Chương 22
“Ồ, là như này, vừa rồi đạo diễn Lâm xem qua hồ sơ của cô, rất có hứng thú với cô, muốn gặp riêng cô một lát” Nhân viên này lập tức lộ ra nụ cười.
Điều này lại khiến Tô Lam khá ngạc nhiên: “Thế nhưng, hồ sơ của tôi gần như là để tráng, đạo diễn Lâm sao lại hứng thú với tôi chứ?”
Nếu nói vẻ bề ngoài, có thể làm diễn viên, ai mà không xinh đẹp đến rối tung rối mù, cho dù không đẹp tự nhiên, không phải còn có thể phẫu thuật thẩm mĩ sao?
Nếu nói lí lịch, trước kia cô đều diễn vai quần chúng, căn bản không có tác phẩm nào nổi bật!
“Đây chính là lí do đạo diễn Lâm nhìn trúng cô đó! Tin rằng cô cũng hiểu ít nhiều về tính tình của đạo diễn Lâm chứ, ông ấy thích trang giấy trắng trong giới giải trí, bởi vì không gian phát triển khá lớn, hồ sơ của người khác làm giả không ít, chỉ có cô là trong sạch nhất, đạo diễn Lâm mới có hứng thú.”
“Thế nhưng…”
Lời người này nói đều là sự thật, đạo diên Lâm nổi tiếng khắp giới giải trí là thích người mới, nhưng trong lòng Tô Lam vẫn cảm thấy có chút không yên tâm.
Thế này không khỏi hơi may mắn quá rồi?
“Nhưng gì mà nhưng, cơ hội tốt như vậy mà cô không cần? Tôi nói cho cô biết, buổi thử vai hôm nay chỉ cần diễn qua, rất nhiều vai đều đã được quyết định rồi, nếu cô không đi, hôm nay coi như phí công đến rồi”
Tô Lam cần môi, mặc dù giới giải trí này rất loạn, quy tắc ngầm gì gì cũng có, nhưng cô đi một chuyến thì có làm sao chứ?
Nếu thật sự đυ.ng phải quy tắc ngầm, cũng không thể cưỡng ép cô mà!
Đến lúc đó cô từ chối là được!
Nghĩ tới đây, Tô Lam gật đầu: “Được, tôi đi”
“Vậy thì tốt, đi theo tôi Nhân viên đưa Tô Lam rời khỏi đó.
Tô Lam không quá quen thuộc với phòng thu, chỉ đành cứ đi theo phía sau nhân viên nọ, nhưng rẽ trái rẽ phải vài vòng, rẽ tới mức cô không nhớ nổi đường đi nữa, vẫn còn chưa tới.
Cô không khỏi nảy sinh nghỉ ngờ.
“Cho tôi hỏi một chút, phòng của đạo diễn Lâm ở đâu thế? Sao mãi vẫn chưa tới thế?”
“Tôi nói này, sao cô nói nhiều thế hả? Đạo diễn lớn như đạo diễn Lâm có thể tùy tiện tìm một phòng là được sao? Đương nhiêt phải ở một căn phòng kín đáo một chút rồi”
Tô Lam cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục đi theo nhân viên này.
Lại rẽ vài lần nữa, Tô Lam đã hoàn toàn quên đường đi tới rồi, chỉ biết bọn bọ có lẽ đã đi tới tầng hầm thứ nhất dưới lòng đất.
Phòng thu có một tầng hầm cũng không hề kì lạ, các phòng thu lớn thậm chí còn có vài tầng hầm.
Ở đây không bật đèn, tối đen thui, Tô Lam bất an nhìn xung quanh.
Đi tới trước một cánh cửa hai cánh màu đỏ, nhân viên chỉ vào cánh cửa.
“Được rồi, đến rồi, cô vào đi”
“Anh không vào sao?”
“Tôi cũng không thử vai, tôi còn có việc khác phải đi rồi, cô đi đi” Anh ta mở cửa ra.
Tô Lam chậm rì rì đi tới trước cửa, vừa ngó vào, liền cảm thấy bản thân bị đẩy một cái, cô liền ngã nhoài trên mặt đất.