Chương 9: Nguyệt Sự Không Có Tới
Đối lập tình huống thê lương của Đông Lý Lê Hân, Lan Sơ là người khởi xướng mọi việc, hiển nhiên là rất thư thái một chút. Chỉ cần nghỉ ngơi hai ngày sau, cô liền dứt khoát đem toàn bộ chuyện đều quên thậm trí không còn một mống, kể cả lúc trước cô tuyên bố quyết tâm muốn tìm Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh tính sổ cũng đều không nhớ rõ.
Thân thể vừa mới một khôi phục, Lan Sơ lại lập tức dồn toàn bộ cả người và tinh thần vùi đầu vào thí nghiệm của cô. Cũng không phát hiện, tiền gửi ngân hàng trong ngân hàng của cô hoàn toàn không đủ để cô đặt mua mới dụng cụ thí nghiệm.
Vì vậy, cô hết sức hào phóng một hơi nhận năm phần công tác mới. Sau đó, đóng cửa sổ lại, đầu óc buồn bực bắt đầu làm việc.
Lan Sơ mỗi lần bế quan, có chừng thời gian nửa tháng không có bước ra cửa phòng nửa bước. Vì có thể sớm một chút làm xong, sớm ngày lấy được thù lao cô muốn dùng để làm thí nghiệm. Cô hận không thể mình biến ra năm đầu, năm đôi tay .
Choáng váng lơ mơ đem mình liều sống liều chết tranh thủ làm xong năm phần báo cáo nghiên cứu lớn cẩn thận chia ra từng trang cất kỹ, giấc ngủ nghiêm trọng chưa đủ Lan Sơ trực tiếp cắm đầu xuống ngủ như chết có thể so tóc với ổ gà.
Một Giấc này, Lan Sơ ngủ tuyệt đối là trời đất mù mịt, dù là ăn trộm chạy vào đem nhà trọ cô dọn sạch cũng vô ích cô cũng vẫn chưa tỉnh lại.
Đắc ý ngủ gần một ngày đêm, bình minh ngày thứ hai, Lan Sơ liền tự nhiên thanh tỉnh rời khỏi giường. Trước cô muốn đem mình từ đầu đến chân chỉnh đốn một phen, sau đó tìm tiệm cơm cô thích ăn một bữa. Thời gian nhịn nửa tháng, cô phải tẩm bổ thật tốt.
Ở trong phòng tắm giằng co hơn tiếng đồng hồ, tinh thần Lan Sơ sảng khoái trùm khăn tắm hài lòng đi ra. Cô vô ý ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ điện tử trong phòng khách, không khỏi có chút sững sờ, không nghĩ tới cô lần này bế quan liền trực tiếp bế quan đến cuối tháng. Song một giây kế tiếp, cô giống như là ý thức được vấn đề gì nghiêm trọng, vèo một cái liền vọt vào phòng ngủ. Dừng lại kiểm tra toàn bộ, cô rốt cuộc tìm được tại đáy giường hai gói đồ dùng cho kỳ sinh lý còn chưa dùng.
Tay cầm hai gói đồ dùng kỳ sinh lí nguyên vẹn không hao tổn, Lan Sơ đầu óc chợt trống rỗng, cô đột nhiên nhớ lại hơn nửa tháng trước kia kế hoạch mượn giống hoang đường tới cực điểm. Mặc dù trên đường cô hối hận, kết quả lại còn là mượn được. Chẳng lẽ cô ý tưởng nhất thời cao hứng, thật thành công?
Nghĩ tới đây, Lan Sơ lập tức lấy ra điện thoại di động của mình, một hơi hướng Bạch Nhã, Hoàng Oanh cùng Hồng Quyên gửi phát bốn mươi năm mươi tin nhắn có nội dung giống nhau. ‘ Nguyệt sự không có tới, mau đến đây! ’
Bạch Nhã xui xẻo bị Lan Sơ đánh thức bằng cách điên cuồng oanh tạc tin nhắn, Hoàng Anh cùng Hồng Quyên, sau khi nhìn rõ nội dung trong tin tức của Lan Sơ đều không ngoại lệ, tất cả đều từ trên giường kinh hoảng nhảy lên.
Ba người đều là dùng tốc độ nhanh nhất tắm xong, tiếp đó, cũng vội vàng gấp gáp ra cửa. Không thể tưởng tượng nổi nhất chính là, ba người hoàn toàn không còn kịp liên lạc lẫn nhau, một loại ăn ý thần kỳ, xuất hiện ở phía sau cửa, tất cả đều trước xông về tiệm thuốc của mình. Mua một đống lớn dụng cụ xét nghiệm sau khi có thai, mới tiếp tục hướng nhà trọ Lan Sơ chạy như điên tới.
Gửi xong tin nhắn, Lan Sơ ném xuống điện thoại di động, có chút hoang mang lo sợ ở trong căn hộ đi qua đi lại. Giống như là phải tìm cái gì an ủi vậy, cô lại vẫn đang cầm kia hai gói đồ dùng kỳ sinh lý, quên mất để xuống.
Nửa tiếng sau, chuông cửa nhà trọ Lan Sơ cuối cùng là điên cuồng vang lên. Cô vội vã ném hai gói đồ dùng kỳ sinh lý trong tay xuống, chạy đến cửa trước, mở cửa.
"Cậu mấy ngày không có tới? Có phải hay không ghê tởm buồn nôn muốn ăn chua sao?"
"Có hay không cảm thấy nơi nào không thoải mái? Mấy ngày nay ăn ngon sao? Ngủ có ngon không?"
Cửa vừa mở ra, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh liền cùng nhau chen lấn đi vào. Hai người vây quanh Lan Sơ, rất có kinh nghiệm tựa như lên xuống trái phải, trước sau cẩn thận kiểm tra, líu ríu khiến Lan Sơ không chen vào nửa câu.
"Các cậu trước tỉnh táo một chút, chờ Lan Sơ nghiệm rồi lại nói." Hồng Quyên hai cánh tay duỗi một cái, ngăn cản trở Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh, đem một túi đầy que thử trong tay cô giơ lên. Toàn bộ sản phẩm kiểm tra mang thai nhét vào trong ngực Lan Sơ. "Lan Sơ, nhanh đi kiểm nghiệm."
". . . . . . Này, đây đều là cái gì?" Nhìn trong ngực một đống lớn hộp đóng gói có nhiều màu sắc khác nhau, Lan Sơ mắt choáng váng.
"Que thử thai!" Hồng Quyên trả lời vô cùng dứt khoát, vừa nói vừa vội vàng đem Lan Sơ hướng phòng vệ sinh đẩy. "Cậu nhanh đi nghiệm a, còn chậm rì rì làm cái gì?"
"Các cậu mua nhiều như vậy, mình bao giờ nghiệm cho hết a?" Lan Sơ nhất thời cảm thấy đau đầu nhức óc, muốn nghiệm nhiều như vậy. Que thử thai toàn bộ nghiệm xong, coi như cô không chết mệt mỏi cũng phải làm cô mệt mỏi mệt lả, huống chi Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh trên tay cũng cầm một đống lớn. Xem ra cô hôm nay cái gì cũng đừng nghĩ làm, chỉ cần đem toàn bộ đồ ba vị bạn tốt mang tới dùng xong, đoán chừng cũng đến trời tối.
"Vậy trước hết cậu có thể nghiệm bao nhiêu thì nghiệm bấy nhiêu." Hoàng Oanh giúp đỡ Hồng Quyên đem Lan Sơ đẩy vào phòng vệ sinh, sau đó, đem que thử thai mình mua được cũng nhét vào trong ngực Lan Sơ.
Bạch Nhã vốn là cũng muốn tham gia náo nhiệt, nhưng thấy mặt Lan Sơ buồn bực ngồi ở trên bồn cầu co chợt nghĩ đến một vấn đề vô cùng trọng yếu. "Đúng rồi, trước hết để cho Lan Sơ uống hai ly nước đã." Nói xong, cô lập tức ném túi mua hàng trong tay xuống, xoay người chạy vào phòng bếp, lấy cho Lan Sơ hai ly nước lớn.
Lan Sơ bất đắc dĩ, chỉ có thể nhận lấy cái ly, ừng ực uống hết. Nhưng Bạch Nhã vẫn không ngại thiếu, lại chạy đi rót hai ly nước đi vào.
Lúc ngồi rảnh rỗi, Hồng Quyên cùng Hoàng Oanh đem toàn bộ que thử thai đổ ra. Hai người giành giật từng giây giống như điên cuồng hủy đi bao bì que thử thai, hết cái này lại đến cái kia xếp thành hàng để lại ở trong tầm tay Lan Sơ trên bồn rửa mặt.
Liên tiếp bị Bạch Nhã ép buộc uống năm sáu ly nước, Lan Sơ cũng uống không được nữa, cô cảm giác dạ dày mình cũng nhanh bị căng cứng rồi.
Bạch Nhã rất có sáng ý đem Lan Sơ ngồi lên, chỉ huy cô không ngừng di chuyển ở trong nhà trọ. Di chuyển một hồi, cô lại cho Lan Sơ uống nửa ly nước, nữa di chuyển một hồi, lại để cho cô uống nửa ly nước. Sau khi lặp lại mấy lần như vậy, Lan Sơ rốt cuộc không phụ sự mong đợi của mọi người ôm bụng vọt vào phòng vệ sinh.
Bạch Nhã, Hoàng Oanh cùng Hồng Quyên sắc mặt tất cả đều nặng nề, nghiêm túc canh giữ ở ngoài cửa phòng vệ sinh, ba người dựng lên lỗ tai nghe động tĩnh. Đáng thương Lan Sơ một người ngồi ở trong phòng vệ sinh, liên tiếp sử dụng bảy tám que thử thai sau đó không nghiệm nữa. Mặc dù trước đây cô một hơi uống rất nhiều nước, nhưng thân thể của cô cũng không phải là thẳng hình ống. Cô bây giờ không có biện pháp đem nước mới vừa uống vào, tất cả đều từ thân thể bài trừ ra.
"Như thế nào?"
Mặc xong quần, Lan Sơ cầm mấy que thử thai đã sử dụng qua đi tới cửa, tay vừa mới mở then cửa, Bạch Nhã, Hoàng Oang cùng Hồng Quyên liền không kịp chờ đợi đồng loạt chen lấn đi vào. Ba người ba đôi mắt, ánh mắt phát sáng nhìn chằm chằm cô.
"Không biết, chính các cậu xem đi." Lan Sơ duỗi tay ra, đem mấy que thử thai đưa tới trước mặt của ba người.
"Sách hướng dẫn đây? Nhanh lên một chút cầm sách hướng dẫn tới đây." Hồng Quyên một phen nhận lấy, vừa tra xét vừa chọc Hoàng Oanh để cho cô tìm một quyển sách hướng dẫn tới đây thẩm tra đối chiếu.
Hoàng Oanh nghe lời trực tiếp nhào tới trên sàn nhà phòng vệ sinh, trong một đống lớn bao bì bỏ đi lật tìm sách hướng dẫn.
Bạch Nhã chen chúc bên cạnh Hồng Quyên, bộ mặt mong đợi giúp đỡ tra xét.