng vai phụ sao? Hay là em bảo anh Dịch giúp đỡ chị chút nhé?”

“không cần thiết, tự chị sẽ tìm được công ty để kí hợp đồng, nếu không có chuyện gì khác, chị đến thư viện đây”

Tô Lam liếc cô ta một cái, chuẩn bị xoay người rời đi.

“Em biết trong lòng chị không thoải mái!

Thế nhưng ai bảo khi đó chị không biết trân trọng cơ chứ!” Tô Nhược Vân không hề có ý muốn buông tha cho cô.

Vào giây phút Tô Lam xoay người, một chiếc xe thể thao màu xanh sapphire xông “vèo” tới, nhanh như chớp dừng trước mặt bọn họ.

Đó là một chiếc Ferraril Dưới ánh sáng mặt trời, chiếc Ferrari màu xanh sapphire nổi bật như một con thú hoang đang chuẩn bị tấn công, tràn đầy sát khí.

Dù ngôi trường này đào tạo ra không ít ngôi sao, cũng có một vài người nổi tiếng lái xe hạng sang đến đây, nhưng chiếc xe này quả thực chưa từng thấy!

Ngay cả Tô Nhược Vân cũng nhìn chằm chằm chiếc xe không chớp mắt, chiếc xe này hoàn toàn có thể mua được mười chiếc Maserati của cô!

Phải biết rằng, chiếc Maserati này là do cô quấn lấy Mộ Dung Dịch, mãi mới được anh †a mua cho.

Cửa xe mở xa, một người đàn ông từ trên xe bước xuống

Quan Triều Viễn.

Anh mặc một chiếc quần lanh màu xám nhạt kết hợp với áo phông trảng, trông rất đơn giản, tự nhiên.

Khuôn mặt yêu nghiệt kia hiện ra trước mắt mọi người, đặc biệt là đôi mắt màu lam, dường như muốn hút hồn của tất cả mọi người vậy!

Giây phút Tô Lam nhìn thấy Quan Triều Viễn, trợn tròn mắt, hận không thể đào một cái hố mà chui xuống!

Thế giới này nhỏ bé quá thì phải?

Hôm qua vừa ngủ với nhau, nay lại gặp mặt rồi!

Quan Triều Viễn điềm tĩnh đi tới trước mặt Tô Lam, một tay nắm lấy bờ vai cô, ngang ngược ôm lấy cô vào lòng.

Tô Lam như cô ngốc, không hề động đậy.

Tô Nhược Vân không hiểu tình cảnh hiện giờ lắm, Tô Lam có bạn trai rồi?

“Chị à, vị này là..” Tô Nhược Vân đánh giá Quan Triều Viễn từ đầu đến chân.

“Còn không nhìn ra sao?” Quan Triều Viễn nhướng mày, vẻ mặt ngạo mạn.

Tô Nhược Vân mỉm cười, duỗi tay ra: “Có vẻ là bạn trai của chị rồi, chào anh, em là Tô.

Nhược Vân, em gái của Tô Lam”

Nhìn bàn tay duỗi ra trước mặt, Quan Triều Viễn vô thức nhíu mày, nhưng không hề chìa tay ra “ồ, thì sao?” Quan Triều Viễn chẳng thèm ngó tới, hỏi.

Câu hỏi này khiến Tô Nhược Vân trở nên khó xử.