Chương 5: Khi Hạ tổng ghen, đại chiến 300 hiệp.

Dạ Mục nghỉ ngơi tĩnh dưỡng hai ngày, hôm nay vẫn là phải đi làm. Sau buổi trưa kí©ɧ ŧìиɧ ở nhà Hạ Thanh Vân, tối hôm đó cậu không dám ở lại nữa, cắp mông chạy về chung cư. Hạ Thanh Vân cũng không nói gì, chỉ có đoạn đường ngắn nhưng anh cũng cất công lái xe đưa cậu về.

Vẫn như thường lệ, cậu đến sớm sắp xếp lại công việc, hai ngày không đi làm cũng không có thay đổi gì lớn, công ty cũng có thêm vài đối tác mới đang chuẩn bị đàm phán. Hạ Thanh Vân đang muốn tiến ra thị trường nước ngoài, anh muốn mở siêu thị ở Singapore, dù sao chị gái cũng ở đó, một số công việc chị cũng có thể giúp anh quản lý.

" Hạ tổng, đây là tài liệu về dự án mới ở Singapore, ngài Kwak có lời mời trưa nay cùng anh ăn một bữa"

Dạ Mục mang phong thái nghiêm túc, đĩnh đạc, mặc dù có chút ngượng ngùng nhưng cậu vẫn hoàn thành tròn vai thư ký của mình. Khi đưa tài liệu, cậu có liếc nhìn anh, anh không nhìn cậu chỉ gật đầu tiếp tục kiểm tra tài liệu.

Dạ Mục rũ mi, cúi đầu đi ra ngoài. Đấm vào tim mình một cái, mắng thầm bản thân.

" Mày mong chờ cái gì cơ chứ"

Cậu cứ nghĩ mấy ngày qua đã kéo lại khoảng cách giữa hai người, cậu nghĩ anh cũng sẽ thích cậu, không nhiều thì ít. Nhưng có lẽ cậu lại tự đa tình rồi.

Dạ Mục vừa mới đi khỏi, Hạ Thanh Vân mới ngẩng đầu nhìn ra cửa, cười gian ý.

Thoắt cái đã tới giờ đi gặp đối tác, anh tự mình lái xe mang theo cậu tới nhà hàng đồ ăn Tây đã đặt chỗ. Trên cả đoạn đường cả hai duy trì trạng thái trầm mặc. Tới nơi, Dạ Mục vẫn ngoan ngoãn đi theo sau anh không dám hé nửa lời.

Đối tác đã tới từ trước, Hạ Thanh Vân bắt tay chào hỏi, nở nụ cười thương hiệu đặc biệt mê người.

" Chào ngài Kwak, rất hân hạnh được gặp ngài"

Tiếp tới hai bên nói chuyện rất vui vẻ, nói một chút về tình hình của cả hai công ty, đảo qua thị trường Singapore, rồi mới đàm phán thành công ký kết dự án hợp tác giữa hai bên. Dạ Mục vẫn yên lặng làm tròn nhiệm vụ. Thấy rượu trong ly đã cạn mà phục vụ lại chạy đi đâu mất, Dạ Mục không thể ngồi yên liền đứng dậy rót rượu cho hai vị tổng tài.

" Hạ tổng thật có mắt nhìn người nha, có được vị thư ký rất tốt, vừa đẹp người lại giỏi việc"

Vị tổng giám đốc kia hết lời khen ngợi cậu, hơn nữa còn cố tình chạm vào bàn tay đang cầm chai rượu của cậu, vỗ vỗ lên mu bàn tay. Dạ Mục giật mình, tính rụt tay lại nhưng lại sợ thất lễ đành cười trừ nhìn ông ta. Cậu nhìn sang phía Hạ Thanh Vân, cố ý soi nét mặt của anh. Hạ Thanh Vân cầm ly rượu nở nụ cười như không hề có chuyện gì xảy ra, cụng ly với ngài Kwak, một hơi uống cạn. Vẻ mặt này của anh cắt đứt tia hi vọng cuối cùng của Dạ Mục. Cậu lơ đãng, không phát hiện ra Hạ Thanh Vân sau khi uống rượu xong liền nhìn cháy mu bàn tay cậu vừa bị tên khốn kia sờ lên.

Kết thúc buổi nói chuyện, cả hai trở lại công ty. Hạ Thanh Vân vừa ngồi xuống ghế chưa được bao lâu liền gọi Dạ Mục vào phòng.

" Khoá cửa lại"

Hạ Thanh Vân mặt không đổi sắc ra lệnh cho cậu. Dạ Mục sau khi khoá cửa chỉ dám đứng ở xa nhìn anh.

" Hạ tổng có gì phân phó?"

Hạ Thanh Vân mặt ngoài trầm ổn nhưng thực ra trong thâm tâm đang rủa tên khốn kia ngàn vạn lần, dám đυ.ng tay vào bảo bối của anh. Nếu không phải vì công việc anh đã đập ông ta ra bã. Hạ Thanh Vân đang định nói gì đó nhưng khi thấy dáng vẻ sợ sệt của cậu lại không nỡ nói ra. Anh tức giận cậu dám để cho tên kia sờ.

Anh đứng dậy đi tới chỗ cậu, Dạ Mục thấy thế lại càng run ác liệt hơn, lòng thấp thỏm lo sợ.

" Hạ ... Hạ tổng"

Hạ Thanh Vân kéo tay cậu, mạnh mẽ áp cậu vào cửa kính. Hai cánh tay như hai gọng kìm chế trụ hai bàn tay cậu, anh từ phía sau hôn lên cần cổ cậu, cuồng loạn mυ"ŧ cắn. Dạ Mục bị anh tấn công bất ngờ có chút sợ hãi muốn thoát ra nhưng sức cậu không đấu lại được anh. Hạ Thanh Vân ép sát người vào cơ thể cậu, không cho cậu cơ hội phản kháng. Dạ Mục lúc này lại bắt đầu nghĩ lung tung, anh chỉ tìm cậu để phát tiết thôi sao? Anh không hề thích cậu một chút nào ư?

" Dạ Mục, đừng để bất kì ai ngoài anh chạm vào em, anh sẽ ghen, sẽ tức giận"

Hạ Thanh Vân ghé vào tai cậu thì thầm. Bảo bối này chỉ của riêng anh thôi.

" Thanh Vân..."

Dạ Mục như được cứu sống từ đáy hồ lạnh lẽo. Những lời của anh như mật ngọt rót vào tai cậu. Hơi ấm từ tai lan truyền tới tận tim. Anh vì cậu mà ghen.

" Dạ Mục, làm người yêu của anh nhé"

" ..."

Dạ Mục đơ toàn tập, cậu là đang mơ sao? Hạ Thanh Vân hít thở dồn dập, hôn lên cổ cậu tiếp tục hỏi.

" Có thể không?"

Lúc này anh đã nới lỏng tay, cậu thành công thoát ra quay người lại ôm cổ anh hôn tới, nụ hôn sâu cuồng nhiệt. Hôn tới khi môi cậu sưng đỏ lên, cậu thở dốc ghé vào ngực anh.

" Có thể... Thanh Vân, em yêu anh."

Hạ Thanh Vân cười hạnh phúc, có được câu nói đó anh bắt đầu cuồng bạo hôn cậu, mạnh mẽ giật bung cúc áo cậu, hôn từ cần cổ xuống tới hai nụ hoa. Vui vẻ chơi đùa cắи ʍút̼, cả ngực cậu bị miệng anh tàn sát khắp nơi, không liếʍ thì hôn nhẹ, hết hôn lại cắn cắn day day.

" Ân... Thanh Vân... Ngứa lắm"

Hạ Thanh Vân thoát hết quần áo của cả hai, xoay người cậu áp mặt vào cửa kính. Dạ Mục mơ màng nhìn về phía trước, biển thật đẹp nhưng cậu lại không có tâm trí ngắm biển. Anh ôm cậu từ phía sau, cắn bả vai cậu, hai tay sờ soạng không chừa chỗ nào. Một tay nắm lấy ngọc hành vuốt ve xoa nắn. Anh lấy từ ngăn bàn ra lọ bôi trơn. Nâng chân phải cậu lên, bàn tay tìm tới huyệt động đi vào.

" A...ân ....."

Phía trên bị anh dày vò hai nụ hoa, phía dưới lại bị ngón tay trêu đùa ra vào trong hậu huyệt. Dạ Mục sướиɠ đến rêи ɾỉ không thôi, hai mắt nhắm nghiền cảm nhận kɧoáı ©ảʍ. Cậu chỉ có thể tựa vào ngực anh ngửa đầu về phía sau hôn anh. Hạ Thanh Vân hôn lên đôi môi mềm mại, tận hưởng hương vị ngọt ngào. Hai ngón rồi đến ba ngón cùng nhau trêu đùa tiểu huyệt, khuấy động tràng đạo, mớn trớn lên vách thịt non mềm. Tiếng nước nhóp nhép phát ra làm cậu đỏ bừng mặt. Anh rút tay, nhào nặn hai bờ mông, vuốt theo khe mông tới miệng huyệt lại không vào mà ở ngoài ma sát.

" Ưʍ....ân.... Thanh Vân... Em muốn đại côn ŧᏂịŧ của anh... Mau cho em"

Phân thân của anh ở phía sau đã cương cứng đâm vào mông cậu, anh lại còn ở phía dưới trêu chọc tiểu huyệt, cậu nhịn hết nổi rồi, chỉ mong cái đó của anh nhanh chóng đi vào mạnh mẽ thao cậu.

" Được, anh sẽ đút bảo bối ăn no"

Hạ Thanh Vân làm xong công tác khuếch trương, kéo ghế ngồi lại, đặt một chân cậu lên ghế, mở rộng tiểu huyệt, cầm phân thân đút vào từ phía sau. Anh cảm nhận vách thịt run rẩy từ từ hút lấy anh.

" Ân.... Thao em"

Hạ Thanh Vân đưa đẩy chín nông một sâu, lúc thì cường bách lúc lại nhịp nhàng, cậu rêи ɾỉ mỗi lúc một to hơn cùng tiếng va chạm nơi hạ thể, tiếng thở mạnh của anh ,hoà âm thành một bản nhạc da^ʍ mỹ.

" Ư...ư...ư....sướиɠ chết em, thao đến ruột "

" Bảo bối, có thích không? "

" Ân.... Ưʍ.... Thanh Vân... Thích...."

" Gọi một tiếng ông xã"

" Ân.... Ông xã... Làm em sướиɠ, ông xã cho em ăn đại côn ŧᏂịŧ."

" Ông xã cho em chơi tư thế sảng khoái hơn nhé"

Nói xong liền rút ra, đặt cậu nằm ngửa lên bàn làm việc, tay giữ cổ chân cậu, tách ra thành hình chữ V. Anh đứng giữa hai chân cậu, đưa cự long nhập động. Tư thế này vừa làm phân thân đi sâu, làm cho cậu sảng khoái lại giúp anh đỡ tốn sức.

" Ân.... Sướиɠ chết em... Ông xã làm tới cùng"

Hạ Thanh Vân nhìn cậu mơ màng, cả người ửng hồng, khoé mắt còn ngấn nước, miệng không ngừng rêи ɾỉ, anh đúng là có số hưởng, có được tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ này. Vậy mà hai năm nay anh lại không hề biết, cũng may anh vẫn đến sớm, nghĩ tới việc cậu ở dưới thân người đàn ông khác anh lại nổi máu ghen. Cự long ra vào cuồng loạn hơn.

" A.... Ông xã.... Chậm ... Chậm một chút..."

Anh không nghe thấy cậu nói gì, vẫn mạnh mẽ trừu động, đâm loạn bên trong cậu, phân thân mỗi lúc lại lớn hơn. Tiểu huyệt trơn mềm bao trọn cự long, dù đã làm bao lần vẫn luôn chặt khít mê người. Anh tiến công nhanh hơn, trừu sáp luận động. Anh làm quá nhanh khiến cậu thở không nổi, nước mắt giàn dụa, một phần ủy khuất một phần là do kí©ɧ ŧìиɧ.

" Ân.... Em sắp ra"

" Bảo bối chờ anh"

Cả hai sắp lên tới cao trào, anh hôn lên bắp chân cậu, đưa đẩy thêm chục cái rồi đâm thật sâu, ra hết bên trong cậu. Dạ Mục cũng hét lên bắn ra. Anh gục lên người cậu thở gấp. Hậu huyệt co rút không muốn thả cự long đi. Anh bế cậu vào phòng ngủ, cự long vẫn ở trong hậu huyệt, mỗi bước chân lại dâng lên kɧoáı ©ảʍ.

Anh đặt cậu nằm lên giường, một chân cậu gác lên hông anh. Lúc này khuôn mặt cậu thấm đầy nước mắt. Hạ Thanh Vân hôn lên mi mắt cậu, ôm cậu ủng vào trong ngực.

" Xin lỗi..."

Dạ Mục nghe được câu xin lỗi, mọi ủy khuất khi nãy đều tan biến hết. Cậu không nói gì, hôn lên ngực anh, cọ cọ đầu rồi nhắm mắt nghỉ ngơi. Hạ Thanh Vân ôm cậu chặt hơn, con mèo nhỏ này lại làm anh sắp có phản ứng. Phân thân còn chưa đi ra đã bắt đầu trướng ngạnh, anh cố gắng kìm chế để cho cậu nghỉ ngơi. Đang muốn đi ra cậu lại đẩy hông lại nuốt vào. Này là muốn anh nghẹn chết sao?

Hạ Thanh Vân không dám đi ra cũng không nỡ làm tiếp đành cố gắng tự niệm thần chú dập hoả. Yên ổn được 10 phút, hậu huyệt của cậu co rút, cắn nuốt phân thân của anh. Hạ Thanh Vân sắp dập được hoả lại bị cậu châm cho mồi lửa. Vật nhỏ trong lòng cựa quậy hôn liếʍ lên ngực anh, cái lưỡi mềm mại âm nóng đang làm loạn đầṳ ѵú anh.

" Ân... Thanh Vân... Làm nữa được không?"

Tiểu yêu tinh chọc đúng chỗ ngứa của anh. Còn chờ đợi gì nữa khi tiểu tao hoá này chủ động hiến thân.

" Dạ Mục, em lại câu dẫn anh"

" Ưʍ... Ông xã, thao em....làm em đi... Tiểu huyệt lại ngứa"

" Dạ Mục...."

Hạ Thanh Vân bị cậu phá nát phòng tuyến cuối cùng, hoá ra anh đã đánh giá thấp thể lực của cậu rồi, tiểu tao hoá này vẫn còn sức để câu dẫn anh, hại anh khi nãy kìm nén đau muốn chết.

Cự long chậm rãi di chuyển, anh muốn âu yếm cậu thật nhẹ nhàng, để cậu dần dần chìm đắm trong du͙© vọиɠ. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ban nãy cũng thuận lợi bị ép ra ngoài, thay thế bôi trơn làm cự long đi vào sâu hơn.

" Ưʍ... Ân... Thanh Vân... Em yêu anh"

Hạ Thanh Vân ngậm lấy đôi môi hồng đào. Thoả thích cắи ʍút̼, trong miệng cậu như có đường mỗi lần hôn môi đều ngọt ngào thơm ngát. Môi lưỡi giao triền, hạ thể tiếp hợp, nhịp nhàng gây kɧoáı ©ảʍ.

Cậu bất ngờ áp đảo, ngồi lên người anh, nhún hông, làm tư thế cưỡi ngựa.

Nhìn khuôn ngực rắn chắc trước mặt, cậu không kìm lòng cúi xuống sờ nắn nó, miệng hấp lên đầṳ ѵú anh, mông vẫn tiếp tục đưa đẩy. Hạ Thanh Vân chính thức chịu thua tiểu yêu này, mặc cho cậu lộng hành, tay anh cũng không chịu để yên, vuốt ve dọc theo sống lưng Dạ Mục cho tới cánh mông căng tròn.

" Ưm .... Ông xã.... Thật thoải mái phải không? "

" Tiểu yêu... Ông xã bị em hấp sao lại không thoải mái cho được"

" A... ư....A... Đại côn ŧᏂịŧ làm em sướиɠ lắm, hậu huyệt rất trướng"

Hạ Thanh Vân không muốn cậu mất sức, anh để cậu nằm xuống, nâng một chân lên, từ bên cạnh đi vào. Ra sức luận động.

" A.... "

Bị đâm tới tuyến tiền liệt, cậu hét lên sung sướиɠ. Cự long đang nghiền nát nơi đó. Bắt được điểm mẫn cảm, anh kịch liệt trừu sáp, mỗi cú đều đúng nơi cần đến. Dạ Mục bị kí©h thí©ɧ tới nỗi hít thở không thông. Kɧoáı ©ảʍ như thủy triều ập tới, cậu cảm giác cơ thể mình đang lênh đênh trên biển, thần trí mơ hồ.

" Ưʍ... Yêu ông xã ... ông xã thao thật thoải mái"

Cả hai quấn lấy nhau, lăn lộn khắp giường, đắm chìm trong du͙© vọиɠ. Mặc dù có điều hoà nhưng cơ thể cả hai vẫn thấm đầy mồ hôi, phía dưới ướŧ áŧ giao hợp. Không biết qua bao lâu, tới khi cậu bắn thêm hai lần anh mới đạt tới cao trào cho hậu huyệt ăn no, cự long ở trong đưa đẩy vài cái mới rút ra ngoài, miệng huyệt không khép lại được để mặc cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra. Hạ Thanh Vân hôn lên môi cậu, ôm vào trong ngực, nhìn cậu cười khổ, tiểu yêu tinh ngủ rồi, nếu cậu còn câu dẫn anh lần nữa chắc hôm nay anh không làm nổi việc gì mất. Hạ Thanh Vân đang trù tính cho một ngày nghỉ tình thú, đút cho tiểu yêu tinh này ăn no, để cậu không dám câu dẫn anh trong giờ làm việc nữa.

_ Hết chương 5_

Mình muốn kéo dài dài chương này đến tối cơ 😂😂😂 nhưng lại sợ hai anh tinh tẫn nhân vong thì lại không có xôi thịt mà ăn.

Chương sau sẽ là ngày nghỉ, mà ngày nghỉ thì phải làm gì? 😂😂😂

Chương tới sẽ ra lâu hơn nha m.n, mình sắp xuống trường rồi ấy, mấy hôm tới phải giải quyết hết bài tập đã ạ 😊