Đúng lúc này, một cô gái xõa tóc dài ngồi bên cạnh Hứa Mộ Nhan, hát một bài đầy bi thương, sau đó uống một ly lại một ly Whisky, sau đó có thể xảy ra chuyện gì liền biết, một ly lại một ly sau đó một chai lại một chai, đáng tiêc cô gái đó chỉ có can đảm mà không có tửu lượng, sau đó té ngã trên ghế salon, cô loáng thoáng nghe được tiếng nói đứt quãng của cô gái kia thì ra là ‘người yêu kết hôn, cô dâu lại không phải là cô ta’ thật là bi kịch, cô có gắng lắng nghe, cô trong lòng cảm thấy chua sót, có chút khó chịu, lại không biết mở miệng thế nào để an ủi…
Hứa Mộ Nhan suy nghĩ về cô gái trước mắt này, mỗi ngày làm việc mà nói đều rất lý trí, tư liệu và logic tương quan, nhưng gặp phải chuyện tình cảm thì không còn lý trí , suy tư logic đến phân tích…
Có lẽ , cũng do vậy mà tình yêu mới hấp dẫn con người đi!
Trong tình yêu, mỗi một tia tình cảm đều cũng tinh sảo kèm theo tia phức tạp, nếu có thể phân biệt bằng lý trí rõ ràng, thì thế giới này không có nhiều nguời khổ vì yêu, không phải sao?
Nghe một bài lại một bài những ca khúc buồn, sao không chia tay trong vui vẻ, cùng làm phụ nữ làm gì phải làm khổ nhau.
Cho đến lúc này Hứa Mộ Nhan mới phát hiện KTV là một chỗ rất thần bí, khi một đám người bị giam lại trong một căn phòng, khi bị ép nghe từng chữ trong câu hát của họ thì trong không gian nhỏ hẹp này lại dễ dàng làm cảm xúc bị cảm hóa, tâm tình cũng đi theo buồn buồn không vui, khi đó bất tri bất giác cũng sẽ uống nhiều thêm mấy ly…..
“Nhan Nhan, cậu tạm thời uống một ít rượu, nếu không một hồi mình dẫn cậu về”
Đang lúc Hứa Mộ Nhan cầm ly rượu lên lần nữa đưa đến bên miệng thời điểm, cô liền nghe được Microphone một câu nói như vậy đến, cô bên trái nhìn một chút bên phải nhìn một chút, bên phải nhìn sang, nhìn thấy đứng ở màn hình TV bên cạnh Shasha cầm Microphone đang lớn tiếng đối với cô nói chuyện.
“Mình chỉ uống mấy chén mà thôi, đầu óc vẫn còn tỉnh táo!”
Vậy cũng không cho cậu uống nữa, bởi vì mình tới thời điểm mình mượn xe QQ của bạn trai cũ, sau đó cậu phải làm tài xế cho mình, cậu không biết đâu, khi mình mượn xe hắn thời điểm hắn còn một bộ không cam nguyện cho mượn, sau đó mình liền uy hϊếp hắn nói……”
Bởi vì do cồn trong rượu quấy phá, Hứa Mộ Nhan căn bản không nghe rõ Shasha nói gì câu kế tiếp, trước mắt chỉ thấy sao bay đầy trời, sau đó liền chóng mặt quay ra ngủ…
“Nhan Nhan, này, cậu tỉnh tỉnh a!” Mê mê hồ hồ, Hứa Mộ Nhan nghe như có nguời đang lay thân thể cô vừa kêu tên cô…
“Ừ? Nếu để cho mình ngủ một lúc, một lúc là tốt rồi…” Cô cố gắng mở mí mắt đang nặng trĩu của mình, vừa định mở miệng lại cảm thấy cổ họng có cái gì chát chát ….
“Đi….Đi thôi…..Mọi người chúng ta cũng nên đi về thôi…” Shasha bản thân tửu lượng của cô cũng không phải là cao, vì vậy khi mang đi ra thời điểm người cô cũng lung lay.
“A……..Được…” Hứa Mộ Nhan chậm rãi ngồi dậy mới phát hiện ra mình ở KTV đã ngủ thϊếp.
Có lẽ do uống quá nhiều rượu, nên cả người có chút nhức đầu, “Vậy chúng mình làm sao trở về? Cậu xem chúng mình uống cũng không ít.”
Nhưng Shasha lại vỗ ngực cười nhìn về phía cô, “Mình không sao, rất tốt!”
“Cho nên đâu?”
“Cho nên chúng mình đi thôi, đi bãi đậu xe lấy xe.”
“Mình xem chúng ta nên thuê xe trở về tốt lắm.”
“Không được, đem xe để ở đây, phí đỗ xe rất cao!”
“Nhưng cậu được không?”
“Mình không được, không phải còn có cậu sao?”
“Không được, mình còn vẫn say rượu. . . Phát sinh ngoài ý muốn làm sao bây giờ?”
“Cậu a, chính là nhát gan.”
“Shasha, mình đây là chính là cẩn thận “
“Đúng vậy a Đúng vậy a, hôm nay cậu đã là Đại thiếu phu nhân nhà họ Bùi, phu nhân tổng giám đốc, tánh mạng quý giá lắm!”
“. . . . . .”
Họ đi đến chỗ dừng xe thì điện thoại di động Hứa Mộ Nhan vang lên lần nữa, cô tầm mắt có chút mơ hồ lấy điện thoại di động ra không có nhìn số điện thoại gọi tới hiện lên, đang ở cô chuẩn bị nghe thời điểm, xảy ra chuyện làm cô buồn bực . . .