- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ
- Chương 46
Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ
Chương 46
Editor: MarisMiu
Bên này, An Dĩ Mạch và Chiếm phu nhân đi đến một nơi khá yên tĩnh, An Dĩ Mạch đi lấy một chút đồ uống và điểm tâm, liền bắt đầu nói chuyện gia đình cùng với Chiếm phu nhân.
“Dĩ Mạch, nghe Nam Huyễn nói con đã sớm trở lại. Thế nào mà lại không qua dì Chiếm chơi, dì rất nhớ con đó.”
Chiếm phu nhân cực kỳ từ ái nhìn An Dĩ Mạch, bà rất ưa thích cô bé này. Dĩ nhiên bà cũng biết thân thế của Dĩ Mạch nhưng những thứ này cũng không ảnh hưởng đến sự yêu thích của bà với Dĩ Mạch.
“Dì, thật xin lỗi, dì không nên tức giận. Không phải là Dĩ Mạch con nhiều việc sao? Sau khi trở về bắt đầu tìm việc, tiếp đó đi làm, tính là sau khi xong sinh nhật của Mặc Hàn sẽ cùng Mặc Hàn đi thăm dì và chú Chiếm. Không nghĩ tới, dì và chú Chiếm sẽ tới dự sinh nhật của Mặc Hàn.”
Khi bọn họ đến, An Dĩ Mạch cực kỳ kinh ngạc. Chiếm phu nhân cười cười, đương nhiên bà không có tức giận An Dĩ Mạch, chỉ là nhìn thấy An Dĩ mạch đã lớn như vậy, xinh đẹp như vậy lại ưu tú như vậy, trong lòng bà cực kỳ thỏa mãn, bà nghĩ Lãnh Hạ chắc chắn cũng sẽ rất thỏa mãn.
“Đứa bé ngốc, Mặc Hàn và con là do ta nhìn lớn lên. Hơn nữa, hiện tại ba mẹ các con đều không có ở bên cạnh, đương nhiên dì và chú Chiếm phải làm chỗ dựa cho các con rồi.”
“Ha ha ha, cám ơn dì Chiếm.”
An Dĩ Mạch ôm lấy dì Chiếm, đầu gục vào trong lòng bà, nơi này ấm áp giống như trong vòng tay của mẹ.
Lúc này, ba người bọn An Mặc Hàn tới đây, thì nhìn thấy An Dĩ Mạch đang ở trong lòng của Chiếm phu nhân. An Dĩ Mạch cũng không cảm giác xấu hổ, thu lại cảm xúc của mình, ý bảo bọn họ ngồi xuống rồi nói.
“Dì, vũ hội sắp bắt đầu rồi, Dì có muốn đi nhìn xem cảnh tượng náo nhiệt hay không?”
Từ trước tới nay, Toàn Ti Dạ luôn là một bộ dáng nghịch ngợm, Chiếm phu nhân cười cười khoát tay đối với bọn họ.
“Được, những thứ này đều là trò chơi của người trẻ tuổi các cháu, cũng là nhóm các con đi thôi. Dì không đi đâu, chơi vui vẻ nha.”
“Mẹ, Vậy chúng con đi qua đây.”
“Dì, chúng con đi qua đó nha.”
“Ừmh, đi đi.”
Khi mấy người đi đến đó, vũ hội đã bắt đầu. Lúc này, ánh đèn chiếu sáng tìm được An Mặc Hàn. Ferman giảo hoạt cười đứng ở trên đài, giơ microphone lên để mọi người lập tức yên tĩnh trở lại.
“Mọi người, trước tiên chúng ta mời người được chúc mừng hôm nay. Mời An Mặc Hàn tiên sinh lên đài và chọn bạn nhảy của anh, đêm nay nhảy một điệu nhảy đầu tiên cho chúng ta nào.”
Trong lúc rất nhiều người nhìn chăm chú, An Dĩ Mạch bị mấy người bạn trêu chọc. An Mặc Hàn đi lên sân khấu tiếp nhận mic trong tay Ferman vẫn không quên hung hăng trừng mắt nhìn anh.
Đám người An Dĩ Mạch còn lại đều là vẻ mặt xem kịch vui ngồi ở bên cạnh, nhìn hành động kế tiếp của An Mặc Hàn.
Một tay chống cằm, An Dĩ Mạch nhìn An Mặc Hàn đứng ở trên sân khấu. Cho tới bây giờ cô đều biết An Mặc Hàn rất đẹp trai, ngũ quan của anh y như tác phẩm nghệ thuật xuất sắc, một đôi mắt đào hoa lại càng dễ làm cho người ta đằm chìm vào mãi mãi. diễn.đàn.lê.quý.đôn
Lại thêm anh là tổng giám đốc của quốc tế Mặc mạch, đối mặt với một người đàn ông như vậy, không ai có thể chống lại sức hấp dẫn của anh. Giống như mọi người nói, anh nhiều thân phận như vậy cộng thêm bề ngoài khôi ngô tuấn tú, khiến cho tất cả trong lòng phái nữ nguyện ý làm người tình của anh.
Khó trách, cho dù Thượng Quan Hồng có bối cảnh như vậy, người đẹp như vậy cũng đều tự hạ thấp tự ái của bản thân để đi theo sau An Mặc Hàn.
An Dĩ Mạch không biết An Mặc Hàn đang nói cái gì ở trên đài, cô chỉ lẳng lặng chăm chú nhìn anh, giống như chỉ nhìn anh như thế có thể đầu trời cuối đất.
Thật kỳ quái, lúc này thế mà suy nghĩ của cô đều là An Mặc Hàn. Qua hôm nay, An Mặc Hàn được 23 tuổi, Anh vẫn trẻ tuổi như thế, lại tạo ra một thần thoại ở trong thương giới.
An Dĩ Mạch nhớ tới ngày đó các đồng nghiệp ở trong công ty bỗng nhiên nói về quốc tế Mặc Mạch, sau đó nói qua An Mặc Hàn. Khi đó Tiếu Tiếu nói một câu, cô ấy nói rằng hiện giờ cái tên An Mặc Hàn này đều đã là một người tượng trưng cho tài phú, cũng là biểu tượng của tất cả giới kinh doanh.
Ở đây cũng không phải là ban đêm yên tĩnh, thế mà An Dĩ Mạch lại suy nghĩ rất nhiều. Cô nhìn lên sân khấu thấy An Mặc Hàn từng bước từng bước đi về phía cô, trong lòng xúc động không thôi. Cô rời khỏi anh ba năm, trong đoạn thời gian ba năm này bọn họ chỉ có liên lạc qua điện thoại, ngay cả gọi video bọn họ cũng không có.
Cũng là trong thời gian ba năm này, từ một An Mặc Hàn không có danh tiếng gì cho đến một người có tiếng tăm lẫn địa vị. An Dĩ Mạch thật sự không biết, ba năm này, trong ba năm cô không có ở bên cạnh, một người như anh sống qua ngày ra sao.
Trở về nhiều ngày như vậy, cho tới bây giờ chưa bao giờ An Dĩ Mạch chủ động suy nghĩ về vấn đề này. Thật không biết tại sao, hôm nay tại tiệc sinh nhật của An Mặc Hàn, nhìn ánh mắt mọi người tập trung vào người đàn ông dưới ánh đèn, lòng của cô lại đau, vì anh chịu khổ sở trong ba năm này mà đau lòng.
Thời điểm nước mắt xẹt qua gò má, An Dĩ Mạch đã ở trong ngực của An Mặc Hàn, thêm với âm nhạc chỉ có khiêu vũ.
“Làm sao lại khóc?”
An Mặc Hàn đau lòng lại ôn nhu hôn lên nước mắt của cô, An Dĩ Mạch cười cười với anh, kiễng chân lên nói vào tai của anh.
“Mặc Hàn, sinh nhật vui vẻ!”
An Mặc Hàn cười, dịu dàng in xuống một nụ hôn lên trán của cô, sau đó để cho cô tựa vào ngực của mình, hai tay gắt gao ôm cô, bắt đầu chậm rãi khiêu vũ.
Mặc dù âm nhạc trong sân khấu rất sôi động, hai người ở giữa sân nhảy khiêu vũ rất chậm rất kỳ quái. Nhưng mà, tất cả mọi người không có cảm giác như vậy, nhìn hai người họ ở dưới ánh đèn từ từ xoay tròn như một đôi trai tài gái sắc. Hai người họ cho tất cả mọi người cảm giác ấm áp như thế.
Đương nhiên, cũng có người ghen tỵ phẫn nộ nhìn hai người đang chậm rãi khiêu vũ ở trong sân khấu. Thế nhưng, dưới tình huống hoàn mỹ như vậy, tất cả đều không quan trọng nữa rồi.
Tiệc sinh nhật của An Mặc Hàn đương nhiên không thể thiếu những ký giả truyền thông. Mặc dù An Mặc Hàn có rất nhiều xì căng đan, nhưng đây là người phụ nữ đầu tiên có thể đến gần An Mặc Hàn như vậy, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Nhưng bọn họ không thể ngờ được, bất kể chụp từ góc độ nào, bọn họ đều không thể chụp được khuôn mặt của người phụ nữ thần bí đó. Bởi vì từ đầu tới cuối, An Mặc Hàn luôn luôn bảo hộ cô ở trong ngực, tất cả mọi người không thể nhìn được bộ dáng của cô, đương nhiên trừ bỏ những người đã quen biết với An Dĩ Mạch.
Lần sinh nhật này long trọng hơn so với những năm vừa rồi, bởi vì những người tham dự đều có danh tiếng và địa vị nhất định, như Thượng Quan Niên, Toàn Lịch và Chiếm Diêm, nhiều nguyên lão trong giới kinh doanh đều tới tham dự tiệc sinh nhật An Mặc Hàn. Đương nhiên trừ bỏ những nhân vật to lớn như vậy, còn có Chiếm Nam Huyễn, Toàn Ti Dạ, Thượng Quan Hồng, Hàn Ngữ Yên, Dư Huyên, Tô Lạc......
Sau cùng, điều làm cho mọi người chú ý hơn hết chính là người phụ nữ khiêu vũ cùng với An Mặc Hàn. Từ đầu tới cuối cô đều không cho người ta thấy khuôn mặt. Có thể thấy được, An Mặc Hàn bảo vệ cô rất tốt. Nhưng như thế lại càng làm cho người ta tò mò, mãi cho đến khi bữa tiệc kết thúc, bọn họ cũng không thể nhìn được vẻ mặt của người phụ nữ kia.
Tiễn bước Toàn Lịch, Chiếm Diêm, Thượng Quan Niên và các khách mời quan trọng khác. Sau cùng trong nhà chỉ còn lại Toàn Ti Dạ và Chiếm Nam Huyễn. Khi đó, nguyên một ngày tinh thần cảnh giác của ba người họ rốt cục cũng được buông lỏng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ
- Chương 46