- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Tổng Hợp Tất Cả Các Truyện Tôi Viết Về OTP
- [Thực Vật Ngữ] [Đậu Hủ Ma Bà x Y/n] Oneshort
Tổng Hợp Tất Cả Các Truyện Tôi Viết Về OTP
[Thực Vật Ngữ] [Đậu Hủ Ma Bà x Y/n] Oneshort
Oneshort này cho cả nam và nữ, nếu bạn là nữ thì đây là 1 câu chuyện ngôn tình lãng mạn, còn nếu bạn là nam thì đây là 1 đoản văn ngọt ngào :)))__________________________________________________
Xin chào mọi người, tôi là Thiếu chủ của Không Tang. Vì một số việc bất khả kháng, Đậu Hủ Ma Bà và tôi bị bỏ lại một mình ở thành phố chính của Không Tang trong hai ngày một đêm.
Ma Bà Đậu Hủ rất khó chịu vì muốn ở lại thành phố chính với tôi, thậm chí còn có chút buồn bực nhìn tôi. Ít nhất bạn có thể biết rằng anh ta rất giận dữ đứng cạnh giường tôi và đe dọa tôi mau thức dậy.
"Mau dậy! Nếu không ta sẽ kéo ngươi ngồi lên."
Ma Bà Đậu Hủ khoanh tay đứng cạnh tôi với vẻ không hài lòng. Tôi dụi đôi mắt ngái ngủ và chớp mắt nhiều lần trước khi nhận ra rằng chỉ có tôi và Ma Bà Đậu Hũ trong Không Tang hôm nay và ngày mai. Điều này có nghĩa là ... tôi có thể cày game cùng anh ta xuyên đêm?
"Dậy! Dậy ngay!" Tôi nằm dài trên giường, lăn lộn rồi rơi xuống giường tê tái. Ma Bà Đậu Hủ chọn một bộ y phục màu trắng nhạt có họa tiết màu cam sáng từ tủ quần áo của tôi. Anh ta ném nó cho tôi mà không thèm nhìn lại.
"Hai ngày nay ngươi mặc cái này. Màu đỏ cam rất dễ nhìn."
“… Đây rõ ràng là màu trắng.” Trong lòng tôi lẩm bẩm. Tuy nhiên, nhìn vào màu sắc của hoa văn, nó rất giống với màu của Ma Bà Đậu Hủ
Sau khi Ma Bà Đậu Hủ ném quần áo cho tôi, anh ta đi ra khỏi đó, tôi hoảng hốt thay quần áo và vội vàng đuổi theo anh ta trước khi tôi kịp chải đầu. Ai biết rằng anh đang cầm trên tay một chậu nước và một chiếc khăn tắm mới tinh, và suýt nữa thì đυ.ng trúng tôi.
“Ngươi đi đâu vậy?” Ma Bà Đậu Hủ ngâm khăn vào nước, sau đó vớt lên và vắt khô. đưa nó lên mặt tôi. Nó có mùi thơm của đậu nành trên đó. " Nếu không muốn bị ta đánh thì ngồi yên đấy."
Tôi nhanh chóng ngồi yên, và anh ta đã lau mặt cho tôi sạch sẽ. Khi đã xong, Ma Bà Đậu Hủ lấy khăn trên tay tôi và lấy chậu nước. Khi quay lại, anh đã cầm trên tay một chiếc lược gỗ.
"Ngồi xuống ta chải tóc cho ngươi."
Ma Bà Đậu Hủ bảo tôi ngồi xuống, và anh ấy ép tôi ngồi trước gương. Tôi nhìn mái tóc rối bù của mình trong gương và những bím tóc nhỏ gọn gàng của anh ấy. Một cảm giác kỳ lạ nảy sinh.
Chiếc lược được anh ấy điều khiển chải từ gốc đến ngọn tóc, mái tóc bù xù của tôi dần trở nên gọn gàng và nề nếp dưới sự chăm sóc của Ma Bà Đậu Hủ.
“Ngươi muốn búi tóc hay buộc lên?” Ma Bà Đậu Hủ nói lớn.
“Tết tóc lại đi, ta muốn thử thắt bím như ngươi.” Nhìn mình trong gương chẳng khác gì quá khứ, tôi chợt nảy ra ý định thay đổi ngoại hình của mình.
Nghe tôi nói, Ma Bà Đậu Hủ nhướng mày và vén tóc tôi ra giữa sau gáy tôi, tôi có cảm giác đứng ngồi không yên khi ngón tay anh ta chạm vào gáy. Chẳng mấy chốc, bím tóc gọn gàng xuất hiện trên đầu tôi.
“Ngươi nhiều tóc quá, thắt lại thế này cúng không tệ.” Ma Bà Đậu Hủ nhìn tôi cẩn thận gật đầu khen ngợi.
Nhìn biểu cảm của Ma Bà Đậu Hủ, tôi chợt nhớ đến bộ shoujo manga mà tôi đã đọc vài ngày trước. Sau khi chải tóc cho nữ chính, nam chính xoa đầu của nữ chính, ánh mắt tràn đầy ấm áp. Tôi bỗng dưng đỏ mặt.
Ngồi trên ghế đẩu, tôi nhìn Ma Bà Đậu Hủ với sự mong đợi, có lẽ Ma Bà Đậu Hủ còn có thể chạm vào đầu tôi. Ma Bà Đậu Hủ đặt chiếc lược vào tủ của tôi. Anh ta nhận nhận ánh mắt của tôi, và sau đó nhìn tôi một cách chê bai.
"Ngươi muốn ta xoa đầu ngươi? Có phải ngươi đã đọc quá nhiều shoujo manga rồi không?"
... Tôi rút lại những kỳ vọng của mình dành cho anh ấy, cảm giác buồn hơn hẳn.
Sau khi dọn dẹp những thứ phiền phức cho tôi, Ma Bà Đậu Hủ đi thẳng vào bếp và bắt đầu nấu ăn. Mặc dù mấy ngày nay nhà hàng của Không Tang đều đóng cửa nhưng hai chúng tôi vẫn phải nấu để ăn.
Khi tôi đang thái hành, Ma Bà Đậu Hủ bốc một nắm ớt bỏ vào nồ cháo, may mà có tôi ở bên cạnh, nếu không nồi cháo Tổ Yến ngon lành đó sẽ biến thành lẩu ớt.
Sau khi ăn sáng, đã đến lúc nghỉ ngơi. Vì chỉ có hai chúng tôi nên khi nghỉ ngơi, tôi cầm truyện tranh trên tay và theo thói quen nghiêng người sang một bên. Vào ngày thường, người ngồi bên cạnh tôi là Hộc Canh, anh ấy luôn lắng nghe tôi kể những câu chuyện thú vị trong truyện tranh với nụ cười dịu dàng, sau đó gõ sống mũi tôi, lấy một viên kẹo từ trong túi ra và đưa nó vào miệng của tôi.
"Tại sao lúc nào ngươi cũng dựa vào người khác, không có xương à?" Anh ta cục súc nói
Một lần nữa, tôi theo thói quen nghiêng người sang một bên, Đậu Hủ Ma Bà đang ở bên cạnh tôi chơi trò Vương Giả rốt cuộc không chịu nổi nữa, anh ta kéo tôi vào lòng, hành động thay đổi đột ngột khiến tôi mất cảnh giác.
"Nằm xuống nếu như ngươi không có xương cốt, đừng có quấy rầy ta chơi game!!!"
Tôi đặt cuốn manga sang một bên và cẩn thận nằm lên đùi anh ta cho đến khi âm thanh “YOU WIN” Vang lên từ điện thoại của anh ấy.
Nhìn những ngôi sao trên màn hình điện thoại, Ma Bà Đậu nở một nụ cười tự tin mỗi lần anh ta thắng ván game. Anh ấy đưa một tay ra và véo nhẹ má tôi với một sự dịu dàng hiếm có từ giọng của anh ấy:
"Sau này cay rank ngươi cứ để ta gánh là được!"
"Đậu Đậu, chúng ta cùng chơi game đi ..." Sau thêm vài ván game, cuối cùng tôi không nhịn được phát ra tiếng hỏi.
Đậu Đậu là biệt danh của tôi cho Ma Bà Đậu Hủ. Thường thì tôi hiếm khi gọi anh ấy như vậy, và anh ấy cũng không cho phép tôi gọi anh ấy thường xuyên, có lẽ vì ngại với các thực hồn khác trong Không Tang.
“Cùng chơi cái gì?” Ma Bà Đậu Hủ chỉ liếc mắt nhìn tôi, sau đó sự chú ý của anh ấy lại đổ dồn về phần đấu tổ đội trên màn hình điện thoại. "Vậy vào game đi, ta gánh ngươi."
“… Vâng.” Tôi ngoan ngoãn trả lời sau khi được chú ý.
"Khoan đã, không thể nào! Ta nhớ lần cuối cùng ngươi hoàn thành điểm số của mình, ngươi đã bị tụt lại vào ngày hôm sau. Ta thấy ngươi không có bất kỳ kinh nghiệm chơi game nào, được chứ? Lỡ như ta gánh ngươi còn không nổi?" Ma Bà Đậu Hủ từ chối tôi một cách tàn nhẫn.
“Đừng nói vậy…À, ngươi chơi game lâu như vậy cũng mệt rồi, để ta xoa bóp cho!” Tôi nhanh chóng đứng dậy khỏi lòng Ma Bà Đậu Hủ và ngồi bên cạnh.
Ma Bà Đậu Hủ đặt chiếc điện thoại xuống đối diện xong, nhìn tôi đầy nghi hoặc:
"Ngươi còn có thể xoa bóp?"
"Có vẻ như ngươi không tin ta, được không? Nhưng ta cũng đã học được rất nhiều." Tôi xắn tay áo, quỳ xuống phía sau Ma Bà Bà Đậu Hủ, hít một hơi thật sâu, đặt tay lên vai anh ta.
Tôi đã từng bị Phúc Công kéo và bắt xoa bóp mấy lần trước đó, tôi biết huyệt đạo cần nhớ và dùng sức. Tiếp theo, chỉ cần bình tĩnh và nhấn xuống từ từ ...
Lòng bàn tay ấn vào vai Ma Bà Đậu Hủ, ngón tay cái ấn vào huyệt đạo sau lưng, 4 ngón tay còn lại ấn vào nhau để ấn vào vùng cơ quanh vai. Khi tôi lần đầu tiên ấn nó, cơ thể của anh ta rất căng thẳng. Sau khi ấn một lúc, nó dần dần giãn ra. Sau khi tôi ấn xong thì Ma Bà Đậu Hủ vươn vai, anh quay đầu khen ngợi, còn có chút chọc tôi:
"Bảo bối a~ kỹ thuật xoa bóp không tồi. Tối nay ngươ có thể cày rank cùng ta."
“Thật không?” Có một tia phấn khích trong mắt tôi. Không thể không xác nhận. Ma Bà Đậu Hủ gật đầu. Tôi mừng rỡ reo lên và lao đến hôn nhẹ vào má anh ta.
"Cảm ơn Đậu Đậu của ta! Muah!"
"Này, tránh xa ta ra, ghê quáaa!"
Chẳng bao lâu nữa, đêm đến như đã định. Tôi mặc bộ đồ ngủ gấu trúc mà Xuyên Vị Hỏa Oa đã tặng cho, đầu tóc xõa, ôm Ma Bà Đậu Hủ trên giường và ôm luôn những viên đậu phụ bằng bông mềm mại, dễ thương trên giường của anh, nằm bên cạnh anh ấy và xem anh gϊếŧ kẻ địch trong game.
Ma Bà Đậu Hủ có những ngón tay thon dài, đôi tay nhanh nhẹn, tiếng gϊếŧ chóc từ điện thoại cứ vang lên. Chiến công đầu, hai lần gϊếŧ, ba lần gϊếŧ, bốn lần gϊếŧ và năm lần gϊếŧ chết liên tiếp.
Nhìn vào màn hình điện thoại di động quá lâu chắc chắn sẽ mỏi mắt, ngoài ra nếu không tự mình chơi game, bạn sẽ không có cảm giác kí©h thí©ɧ sử dụng tay và trí não sau khi xem trong một thời gian dài, bạn sẽ cảm thấy chóng mặt và buồn ngủ.
Đây là tôi bây giờ. Mắt tôi đã mờ rồi. Ngoại trừ miếng đậu hũ mà tôi có thể nhìn rõ, màn hình điện thoại đã là một bức tranh khảm xanh mờ trong mắt tôi.
"Hừm ..." Tôi không kìm được nữa, gục đầu vào eo Ma Bà Đậu Hủ, nhắm mắt rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
"Ngươi nhờ ta giúp ngươi cày rank, nhưng là ngươi tự mình đi ngủ?!"
Ma Bà Đậu Hủ vừa hoàn thành một hiệp, bất lực lắc tôi, và khuôn mặt đầy vẻ không tin tưởng.
"Thôi ... đừng ồn ào, ta đây buồn ngủ." Tôi nói
Buồn ngủ, tôi ném khối đậu hủ mềm và dễ thương trên tay lên mặt anh, và đưa tay ra phía trước để ôm lấy vòng eo thon gọn của Ma Bà Đậu Hủ. Có lẽ không thể gọi là mảnh mai, nhưng anh chưa bao giờ lơ là trong việc tập luyện cơ bụng, dưới bộ đồ ngủ mỏng manh là cơ bụng săn chắc và sức mạnh không thể giấu được. Thân nhiệt của anh ta rất dễ chịu, dưới sự tỏa ra của hơi nóng, tôi không có chút sợ hãi nào ... Tôi chìm vào giấc ngủ.
“Này, Tiểu Y?” Anh ấy đẩy tôi ra hai lần, nhưng không thể. Có sự xấu hổ hiện lên gương mặt anh. "Ta thật xui xẻo. Ai làm ra hai nơi này chỉ có hai chúng ta thôi hả???"
“Ta sẽ cho ngươi một điều bất ngờ vào sáng mai.” Ma Bà Đậu Hủ nói, và mở ra một bảng xếp hạng mới ra.
Trong lúc ngủ, một câu nói mớ phát ra từ miệng tôi:
" Đậu Đậu, ta muốn ngươi mỗi sáng đều gọi ta dậy như Phật Khiêu Tường, nấu ăn cùng ta như Tùng Thử Quyết Ngư, và muốn ngươi cho ta dựa vào lòng như Hộc Canh~ Ta còn muốn...cùng ngươi cày rank mỗi tối..."
Tôi không hề biết lúc đó mặt anh ta đỏ lên như máu, ngón tay thon dài của anh ta vuốt tóc tôi bảo:
" Ngươi ngủ đi, mơ đẹp." Sau đó đặt nhẹ môi lên trán tôi
END
tui thik comment của mấy bạn á, mấy bạn comment nhận xét tui viết ra sao nha
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Tổng Hợp Tất Cả Các Truyện Tôi Viết Về OTP
- [Thực Vật Ngữ] [Đậu Hủ Ma Bà x Y/n] Oneshort