Chương 01

XIN LƯU Ý QUÝ ĐỘC GIẢ, TRUYỆN CÓ NHIỀU TÌNH TIẾT BẠO Da^ʍ NẶNG, ĐÂY LÀ VĂN CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG PHẢI TAM QUAN CỦA NGƯỜI DỊCH, KHÔNG THÍCH XIN THOÁT TRUYỆN, VUI LÒNG KHÔNG ĐẢ KÍCH TEAM DỊCH

"Tôi không biết lý do tại sao mà chồng lại bị thương, cũng không biết vì sao mà sức khoẻ của chồng cũng càng ngày càng kém đi. Cái lần đầu tiên mà chồng bị bệnh nguy kịch, tôi đã uống hết một ngụm thuốc ngủ, tôi không muốn đi sau chồng tôi, lúc tôi gần chết thì bị hắn phát hiện.Sau đó, chồng của tôi đã bình an như không có chuyện gì, tôi đã rất hạnh phúc và dựa vào trong ngực của chồng để nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh sau đó được bàn tay to lớn ấm áp của chồng nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc.

Còn tên ác ma kia, hắn đứng trước cửa nhìn tôi, tôi biết. Tôi không biết vì sao khuôn mặt của hắn lại có vẻ trống rỗng như vậy, tôi cũng không có hứng thú biết, chỉ cần chồng tôi ở bên người tôi, là đủ rồi.

Chồng ơi, em yêu anh."

(Ấu Nô)

"Tinh linh tộc là sinh vật đẹp nhất trên đời này.

Ba vị chủ nhân của ma giới nhìn xuống vương tử bị bại chiến đang đứng ở phía dưới, tất cả đều cảm thấy nhẹ nhàng vì cảm giác như đã chọn được người bước lên hậu vị.

"Ta sẽ cho các ngươi ba lựa chọn, thứ nhất, từ nay về sau sẽ không còn Tinh Linh tộc, tất cả những người của tộc Tinh Linh đều sẽ bị biến thành nô ɭệ. Thứ hai, hoàng tộc làm ca kỹ, người dân thì vẫn làm dân. Thứ ba, Tinh Linh tộc tồn tại, nhưng từ nay về sau vương tử phải cung phụng ba chúng ta làm việc, bước lên hậu vị." Tu La vương cười lả lơi nhìn chằm chằm vương tử Tinh Linh đang đứng ở phía dưới.

Vương tử Tinh Linh rất bình tĩnh, nhưng cũng rất quyết đoán. Anh lập tức quỳ sụp hai chân xuống đất, dập đầu: "Chủ nhân."

"Đi lại đây." Âm Ty vương nửa nằm nửa ngồi ở phía trên, mở miệng nói.

Vương tử tinh linh đành phải sử dụng cả hai tay hai chân để đi qua, mặc dù là một tư thế rất bất nhã nhưng hành động của anh lại trông cực kì đẹp mắt, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy không đành lòng.

"Thật đẹp." Thiên Sát vương phất tay, tất cả các tấm mành đều được buông xuống: "Hôm nay sẽ dạy cho ngươi bài học đầu tiên, cᏂị©Ꮒ bằng miệng, sau khi học được thì ngươi ở lại, còn tộc nhân của ngươi có thể rời đi." Thiên Sát vương banh hai chân ra, ý bảo vương tử Tinh Linh đến dưới háng của hắn ta."

(Tinh Linh)

Người đàn ông tóc đen đang cố nén để không phải to tiếng, hắn hoàn toàn không rõ ràng vì cái gì mà vợ hắn có thể khiến cho hắn dễ dàng tha thứ sau khi đã bước lên điểm mẫu chốt của hắn.

"Đến, đứng lên, xoay một vòng." Adam hưng phấn ra mệnh lệnh.

Em cho là đang chơi đùa với ma thú chắc! Người đàn ông tóc đen không tình nguyện nhưng vẫn không tự chủ được mà đứng lên đi dạo qua một vòng.

Pháp bào bay bồng bềnh, gió lốc bắt đầu nổi lên từng đợt, khí thế mạnh mẽ vang dội của pháp thần hoàn toàn được triển khai, hầu như đều khiến mọi người cảm thấy sợ hãi.

A, không, không phải khiến cho mọi người sợ hãi, ít nhất thì cái người đang đứng trước mặt hắn đây không có một chút gì gọi là sợ hãi, ngược lại còn bắt đầu đóng vai một kẻ ngu si, thét chói tai bổ nhào xuống dưới pháp bào: "Pháp thần thật là đẹp trai! Thật muốn chảy máu mũi!"

"Em hãy bình thường một chút đi!" Người đàn ông tóc đen không nhịn được lại phải to tiếng giáo huấn.

(Khống chế)