Chương 3: Đối phương so với anh có tiền
Trong lòng Mạc Tử Hiên hưng phấn tiến vào nhà hàng, vừa mới đẩy cửa nhà hàng ra, hắn nhìn chằm chằm đến cạnh cửa sổ vị trí bạn gái hắn Tề Mỹ Linh đang ngồi. Đối với bạn gái đặc biệt từ Mĩ bay qua thăm hắn, lòng Mạc Tử Hiên cực kỳ vui vẻ, hắn nhếch miệng cười, bước đến chổ đối diện Tề Mỹ Linh, tao nhã ngồi vào ghế,hắn khẩn cấp mở miệng, "Mỹ Linh. Anh có lời muốn nói với em, " Hắn đặt một tay tại ngực của mình, đυ.ng đến một thẻ tính dụng thô sáp, bên trong đó có toàn bộ hoạt động tài chính Mạc thị của hắn, hôm nay hắn muốn đem tấm thẻ này tự tay giao cho Tề Mỹ Linh, muốn cho Mỹ Linh tùy ý tiêu xài, để bù lại sự thua thiệt bốn năm nay mà hắn đã đối với cô giấu diếm đi thân phận của mình, cùng cầu hôn với cô.
Tề Mỹ Linh bắt chéo hai chân, hướng tới người đàn ông đối diện nở nụ cười quyến rũ, nâng tách cà phê trên mặt bàn lên nhẹ nhàng uống, sau đó đặt lại trên mặt bàn, "Tử Hiên, em có lời muốn nói với anh."
Bọn họ cơ hồ là cùng mở miệng .Lời nói mới vừa dứt Tề Mỹ Linh hơi run sợ, tựa hồ không nghĩ tới Mạc Tử Hiên cũng có chuyện muốn nói với cô ta.
Mà Mạc Tử Hiên cười, trêu chọc nói, "Không thể tưởng được chúng ta cư nhiên tâm ý tương thông." Nói xong, hắn cực kỳ thân sĩ đưa tay ra hiệu xin mời Tề Mỹ Linh, "Phụ nữ được ưu tiên, em nói trước đi." Nhiều năm về sau, hắn sẽ nhớ lại cảnh tượng thời điểm này, còn đang suy nghĩ, nếu lúc này, hắn mở miệng nói trước, chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra?
Tề Mỹ Linh thoáng do dự một phen, lại bưng tách cà phê trên mặt bàn lên uống một hớp lớn, sau đó đem tách cà phê nắm trong tay, đôi mắt tựa như không dám nhìn Mạc Tử Hiên, nhìn chằm chằm vào tách cà phê, thật lâu sau, cô ta ngẩng đầu lên tựa như là hạ quyết tâm nhìn người đàn ông đối diện, chậm rãi mở miệng, "Tử Hiên, chúng ta chia tay đi."
Mạc Tử Hiên chờ mong nhìn Tề Mỹ Linh, cho rằng sẽ nghe được Tề Mỹ Linh nói ba chữ em yêu anh, nào ngờ lại nghe được nhưng là hai chữ chia tay. Hắn sửng sốt, cho rằng Tề Mỹ Linh đang nói đùa, đúng là, khi hắn nhìn thấy vẻ mặt kiên định của Tề Mỹ Linh, hắn biết Tề Mỹ Linh không có nói sai, sắc mặt của hắn dần dần trở nên cực kì khó coi, cảm giác ngực đột nhiên đau, hắn nhíu chặt. Hắn nhìn chằm chằm vào đôi má tuyệt mỹ của Tề Mỹ Linh, muốn nhìn coi cô có hay không đang nói đùa với hắn ,nhưng là thất bại trên khuôn mặt nghiêm túc của Tề Mỹ Linh cực kỳ rõ ràng viết, em thật sự .
Hắn hít thật sâu vào, ra sức ình phải bình tĩnh trở lại nhìn Tề Mỹ Linh thanh âm băng lãnh hỏi, "Tại sao?" Tề Mỹ Linh có bao nhiêu yêu thương hắn, hắn so với bất kì kẻ nào hiểu rõ nhất,nhưng là tại sao cô muốn chia tay với hắn?
Tề Mỹ Linh dừng lại động tác thưởng thức tách coffee trong tay, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Mạc Tử Hiên, sau đó dời tầm mắt, nhàn nhạt mở miệng nói, "Em bắt cá hai tay, đối phương so với anh có tiền!"
Một câu cực kỳ đơn giản, làm cho Mạc Tử Hiên từ thiên đường bị đạp xuống địa ngục!
Người phụ nữ hắn yêu thương bắt cá hai tay , đối phương so với hắn có tiền?
Hắn là ai? Tổng giám đốc tập đoàn Mạc thị, toàn bộ tài sản của hắn đứng trong top 30 người giàu nhất thế giới, cư nhiên đối phương còn giàu hơn hắn?
Hắn nở nụ cười, vẻ mặt anh tuấn mang theo một nụ cười vô cùng giễu cợt nhìn cô gái mà mình yêu tận xương tủy, gian nan mở miệng hỏi, "Cũng bởi vì đối phương so với anh có tiền, em liền muốn vứt bỏ tình yêu bốn năm nay của chúng ta?"
"Đúng." Tề Mỹ Linh cực kỳ khẳng định trả lời Mạc Tử Hiên.