Chương 10: Mỹ nhân cứu anh hùng

Chính thức bắt đầu công việc tại Singapore, Dạ Mục dậy từ rất sớm sắp xếp lịch trình công việc và báo lại cho anh. Đúng 8h sáng cả hai đã có mặt tại công trình đang thi công, toà nhà này trước đây cũng là một khu trung tâm thương mại thuộc sở hữu của một công ty lớn nước Pháp nhưng vì tình hình kinh tế thay đổi, lại thêm bất ổn về chính trị họ buộc phải thu vốn về để duy trì công ty. Nhân cơ hội này Hạ Thanh Vân đã đàm phán thu mua lại toà nhà này với giá quá hời.

Nói rằng sửa sang lại nhưng thực chất các thiết kế cũ vẫn còn giữ nguyên chỉ chỉnh sửa một chút các gian hàng để phù hợp với sản phẩm của công ty. Công việc đang sắp sửa hoàn thành, Hạ Thanh Vân đi một vòng kiểm tra, xác nhận không có vấn đề gì mới để cho giám đốc phụ trách thi công thở phào.

Sau khi ăn trưa tại cửa hàng gần toà nhà, Hạ Thanh Vân mở một cuộc họp với các nhân viên phụ trách thi công, chủ yếu là đôn đốc họ thực hiện nhanh, lắng nghe qua bản chỉnh sửa của nhà thiết kế, tổng hợp về các khoản chi một các tỉ mỉ tránh bị thất thoát vốn. Dạ Mục ngồi bên cạnh anh chăm chỉ ghi chép các trọng điểm. Đến khi họp xong cũng là 4h chiều. Ban giám đốc có ý muốn mời anh đi ăn tối. Hạ Thanh Vân thoải mái nhận lời, địa điểm cũng do bên kia chọn, anh cũng không để tâm.

Phía bên giám đốc thi công đã đặt sẵn một phòng VIP tại nhà hàng đồ ăn Tây có tiếng. Chỉ cần Hạ tổng gật đầu liền phân phó chuẩn bị ngay.

Dạ Mục theo Hạ Thanh Vân về khách sạn tắm rửa, chuẩn bị đến nhà hàng mà giám đốc thi công vừa gửi địa điểm. Nơi đó chỉ cách khách sạn không tới 5 phút lái xe.

Dùng bữa được 15 phút, Hạ Thanh Vân liền muốn rời phòng đi rửa tay.

" Xin lỗi mọi người, tôi đi rửa tay một chút"

" Tôi đi cùng ngài" Dạ Mục đứng dậy toan đi theo.

" Không cần, cậu ngồi đây, tôi chỉ đi một lát" Hạ Thanh Vân đè vai cậu lại, vỗ vai cậu. Dạ Mục đành phải nghe theo.

Dạ Mục vẫn luôn cảm thấy Hạ Thanh Vân hôm nay có gì đó rất lạ. Cả ánh mắt và cái vỗ vai khi nãy như là để trấn an cậu.

Cả người Dạ Mục đều cảm thấy nôn nóng. Ban nãy Hạ Thanh Vân cũng ngăn cậu uống rượu, còn lấy lý do cậu bị dị ứng cồn. Còn anh thì vẫn uống đến 3 ly rượu.

Hạ Thanh Vân vừa ra khỏi phòng liền rút điện thoại gọi cho ai đó.

" Bắt đầu đi"

Anh vào phòng rửa tay, nhưng chỉ đứng đợi trong đó 3 phút liền đi ra. Đột nhiên, một người phụ nữ ăn mặc sεメy va vào người anh. Anh tránh ra nhưng vẫn bị cô ta giả vờ ngã, vòng tay ôm chặt lấy anh. Trên người cô ta có mùi nước hoa nồng nặc khó chịu làm đầu anh có chút choáng váng.

Cô ta giống như bạch tuộc cuốn lấy anh, gỡ kiểu gì cũng không ra. Phía sau cũng không biết từ khi nào xuất hiện hai người đàn ông to cao mặc đồ đen, đeo khẩu trang lao đến giữ chặt anh, đè anh xuống, bọn chúng cầm theo thứ thuốc gì đó ép anh nuốt nó.

" Soái ca, đêm nay anh là của em "

Người phụ nữ kia vươn tay vuốt lên khuôn mặt Hạ Thanh Vân, nở một nụ cười gian xảo. Cô ta nháy mắt với hai tên kia, toan đứng lên thì ngay tức khắc có ai đó từ sau lưng đá cô ả ngã ngửa ra sau.

" Tránh xa anh ấy ra"

Đó là tiếng của Dạ Mục.

Hạ Thanh Vân cũng giật mình không khác gì mấy người kia, tại sao cậu lại ở đây? Anh đã bảo cậu ngồi yên trong phòng rồi cơ mà. Cái tên ngốc nghếch này, đáng đánh.

" Bắt hắn lại"

Cô ả nghiến răng nhìn cậu, chật vật bò từ nền đá đứng lên, hận không thể đâm cậu một nhát. Một tên áo đen tiến tới toan bắt cậu lại, nhưng hắn chưa kịp hành động đã bị một con dao găm ngay vào chân.

" Chạy mau"

Hạ Thanh Vân dùng hết lực bình sinh thoát khỏi sự kìm hãm, anh đoạt ngay con dao ở thắt lưng gã áo đen đang giữ mình, phi thẳng con dao vào chân tên kia. Còn không quên quát cậu mau chạy.

Ngay lúc này, người của anh liền tới, 10 vệ sĩ bao vây tóm gọn bọn chúng. Người đi đầu đỡ anh dậy, cúi đầu xin lỗi vì tới muộn hơn so với dự tính. Họ bị đồng bọn của mấy tên kia đánh lạc hướng, phải mất vài phút để xử lý chúng.

" Đem bọn chúng giao cho cảnh sát"

Lúc này Dạ Mục mới hoàn hồn. Cậu chạy ngay tới chỗ anh, lo lắng hỏi anh có bị thương không. Hạ Thanh Vân cố gắng đè nén cảm giác khó chịu trong người, nở nụ cười ôn nhu, lắc đầu nhìn cậu.

Dạ Mục gọi tài xế tới đưa anh về khách sạn. Ở trên xe, cậu đã nhìn thấy trán anh đổ đầy mồ hôi. Mặt còn hơi đỏ lên nữa. Mặc dù anh bảo không có vấn đề gì nhưng cậu vẫn cảm thấy anh có chút không được ổn.

Vừa lết được về tới phòng, Hạ Thanh Vân đã lao nhanh vào phòng tắm. Anh biết mình bị bỏ thuốc gì. Anh phải dập tắt nó ngay lập tức, nếu bây giờ để Dạ Mục biết kiểu gì cậu cũng sẽ giúp anh " giải quyết" nhưng anh sợ không làm chủ được bản thân sẽ khiến cậu bị đau.

Hạ Thanh Vân mở vòi hoa sen, còn không kịp cở quần áo đã đứng ngay dưới vòi nước lạnh.

Dạ Mục thấy Hạ Thanh Vân như vậy, nếu còn không hiểu thì đúng là IQ quá thấp đi. Cậu mở cửa đi vào, ôm lấy anh từ đằng sau. Cả người cũng ướt giống anh luôn.

" Dạ Mục? Em đang làm gì vậy? "

" Ôm anh"

" Mau ra ngoài, nước lạnh ... Sẽ bị ốm"

" Không ra"

Dạ Mục chủ động đứng trước mặt anh, ôm lấy cổ anh, kiễng chân hôn lên môi anh. Hạ Thanh Vân bị cậu doạ sợ luôn, anh còn chưa kịp phản ứng đã bị cậu một tay kéo ra ngoài.

Đẩy ngã Hạ Thanh Vân ra giường, cậu không chút do dự, nhảy lên người anh ngồi. Giữ chặt hai tay anh, cúi xuống đoạt lấy hai cánh môi. Hạ Thanh Vân cũng nhanh chóng đáp lại, từ thế bị động liền công thành thế chủ động. Cậu bị anh hôn tới đầu óc mơ hồ. Hơi thở của cả hai dồn dập như sóng chiều. Tới khi dứt ra, cậu đổ mình nằm trên người anh, điều hòa lại hơi thở.

" Dạ Mục, em to gan lắm"

" Không to gan làm sao cướp anh về được"

Hạ Thanh Vân cũng cạn ngôn với cậu.

" Tổng giám đốc, đêm nay anh sẽ là của em"

Dạ Mục cởi từng nút áo sơ mi, dùng ánh mắt câu dẫn nhìn anh. Cái mông ngồi trên người anh còn không an phận mà đong đưa.

Cậu cởi hết quần áo của cả hai. Tới khi nhìn thấy cự long đỏ tịm bật ra khỏi qυầи иᏂỏ của anh, cậu liền nuốt nước miếng sợ hãi.

" To... To quá"

Nhưng mà cậu thích.

Dạ Mục lại trèo lên người anh. Để hai cây côn dán sát nhau mà cọ qua cọ lại. Cậu nằm rạp lên người anh. Hôn lên ngực anh. Còn không quên trêu đùa hai điểm nhỏ. Cậu vẫn chế trụ anh, một mình hành động. Cậu biết tai là điểm rất nhạy cảm của đàn ông, liền dướn người phả một hơi nóng vào tai anh, sau đó mạnh mẽ mà cắn lấy vành tai đỏ ửng. Anh mặc cho cậu đùa bỡn khắp cơ thể.

" Dạ Mục, em chơi đủ chưa? "

Hạ Thanh Vân bị cậu đùa cho dục hoả thiêu đốt, anh nhịn hết nổi rồi. Vừa bị bỏ thuốc lại còn bị câu dẫn bởi một yêu tinh là cậu đây, anh còn chịu nằm cho cậu chơi nữa thì không phải là đàn ông.

Dạ Mục thầm nghĩ không ổn, Hạ Thanh Vân đã nhanh chóng áp đảo cậu dưới thân. Dạ Mục cười trừ nhìn anh tỏ vẻ hối lỗi. Nhưng đã muộn rồi, dục hoả do cậu châm ngòi đã lên tới đỉnh điểm, anh hiện tại giống như một con hổ đói nhìn thấy cừu non. Hạ Thanh Vân tia đôi mắt như có lase khắp thân thể cậu, làn da mịn màng trong suốt này khiến anh không thể kìm nén. Lão hổ sắp bắt đầu bữa tiệc rồi.

" Ân... Thanh Vân... Cắn nhẹ một chút"

Hai nụ hoa đang bị anh cắn tới sưng đỏ.

"Ưʍ... Ngô"

Chiếm đoạt lấy hai cánh môi mê người, thừa dịp cậu không phòng bị mà tiến tới bắt lấy cái lưỡi đang muốn chạy trốn kia. Sau đó liền công chiếm cần cổ xinh đẹp. Bả vai cậu cũng bị anh để lại dấu răng. Anh cuồng dã, tham luyến từng nơi từng nơi trên cơ thể cậu.

Bôi trơn đã để sẵn ở bàn cạnh giường, chỉ cần với tay là tới. Thoa một ít da tay, Hạ Thanh Vân một tay chăm sóc ngọc hành của cậu, một tay đi tới huyệt động rong chơi.

" Ưʍ...ân"

Hai ngón tay Hạ Thanh Vân thuận lợi tiến vào huyệt động, tràng bích non mềm bắt đầu co giãn. Nới lỏng huyệt động để không làm cậu bị đau.

" A... Thanh Vân... Nhanh lên, mau cho em"

Dạ Mục cũng sắp mất hết kiên nhẫn rồi. Cậu thực sự ... Thực sự...con mẹ nó muốn nhào tới cầm lấy cự long của anh mà nhét vào nơi đó. Rõ ràng anh mới là người bị bỏ thuốc mà tại sao vẫn còn bình tĩnh hơn cả cậu.

" Tiểu yêu tinh, ban nãy đùa anh vui vẻ lắm cơ mà"

" Em ... Xin lỗi... Thanh Vân... Em chịu không nổi... Mau cho em"

Hạ Thanh Vân cầm lấy chân cậu kéo thành hình chữ M. Cự long đã sẵn sàng từ lâu chỉ đợi lệnh chủ nhân mà bắt đầu khai chiến. Anh cầm lấy cự long trướng ngạnh hùng dũng cọ cọ ở cửa huyệt vài cái mới chịu thúc vào. Cự long từ từ tiến vào huyệt động cho tới khi bị huyệt động hoàn toàn nuốt lấy.

" A....ân.... Thật trướng ... Thanh Vân.... Anh to quá..."

" Thích không?" Hạ Thanh Vân gian tà nhìn cậu bị du͙© vọиɠ xâm chiếm lý trí.

" Thích... Ân... Thật thích"

Hạ Thanh Vân đưa đẩy nhịp nhàng, âu yếm nhìn cậu đang chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ anh mang đến.

" Tiểu yêu tinh, nuốt anh chặt quá"

Tràng bích ấm nóng co giãn ma sát với cự long mỗi lúc một nhanh, mỗi lúc cự long lại vào sâu hơn một chút.

Hạ Thanh Vân tăng tốc độ, cự long trướng ngạnh phát huy uy lực, mỗi cú thúc khiến cậu không biết trời đất là gì chỉ có thể há miệng kêu rên.

" A...a...a...."

Âm thanh dâʍ ɖu͙© vang vọng khắp căn phòng, tiếng thở dốc mạnh mẽ hoà cùng tiếng kêu câu dẫn và tiếng va chạm nơi giao nhau.

" Thực... Thực sướиɠ.... A....ân.... Ông xã làm em sướиɠ quá"

Được cậu khích lệ , động tác của anh lại càng nhanh hơn. Anh ôm cậu ngồi dậy, hôn môi cậu. Cả hai ôm nhau cùng nhau lên xuống ra vào.

Cậu đẩy anh nằm xuống, cưỡi trên người anh nhún nhẩy. Cái mông không ngừng đong đưa, anh cũng rất phối hợp cùng cậu. Dạ Mục nắm lấy tay anh làm bệ đỡ, ra sức hoạt động cầu kɧoáı ©ảʍ.

" A....a...a.... Em sắp chết... Bị anh thao chết.... Ân... Sảng khoái chết mất"

Cự long ở tư thế này phát huy công lực lại càng mạnh mẽ hơn. Cậu ngồi trên người anh mà nhún tới gần 5 phút.

Biết cậu chơi mệt rồi, anh ôm cậu nằm xuống, lấy thế chủ động nâng một chân cậu lên, luận động nhịp nhàng, kéo tốc độ chậm lại. Dạ Mục ôm lấy cổ anh, hôn môi. Phía dưới cùng bên trên đồng loạt giao triền.

Cự long ở bên trong huyệt động chạm tới điểm mẫn cảm. Làm cho Dạ Mục không chịu nổi mà hét lên. Hạ Thanh Vân biết đã chọc đúng chỗ, không hề chần chừ mà tiến công ngay và luôn. Cậu bị anh đâm đến kêu trời kêu đất. Kɧoáı ©ảʍ như một dòng điện chạy khắp cơ thể khiến cậu tê rần. Hạ Thanh Vân cũng bị kí©h thí©ɧ không kém liền bắt đầu chạy nước rút. Cự long rong ruổi bên trong huyệt động, mỗi lần đi vào không chọc trúng điểm nhạy cảm thì cũng sâu lút cán. Cả hai lúc này đều bị du͙© vọиɠ bủa vây, không còn lý trí chỉ có thể để mặc cho thân thể tự do hoạt động.

" A....a..a....."

" Bảo bối, cùng anh...."

Hạ Thanh Vân đâm chọc thêm vài chục phát mới ôm lấy Dạ Mục, gầm mạnh một tiếng rồi bắn ra, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn hết vào bên trong huyệt động. Ngay sau đó Dạ Mục cũng đạt tơi cao trào.

Cự long vừa mới đi ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng theo đó mà chảy ra ngoài. Dạ Mục thở dốc, ôm lấy cánh tay Hạ Thanh Vân, rúc vào ngực anh, tìm chỗ thoải mái mà nhắm mắt nghỉ ngơi. Hạ Thanh Vân thấy cậu giống con mèo nhỏ cũng thuận theo cậu mà ủng cậu vào trong ngực.

Hai người ôm nhau ngủ đến một tiếng sau, Hạ Thanh Vân mới nhớ ra phải mang cậu đi tắm rửa. Anh vào phòng tắm điều chỉnh nhiệt độ của nước để không bị lạnh quá. Sau đó liền bế cậu vào bồn tắm tròn rộng rãi. Anh tẩy rửa cho cậu, con mèo lười cũng mặc im cho anh làm. Cậu vẫn còn muốn ngủ nữa.

Vậy nhưng anh nào có để cho cậu ngủ tiếp. Không biết làm sao mà cự long lại đứng thẳng lên rồi. Nó đâm vào mông cậu làm cậu ngứa ngứa mơ màng mở mắt. Tiếp sau đó là khuôn mặt đầy vẻ tà ý của anh. Cậu thầm kêu " lại nữa rồi"

Và tiếp tới ... Chắc ai cũng biết là gì rồi..... một cuộc hoan ái tình thú trong bồn tắm.

_ Hết chương 10_

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, nhớ bình chọn cho mình nha. Love you.