Tổng Giám Đốc Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé

3.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô gái bị mẹ ép hôn vị bà muốn có cháu ngoại. Để chiều lòng mẹ cô cuống cuồng tìm một người đàn ông cô cho là "tốt" để cưới. Trong đem gió se se lạnh, lòng cô lang lâng hướ …
Xem Thêm

Chương 10: Thật Sự Mang Thai
Nhìn ba người bạn tốt so với mình người trong cuộc còn nhiệt tình hơn, Lan Sơ nhịn không được liếc mắt, hứng thú thiếu chút nữa ôm lấy phòng vệ sinh, chạy đến trong phòng bếp đi tìm đồ ăn. Mấy tên không có lương tâm, cũng không quản cô chưa ăn cơm, thứ nhất là coi cô như bình nước điên cuồng đổ nhiều nước như vậy. Rõ ràng là đói muốn chết, kết quả lại bị uống nước no dạ dày đều sắp giống cái trống rồi.

Lực chú ý của ba người tất cả đều tập trung vào mấy que thử thai Lan Sơ mới vừa sử dụng qua. Ai cũng không có đi để ý tới một người đang ở trong phòng bếp buồn bực.

"Thấy chưa?" Bạch Nhã nhìn một chút que thử thai trên tay Hồng Quyên, sau đó lại nhìn một chút trên tay mình. Không kịp đợi dùng sức vung vẩy cánh tay của mình, muốn cho kết quả nhanh lên một chút.

Hồng Quyên mắt không chớp nhìn chằm chằm que thử thai trong tay, đá một cước còn nhào vào Hoàng Oanh trên mặt đất tìm sách hướng dẫn. "Sách hướng dẫn đâu?"

"Nơi này nơi này." Hoàng Oanh tìm nửa ngày, thật vất vả mới tìm được sách hướng dẫn, vội vàng từ trên mặt đất nhảy lên.

Bạch Nhã vẩy nửa ngày, thẳng đến khi đầu mình choáng váng hoa mắt mới dừng lại. Cô lập tức đem mắt hướng tới que thử thai trong tay trước, căn cứ ký hiệu phía trên biểu hiện ra ngoài, thì thầm: "Dấu cộng màu đỏ." Sau đó, cô chen đến trước mặt Hoàng Oanh đang nhanh chóng đọc sách hướng dẫn, thúc giục: "Đến đây, mau đối chiếu."

"Dấu cộng. . . . . ." Nghe vậy, Hoàng Oanh gia tăng tốc độ, theo sách hướng dẫn một đường nhìn xuống. Khi cô liếc đến ghi chú dấu cộng thì nhất thời sợ hãi kêu ra tiếng, "A! Dấu cộng nghĩa là mang thai! Lan Sơ cô ấy mang thai, cô ấy thật mang thai á!"

Bạch Nhã vừa muốn đồng loạt thét chói tai, liền bị Hồng Quyên nghiến răng tỉnh táo giữ lại. "Chờ một chút, trước xem một cái khác."

"Dấu cộng, dấu cộng, dấu cộng, tất cả đều là dấu cộng! Lan Sơ tuyệt đối mang thai!" Hoàng Oanh đoạt lấy que thử thai trong tay Hồng Quyên, càng xem càng nhiệt huyết dâng trào. Sau khi đem tất cả kết quả que thử thai toàn bộ kiểm tra xong, cô cũng kiềm chế không nổi nữa vọt ra khỏi phòng vệ sinh, la to chạy hướng phòng bếp. "Lan Sơ, chúc mừng chúc mừng, cậu mang thai á!"

"A." Đang cầm chân giò hun khói, do dự có muốn hay không ăn cơm Lan Sơ nhàn nhạt quét Hoàng Oanh một cái. Sau đó, cô lại đem lực chú ý tập trung đến chân giò hun khói trong tay. Ăn, hay là không ăn đây? Điều này thật sự là một vấn đề khó khăn. Lấy tình huống dạ dày cô bây giờ, bất luận ăn cái gì, cũng có thể phun ra. Nhưng mà, nếu như nói không ăn, cô lại cảm thấy đói. Như vậy, rốt cuộc cô muốn hay không cần ăn đây?

Thấy thế, Hoàng Oanh lòng tràn đầy hưng phấn nhất thời cảm thấy giống như bị người dội cho một thùng nước lạnh như vậy, "Làm sao cậu lại có loại phản ứng này?"

"Mang thai mà thôi, cũng không phải là mình thí nghiệm thành công." Lan Sơ liếc Hoàng Oanh một cái, hậu quả chôn vùi hạt giống, dĩ nhiên chính là mọc rể nảy mầm nở hoa kết quả, cái này thì có cái gì cần kích động hay sao? Ban đầu mượn giống. Bây giờ, cô không phải là vì kết quả này sao?

Bạch Nhã cùng Hồng Quyên vừa ra tới, liền nghe thấy tiếng bàn luận nâng cao giống như việc không liên quan đến mình. Bạch Nhã vốn định thưởng cho Lan Sơ một cái cốc dữ dội, đột nhiên lại phản ứng kịp Lan Sơ hiện tại chính là bảo vật quốc gia. Vì vậy, cô nhanh chóng thu hồi tay của mình, đổi dùng miệng tới giáo dục, "Cậu cái tên này, rõ ràng là chính cậu muốn mượn giống, sinh con, hiện tại tại sao lại như vậy giống như với cậu một chút quan hệ cũng không có?"

Hoàng Oanh quay đầu lại tìm hiểu xem Bạch Nhã cùng Hồng Quyên, hỏi: "Làm sao bây giờ?" Cô cảm giác, sau khi biết Lan Sơ mang thai, các cô giống như không biết phải làm những chuyện gì.

"Đi bệnh viện." Hồng Quyên vô cùng tỉnh táo nói ra phán đoán, không sai, hiện tại họ nên lập tức mang Lan Sơ đi bệnh viện.

Bạch Nhã nhất thời không kịp phản ứng, "Làm cái gì?"

Hồng Quyên giải thích: "Đương nhiên là đi chẩn đoán chính xác a, thuận tiện cho Lan Sơ làm kiểm tra sức khoẻ lần thứ nhất, cô ngày ngày làm thí nghiệm lung tung, ai biết đối với thân thể cô sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì? Ảnh hưởng đến cô không cần gấp gáp, ảnh hưởng đến đứa bé làm thế nào?" Nói lời này thì cô không ngừng dùng ánh mắt ghét bỏ của nhìn lên nhìn xuống đánh giá Lan Sơ, thật giống như Lan Sơ là cái gì biếи ŧɦái. Giống như phần tử đáng sợ.

"Có đạo lý, đi, đi bệnh viện." Hoàng Oanh tán đồng dùng sức gật đầu một cái, vừa nói liền tiến lên giành lấy chân giò hun khói Lan Sơ còn cầm ở trong tay.

"Này này này!" Lan Sơ lúc này tuyệt đối là buồn bực tới cực điểm, Hồng Quyên là có ý gì? Cái gì gọi là đối với cô có ảnh hưởng không cần gấp gáp? Mấy tên này thay lòng cũng thay đổi quá nhanh đi.

Ba người ai cũng không để ý Lan Sơ kháng nghị, vội vàng đồng loạt động thủ cho cô rửa mặt mặc quần áo, sau đó kéo cô ra cửa đi bệnh viện rồi.

Ba người không khoa trương chút nào , cơ hồ là đem Lan Sơ mang lên phụ khoa bệnh viện. Tựa như Chỉ sợ cô có cái gì sơ xuất, di chuyển đều không cho cô di chuyển một chút, đều do ba người giúp đỡ Lan Sơ chân chạy ngược xuôi chung quanh xếp hàng.

Nhìn ba vị bạn tốt đem mình làm nữ hoàng mà phục vụ, Lan Sơ cũng liền yên tâm thoải mái không để ý tới chuyện các cô thay lòng đổi dạ. Dù sao đứa ở trong bụng của cô, họ phục vụ tới phục vụ đi, cuối cùng phục vụ cũng là chính cô.

Ở trong bệnh viện giày vò tới giày vò đi giằng co thật lâu, sau khi làm xong tất cả kiểm tra, Hồng Quyên, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh cuối cùng cũng phóng thích Lan Sơ. Do Hồng Quyên cùng với cô ở trong vườn hoa bệnh viện nghỉ ngơi ăn đồ ăn vặt, mà Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã, một người đang giúp chờ đợi báo cáo kiểm tra sức khoẻ ra ngoài, một người khác thì tại chờ đợi kết quả kiểm tra có thai ra ngoài.

Lan Sơ thái độ thủy chung đều là một bộ việc không liên quan đến mình, ăn đồ ăn vặt của mình, chung quy không nhìn phía đối diện Hồng Quyên nôn nóng không ngừng nhìn thời gian.

Hai người ngồi ở trong hoa viên có hơn nửa giờ, đang ở thời điểm Hồng Quyên cũng ngồi không yên nữa, Bạch Nhã rốt cuộc vừa vung vẩy tờ kết quả kiểm tra vừa say mê cuồng nhiệt vọt tới trong vườn hoa. "Kết quả ra đây, kết quả đây!"

"Như thế nào?" Hồng Quyên lập tức nghênh đón, đoạt lấy tờ kết quả kiểm tra.

"Lan Sơ mang thai, cậu ấy thật mang thai, một trăm phần trăm mang thai!" Bạch Nhã kích động tiến lên ôm chặt lấy Lan Sơ, ở trên mặt cô vừa hôn vừa gặm.

Tay cầm phiếu kiểm tra, Hồng Quyên thở phào nhẹ nhõm.

Hoàng Oanh cầm báo cáo kiểm tra sức khoẻ, xa xa đã nhìn thấy Bạch Nhã, cô lập tức liền chạy như điên đi qua. "Kết quả như thế nào?"

"Mình có." Lan Sơ liếc một cái khuôn mặt hưng phấn dị thường, chỉ kém không có nước mắt quanh tròng với ba bạn tốt, vượt lên trước trả lời vấn đề Hoàng Oanh. Cô thật đúng là không hiểu, cô là người trong cuộc cũng không như vậy, thế nào ba tên này kích động cái gì? Cũng không phải là họ mang thai.

Hồng Quyên cầm lấy báo cáo kiểm tra sức khoẻ trên tay Hoàng Oanh, hỏi: "Kết quả kiểm tra sức khoẻ như thế nào?"

"Một chút vấn đề cũng không có, Lan Sơ thân thể vô cùng khỏe mạnh." Hoàng Oanh nhẹ nhàng ôm bả vai Lan Sơ, cười vô cùng kiêu ngạo.

"Vậy thì tốt." Lần này, Hồng Quyên hoàn toàn yên tâm. Cất xong hai phần báo cáo kiểm tra, cô nhanh chóng chỉ huy Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh đem Lan Sơ mang về nhà trọ của cô đi. Mà chính cô là chạy đến tiệm thuốc, mua một đống lớn thuốc bổ, đồ chăm sóc sức khỏe cho Lan Sơ.

Trở lại nhà trọ, mắt thấy ba vị bạn tốt giúp đỡ mình dọn dẹp cái này sửa sang lại cái đó, nhưng mà Lan Sơ một chút cũng không vui. Cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng hơn, sau khi mẹ cô biết chuyện cô mang thai, thì sẽ phản ứng như thế nào?

Thêm Bình Luận