Chương 31: Cô lý tính

“Tôi có biện pháp. ” Hứa Mộ Nhan âm thanh rất nhẹ, nhưng giọng nói lại tràn đầy sự kiên định.

Bùi lạp Minh cùng Bùi lạp Thần ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía cô.

Gió đêm xuyên thấu qua cửa sổ hướng cô thổi tới, hơi lạnh , nhưng trong lòng Hứa Mộ Nhan như có dòng nước ấm chạ qua, chỉ vì Bùi lạp Minh rốt cuộc nguyện ý đi thử tin tưởng cô, nghĩ tới đây, khuôn mặt xinh đẹp của cô bất giác hiện lên một tia cười yếu ớt.

Ánh trăng nhô lên cao, làn váy phiêu sái, tóc đen tung bay, nụ cười tươi sáng mà thanh nhã lộ ra say lòng người, xinh đẹp thoát tục, Bùi lạp Minh nhìn có chút ngây dại, mà cô kiên định giọng nói giống như dòng nước nhỏ, từ trong lòng hắn chậm rãi chảy qua, làm lòng hắn không khỏi khẽ run.

Mà Bùi lạp Thần thấy cô hướng về phía anh trai hắn lộ ra nụ cười say lòng người như vậy, tâm chợt co rụt lại, vẻ đẹp của cô tốt đẹp như vậy tương lai chỉ có thể thuộc về hắn, dù người kia có là anh trai của hắn cũng không được!

“Cô có biện pháp gì?”

“Sáng sớm ngày mai mở cuộc họp trước phóng viên ở tập đoàn Bùi thị, tôi tự có biện pháp cho sự kiện này trở lại bình thường.” trong mắt Hứa Mộ Nhan lưu chuyển kiên định tin tưởng nhìn về phía Bùi lạp Minh, giờ khắc này mặc kệ tấm hình khiêu da^ʍ là thật hay giả cô đều không quan tâm, cô nguyện ý đi tin tưởng anh!

Trong lòng Bùi lạp minh bị sự tin tưởng trong mắt cô làm cho kinh sợ.

Cô thật sự là một người phụ nữ làm cho hắn nhìn không thấu, nếu như đổi lại những người phụ nữ khác gặp phải chuyện như vậy, sợ rằng chẳng những sẽ không tưởng biện pháp cho sự kiện này trở lại bình thường, ngược lại sẽ tranh chấp đem chuyện càng náo càng lớn thôi. . .

Giờ khắc này, Bùi lạp Minh không biết làm sao hình dung cảm giác lúc này hắn đối với Hứa Mộ Nhan , chẳng qua là cảm thấy cô là người rất lý tính. . .

————————

Hôm sau, Hứa Mộ Nhan cùng Bùi lạp Minh chân vừa mới từ màu bạc xe xuống, chân sau các phóng viên ở trước cửa tập đoàn Bùi thị hướng bọn họ chạy tới, rối rít đè xuống các dụng cụ tác nghiệp để không hề bỏ sót biểu hiện của hai người lúc này.

Ống kính chụp ảnh cũng được bận rộn lóe ra, cũng phát ra âm thanh rắc rắc, càng không ngừng chụp vẻ mặt bọn họ.

“Bùi Tổng, xin hỏi anh có phải hay không cùng phu nhân quan hệ không được tốt, cho nên mới phải có quan hệ với người phụ nữ khác, còn bị chụp đuợc ảnh bất nhã mang ra ánh sáng.”

“Bùi Tổng, xin hỏi hình khiêu da^ʍ phía trên cánh tay kia là người phụ nữ này là ai? Ngài cùng cô ta là có phải là tình nhân bí mật không?”

“Bùi phu nhân, xin hỏi cô đối với tiên sinh ở bên ngoài có phụ nữ, có cảm tưởng gì? Có thể hay không cô cùng tiên sinh sẽ ly hôn đây?”

“Bùi phu nhân thân là một người phụ nữ, chứng kiến cảnh chồng mình cùng người phụ nữ khác trên giường sau cô thấy tâm tình mình như thế nào, vào giờ phút này có thể cũng tiết lộ cho chúng tôi ý nghĩ của cô được không?”

“Đúng vậy a Đúng vậy a, Bùi phu nhân cô nói hai câu thôi.”

“. . . . . .”

Nghe các phóng viên không ngừng nói ra các câu hỏi, Hứa Mộ Nhan xinh đẹp trên mặt thủychung vẫn giữ nụ cười yếu ớt, này thoáng cười thật giống như băng tuyền trong tràn ra băng hoa, bình tĩnh thong dong, giống như đối với cái này sự kiện với cô mà nói không hề có một chút nào ảnh hưởng.

Này không khỏi làm các phóng viên đối với cô càng cảm thấy tò mò.

Mà bên cạnh cô Bùi Lạp Minh cũng là vẻ mặt bình tĩnh đi vào tập đoàn.

Sau lưng các phóng viên đuổi sát không buông đi theo phía sau hai người, như cũ không ngừng hướng tới bọn họ đặt ra vấn đề.

Hai người đi thẳng đến trong phòng họp mới dừng lại, Hứa Mộ Nhan bước chân ung dung đi về phía phát ngôn, trên mặt không hề sợ hãi, trong suốt tròng mắt từng cơn sóng lớn không hề sợ hãi.

“Trước tiên tôi rất cảm tạ mọi người trong lúc cấp bách bớt chút thời gian tới tham gia cuộc họp này, tôi hiểu biết rõ mọi người đối với ngày hôm qua chủ tịch tập đoàn Bùi thị Bùi Lạp Minh sự kiện hình ảnh đấy cảm thấy rất hứng thú, cũng rất nghi ngờ, cho nên phía dưới xin mọi người nghe rõ lời của tôi nói.”