Chương 2: Thành công cướp lần đầu tiên của Tổng Giám Đốc

Hạ Thanh Vân trở mình, áp Dạ Mục dưới thân mình, anh gặm cắn đôi môi cậu, không ngừng như bão tố dồn dập làm Dạ Mục xuýt chút nữa quên cả thở. Một tay anh nhanh chóng cởi cúc áo của cậu, luồn vào trong chiếc áo sơ mi xoa nắn cái bụng bằng phẳng xinh đẹp, rồi tiếp tới là hai nụ hoa nhỏ.

Anh trực tiếp lột bỏ quần áo của cậu, Dạ Mục tùy ý anh hành động, tới khi cả hai không còn một mảnh vải nào. Anh áp lên người cậu, hôn môi, đầu mũi, hôn lên trán cậu rồi chuyển tới bên tai. Anh cắn nhẹ vành tai cậu, phả hơi ấm lên cổ cậu.

Dạ Mục cũng không phải nằm yên, cậu cầm cự long của anh xoa nắn, chăm sóc cho nó một cách cẩn thận. Cự long cứ thế mà không ngừng lớn lên.

Hạ Thanh Vân liếʍ khắp cần cổ cậu, dọc xuống ngực, mắt thấy hai nụ hoa đã cứng ngắc, anh liền cúi xuống ngậm một bên nụ hoa, Dạ Mục rùng mình, cơ thể lại càng ngứa ngáy hơn. Nụ hoa đang được anh ngậm lấy, cắи ʍút̼. Cả hai bên đều bị anh cắn tới đỏ ửng.

" Ưʍ... A... Hạ tổng... Cái đó..."

Dạ Mục mơ màng vì kɧoáı ©ảʍ, nước miếng còn không kịp nuốt xuống mà chảy sang khoé miệng. Cả người uốn éo phát tao.

" Gọi Thanh Vân..."

Hạ Thanh Vân dùng ánh mắt nhu hoà nhìn cậu, tay trườn xuống hạ thể cậu bắt lấy ngọc hành cương cứng.

" Ưʍ... Thanh Vân... Em...em ngứa..."

" Ngứa ở đâu"

Anh cố ý trêu đùa cậu, tay vẫn tiếp tục xoa nắn ngọc hành xinh đẹp.

" Là... Phía dưới... Tiểu huyệt ngứa lắm"

Dạ Mục mang giọng nói da^ʍ mỹ cầu hoan.

" Là chỗ này ư? "

Hạ Thanh Vân trực tiếp đâm một ngón tay vào huyệt động.

" A..... Ưʍ..... Là chỗ đó... Cầu anh.... Cầu anh đi vào"

Được chọc đúng chỗ ngứa, Dạ Mục sung sướиɠ mà kêu rên.

" Đừng vội, phải chuẩn bị trước nếu không em sẽ bị thương "

Hạ Thanh Vân dùng hai ngón tay ra vào huyệt động, khuyếch trương để đảm bảo cậu sẽ không bị thương. Mới chỉ là hai ngón tay anh mà Dạ Mục đã không chịu nổi liền xuất tinh.

" A.... Sướиɠ chết em"

Hạ Thanh Vân không ngờ cậu lại mẫn cảm đến thế chỉ là hai ngón tay đã làm cậu sướиɠ tới vậy. Anh dùng tay lấy một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ thay đồ bôi trơn khuấy động tiểu huyệt rồi cầm lấy cự long thẳng đứng ma xát ngoài huyệt động.

" Thanh Vân... Em ngứa lắm... Anh mau đi vào...."

Dạ Mục thấy cự long của Hạ Thanh Vân không hề đi vào mà cứ ở bên ngoài huyệt động ma xát, làm cậu ngứa đến không chịu nổi mà kêu rên.

Hạ Thanh Vân nhìn cậu, một hình ảnh phong quang da^ʍ mỹ đang câu dẫn anh. Anh cũng nhịn đến cực hạn rồi, liền đặt cự long vào miệng huyệt, từ từ đút vào.

" A... Vào rồi... Côn ŧᏂịŧ của Thanh Vân đang ở trong ...A... To quá... "

" Dạ Mục , Em thật chặt"

Dù đã qua khuyếch trương nhưng lỗ nhỏ của Dạ Mục vẫn rất chặt. Cự long của Hạ Thanh Vân to hơn rất nhiều so với dương cụ giả cậu dùng, tiểu huyệt đang miễn cưỡng tiếp nhận đại côn ŧᏂịŧ. Cậu có chút đau nhưng dần dần bị kɧoáı ©ảʍ lấp đầy.

Cảm nhận cự long đang dần dần tiến vào, Dạ Mục sướиɠ run người. Hạ Thanh Vân cũng tê dại khi cảm nhận phân thân của mình được huyệt động hút lấy, nóng ấm, sảng khoái. Anh hơi đỉnh động hạ thân, phân thân đã đâm lút cán vào phía trong tiểu huyệt.

" A...ưʍ... Thanh Vân... "

Hạ Thanh Vân từ từ chuyển động, để tiểu huyệt dần dần thích nghi. Dạ Mục vòng tay ôm lấy lưng anh, chân dạng thành chữ M chờ đón từng chuyển động của anh. Hạ Thanh Vân rút ra đến miệng huyệt, lỗ nhỏ của Dạ Mục liền co rút run rẩy chờ đón, anh đẩy hông, phân thân một phát liền đâm tới cùng. Dạ Mục cong người sung sướиɠ, chân kẹp chặt thắt lưng anh. Hạ Thanh Vân bắt đầu chuyển động nhanh hơn, phân thân không ngừng ra vào tiểu huyệt. Vách thịt ma xát với côn ŧᏂịŧ làm hai người không còn cảm nhận nào khác ngoài kɧoáı ©ảʍ.

" A... A... Sướиɠ... Sướиɠ chết em... Đâm em... Dùng côn ŧᏂịŧ to lớn đâm em.... Thao chết em... CᏂị©Ꮒ chết em đi...aaaa "

" Tiểu tao hoá, hôm nay anh sẽ cho cúc nụ nở hoa"

Hạ Thanh Vân vận động kịch liệt, không ngừng ra vào, kéo ra tới ngoài đâm vào lút cán, hai cục thịt đập vào mông cậu phát ra tiếng " Bạch Bạch" da^ʍ mỹ. Anh lấy đà đâm một cái thật mạnh rồi ôm cậu ngồi lên. Hai người ôm nhau tiếp tục ra vào lên xuống.

" Nhanh... Nhanh quá... "

" Bảo bối, em đang nghiền chết anh"

" A... A ... Thanh Vân, em sướиɠ quá... Tiểu huyệt đang ăn chọn côn ŧᏂịŧ, anh chính là của em rồi..."

" Được được... Của em... Của em tất"

Hai người ôm nhau vừa vận động thân dưới vừa điên cuồng hôn môi. Cả hai như đang lên thiên đường, dục tiên dục tử.

Cự long ra vào liên hồi, đâm chọc lút cán, nghiền nát vách thịt, ma xát tới điểm G.

" A.... Chạm tới rồi.... Thoải mái quá... Thanh Vân đang dùng côn ŧᏂịŧ thao chết em... Em sắp chết ...."

" Bảo bối, anh cũng bị em làm tới sắp ra rồi "

Anh đặt cậu nằm xuống, đặt hai chân cậu lên vai, dùng tư thế thoải mái cho cậu nhất, điên cuồng đỉnh động, chiếc giường rung lắc cực độ. Mỗi lần đâm tới điểm G cậu lại thét lên trong sung sướиɠ, miệng rêи ɾỉ, hậu huyệt co rúm kẹp chặt anh. Bị Vách thịt kẹp như thế, kɧoáı ©ảʍ từ phân thân lan toả khắp người.

" Bảo bối, đừng kẹp chặt quá... Côn ŧᏂịŧ mà hỏng lấy gì thao em"

" Ưʍ... A"

Dạ Mục quá sung sướиɠ, cậu chỉ biết rêи ɾỉ, đôi mắt ngấn nước chọc người bắt nạt.

" Bảo bối anh sắp ra, chúng ta cùng nhau "

Hạ Thanh Vân đâm chọc thêm vài chục cái, nâng người cậu dậy, bóp chặt mông cậu, đâm cái thật mạnh, thật sâu rồi gầm lên bắn vào trong cậu. Dạ Mục uốn cong lưng, ngửa đầu hét lên, cậu ra bắn hết lên bụng anh. Phía trong hậu huyệt co rút, phân thân vẫn còn giật giật. Cả hai đạt tới cao trào.

Cậu mệt lả người, gục xuống ngực anh, nhắm mắt thở dốc. Anh ôm cậu vào lòng nằm xuống giường, phân thân vẫn nằm trong tiểu huyệt lưu luyến không muốn ra.

Nhìn cậu mệt, anh cũng xót lắm, cúi đầu hôn lên mi mắt cậu. Nơi nào đó trong thâm tâm anh đã định sẵn sẽ bảo vệ cậu suốt đời.

_ Hết chương 2_

Lâu lắm mới viết lại, cảm giác chưa đủ đô 😂 chương tới sẽ cố gắng làm thịt ngon hơn ạ. Mọi người nghĩ xem chương sau sẽ làm ở đâu nào 😊

Mọi người bình chọn cho mình nhé.