- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hiện Đại
- Tổng Giám Đốc Châu Âu
- Chương 6
Tổng Giám Đốc Châu Âu
Chương 6
Bước vào nhà,Thiên Tuệ liền nhìn thấy ba đang chơi với Lạc Tư, còn nghe thấy âm thanh trong nhà bếp, chắc là mẹ cô đang chuẩn bị bữa tối.
“ Mẹ……..”- Nghe tiếng mở cửa, Lạc Tư nhanh chóng nhào tới ôm lấy chân cô. Lại nhìn Tư Bì Nhĩ, Lạc Tư lại càng vui vẻ:
“ Ba, ôm……”
"Lạc Tư, hôm nay ngoan ngoãn có hay không?" - Tư Bì Nhĩ ôm lấy con trai của mình, véo nhẹ mũi nó nói.
Vốn là cô nên hỏi nhưng bây giờ những lời đó lại phát ra tư miệng của anh khiến cho Thiên Tuệ ngạc nhiên.
“ Thiên Tuệ, con về rồi……….”- BÀ từ phòng bếp đi ra, lại nhìn thấy một màn này.
“ A………….ba, mẹ. Anh ấy chính là Tư Bì Nhĩ, là ba của Lạc Tư.” – Đột nhiên bừng tỉnh, Thiên Tuệ có chút hốt hoảng giới thiệu.
“ Bác trai, bác giá, hai người khoẻ? Đột ngột xuất hiện, thật xin lỗi.” – Tư BÌ Nhĩ hướng hai người gật đầu, cũng không muốn đem Lạc Tư thả xuống.
“ Đừng đứng ở đó nữa, mau vào ngồi đi.” – Bà nhìn anh một cái rồi quay người vào phòng bếp, chuần bị trà.
Quả nhiên là cha con, nửa điểm cũng không lừa được người, anh ta thật sự chính là ba của Lạc Tư.
“ Ngồi đi!” – Sắc mặt ông rất khó coi. Cả ngày hôm nay, ông nghe thấy cháu trai của mình không ngừng nhắc tới ba của nó, nó nhớ ba của nó như thế nào. Nghe thấy vậy, tâm tình của ông rất khó chịu. Hiện tại gặp được anh ta, trong lòng lại càng không vui.
" Tư Bì Nhĩ, anh vào đi!" - Xong rồi, ba không vui, sợ rằng chuyện tiếp theo sẽ rất khó nói! Tâm tình Thiên Tuệ nhất thời phiền muộn.
"Ba, có phải ba đến dẫn mẹ với con đi chơi không?” – Lạc Tư để ý thấy không khí trong phòng có chút nặng nề, liền cười lớn nói.
"Lạc Tư ngoan, để mẹ ôm, có được hay không?" – Thiên Tuệ đưa tay ra muốn ôm đứa bé.
"Không , con muốn cho ba ôm!" - Lạc Tư một mực từ chối.
“ Đến đây, uống chút nước đi.” – Mẹ của cô xuất hiện kịp thời, hoá giải bầu không khí xấu hổ này.
“ Tư Bì Nhĩ tiên sinh, tới uống trà đi.”
“ Bác gái, gọi cháu là Tư Bì Nhĩ được rồi.” – Anh mỉm cười đối mặt, trong lòng có chút hiểu cảm nhận của họ.
" Tư Bì Nhĩ, cháu nói tiếng Trung thật tốt, chúng ta vốn định dùng tiếng anh để nói chuyện với cháu.” – Dù sao cũng là máu mủ ruột thịt gặp nhau, bà ngược lại không thể hiện cảm xúc tiêu cực, thái độ cũng rất ôn hoà.
“ Bác gái, bác quá khen.”
"A Tuyết, đừng nói đông nói tây nữa. Nói đi, hôm nay anh đến đây là có mục đích gì?” – Ông lôi kéo cánh tay của vợ mình, trừng mắt nhìn Tư Bì Nhĩ, mở miệng cũng không có chút khách khí nào.
"Ba, đừng như vậy, ba hù được Lạc Tư rồi." – Thiên Tuệ vội vàng xen vào nói.
"Không sao, Thiên Tuệ." - Tư Bì Nhĩ vỗ vỗ vai của cô. Muốn nói cô không cần khẩn trường
“ Bác trai, hôm nay cháu đến là muốn bác đồng ý cho hôn sự của cháu với Thiên Tuệ” – Anh vẫn mỉm cười đối mặt, thái độ cũng không có thay đổi.
“ Anh muốn cưới Thiên Tuệ?” – Ông cho là anh ta muốn đem LẠc Tư đi, không nghĩ tới lại như vậy, ông có chút kinh ngạc.
"Đúng vậy. Xin bác gả Thiên Tuệ cho cháu." - Thu hồi nụ cười, sắc mặt Tư Bì Nhĩ bỗng trở nên nghiêm túc.
“ Bác trai, bác gái, cháu biết sự xuất hiện của cháu rất đột ngột, nhưng cháu là thật lòng muốn kết hôn với Thiên Tuệ, muốn cho Lạc Tư một gia đình hoàn chỉnh.”
Lời nói của anh khiến cho hai người trầm mặc.
“ Ba mẹ, ba mẹ đồng ý đi! Con muốn cho Lạc Tư một gia đình hoàn chỉnh.” – Thiên Tuệ thấy bầu không khí chuyển biến tốt hơn, liền vội vàng chen vào nói.
“ Vậy các con tính khi nào thì kết hôn?” – Con gái nói đúng, bất kể như thế nào cũng nên để cho Lạc Tư có một gia đình hoàn chỉnh. Ở điểm này, bà cũng không có ý kiến gì.
"Ta không đồng ý." – Ông trực tiếp nói.
"Ba …” – Thiên Tuệ la ầm lên
“ Muốn ta giao con gái cho một người ta không hiểu rõ, không bàn nữa!” – Ông kích động vỗ bàn nói.
Hừ! Cho dù lời của anh ta đúng, nhưng ông cũng sẽ không tin tưởng, không đồng ý chuyện này!
“ Bác trai nói đúng” – Tư Bì Nhĩ đồng ý với lời của ông.
“ Nếu như bác muốn biết gì ở cháu thì xin cứ hỏi, cháu tuyệt đồi sẽ không giấu giếm.”
"Hừ! Chỉ nói bằng miệng, sao có thể tin” – Ông quay mặt qua chỗ khác, hoàn toàn không cho anh cơ hội.
"Ba!"- Quả nhiên đúng với suy nghĩ của cô. Ánh mắt Thiên Tuệ hướng tới mẹ của mình.
"Ông à…"- Bà mới mở miệng nói đã bị ngắt lời.
"Mời trở về!" – Ông đứng dậy, phất áo bỏ đi.
“ Ông à!” – Ai! Ông ấy sao lại ngoan cố như vậy? Bà gọi ông nhưng ông cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi đến phòng, để lại một bầu không khí lúng túng.
"Bà , ông làm sao thế ạ?” – Từ đầu đến cuối, Lạc Tư không hiểu mọi người đang nói gì, cũng không hiểu tại sao ông lại tức giận như vậy.
"Lạc Tư, không có việc gì, chỉ là thân thể của ông không thoải mái mà thôi." – thiên Tuệ vội vàng trấn an con trai.
“ Xấu hổ, Tư Bì Nhĩ, cháu cứ về trước đi! Chuyện của cháu và Thiên Tuệ, bác sẽ nói với ông ấy.” – Bà thở dài nói.
“ Cũng tốt, vậy phiền toái bác, bác gái.” – Tư Bì Nhĩ cũng không có kiên trì lưu lại, anh biết chuyện này không thể gấp gáp được.
“Thiên Tuệ, Lạc Tư giao cho em.”
Cô gật đầu một cái, ôm lấy con trai.
"Ba?" – đôi tay Lạc Tư còn nắm lấy y phục của anh không chịu buông.
"Lạc Tư, ngoan, ba có chuyện phải đi. Ngày mau sẽ trở lại thăm con, có được không?” – Tư Bì Nhĩ khẽ vuốt đầu nó, trấn an nói.
"Nhưng là ba mới đến đã muốn đi rồi sai?” – Lạc Tư không muốn ba mình đi
"Lạc Tư ngoan ………Nghe lời. Ba thật sự có chuyện phải đi, ngày mai ba sẽ đến chơi với con.” – Thiên Tuệ kéo tay nó về.
“ Vậy…………ba không được gạt con!” – Mặc dù Lạc Tư Không muốn nhưng vẫn phải buông tay.
“ Sẽ không, ba đồng ý với con!” – Tư Bì Nhĩ nắm lấy bàn tay nhỏ bé ngoắc ngoắc, coi như là
một giao kèo.
“ Em tiễn anh ra ngoài.”
Cuối cùng, Thiên Tuệ liền ôm con trai tiễn anh đi. Khi thấy anh ngồi vào xe rồi thò đầu ra nói ‘Hẹn gặp lại’ với cô, cô cũng xin lỗi anh. Nhưng anh chỉ mỉm cười lắc đầu, kêu cô đừng để ý. Trong phòng , ba mẹ Thiên Tuệ ngồi đó, không khí xung quanh có chút nặng nề.
“ Ông à…………” – Bà mới vừa mở miệng đã bị ngắt lời
“ Nều như là chuyện về người đàn ông kia thì bà đừng nói với tôi.” – Ông dứt khoát, gọn gàng nói.
“ Ông à, ông cố chấp làm gì? Đây chính là chuyện của con gái mình a!” – Bà không chịu nổi, chồng bà cũng thật buồn cười. Mấy năm trước khi con gái chưa cưới đã có thai, ông ấy vẫn luôn ép hỏi ba của đứa bé là ai. Hiện giờ, ba của đứa bé tìm tới muốn kết hôn với con gái, nhưng ông lại kiên quyết phản đối, rốt cuộc là ông ấy đang suy nghĩ cái gì!
“ Đã nói là không biết rõ về người đàn ông kia, bà kêu tôi sao có thể đem Thiên Tuệ với Lạc Tư giao cho anh ta.” – Ông cảm thấy vợ ông, sao chỉ có việc ấy mà không hiểu sao
“ Vậy ông có thể tìm hiểu anh ta, sao lại từ chối, vậy ông muốn hiểu rõ sao được?” – Bà mở tay - một bộ dáng không thể làm gì
“ Tôi nói với bà rồi, chỉ nói bằng miệng, ai biết anh ta nói hưu nói vượn để lừa chúng ta.” – Ông vô cùng kiên quyết giữ lại cái ý kiến của mình.
“ Aiiiii! Ông già rồi nên trở nên ngốc nghếch sao? Chỉ việc Bì Tư Nhĩ là ba của Lạc Tư là đủ rồi! Ông dám nói dáng dấp của Lạc Tư không giống Tư Bì Nhĩ sao?” – Bà một câu liền nói trúng tim đen của ông
“ Ông à, thành thật mà nói, có phải ông thấy anh ta là người ngoại quốc, cho nên không muốn cho Lạc Tư và Thiên Tuệ ở cùng anh ta? Ông không muốn xa họ?”
“ Tôi………………”- Ông không trả lời được, lòng ông bị vạch trần liền có chút khó chịu.
“ Ông, ông không cần phải như vậy. Con gái và cháu của chúng ta tìm được hạnh phúc mới là điều quan trọng, không phải sao?” – Bà lại nói
“ Hừ! Bà nói vậy là sao, chẳng lẽ chúng sống cùng chúng ta không hạnh phúc sao?” – Ông buồn buồn nói
“ Chúng ta già rồi, không ở cạnh chúng lâu được, mà con gái cũng phải có người để bầu bạn, Lạc Tư cũng cần có ba, không phải sao? Lại nói, trước đây không phải ông cũng tán thành việc cho con gái đi xem mắt sao. Bây giờ ba Lạc Tư xuất hiện, sao ông lại phản đối?” – Bà thở dài, tiếp tục khuyên nhủ
". . . . . ." - Ông trầm mặc không nói .
“ Ông à, tôi không nói nữa, chính ông hãy tự suy nghĩ đi! Rối cuộc là việc gì quan trọng hơn?” – Bà không nói thêm gì nữa, cầm lấy quần áo đi đến phòng tắm.
Bị mẹ cô nói như vậy khiến cho ông lại suy tư.
Được rồi! Ông thừa nhận mình có lòng riêng. Tuy rằng, đối với người khiến cho con gái mang thai khiến cho ông không có cảm tình tốt, thậm chí ông còn muốn đánh cho anh ta một trận nhừ tử. Nhưng là chuyện cũng qua lâu rồi, anh ta cũng không biết chuyện con gái mình mang thai, cũng không thể trách anh ta. Ông thật không hy vọng anh ta sẽ đem con gái mình ra nước ngoài .
Thực ra, vợ ông nói đúng. Bọn họ già rồi, không thể nào ở bên cạnh con gái lâu được, thật không nên ngăn cản con gái mình, một nhà đoàn tụ.
Rồt cuộc phải làm sao? Hai sự việc này khiến cho tâm tình ông trở nên phức tạp lần lượt hiện lên trong lòng ông khiến ông phải mất ngủ.
Buổi tối hôm sau, Tư BÌ Nhĩ vẫn như cũ xuất hiện trong phòng khách , còn ông vẫn thì ngồi trên ghế sa lon, không biết đang suy nghĩ việc gì, mà mẹ cô thì kêu mọi người lấy đồ uống. Lạc Tư thì ngồi trên người anh, còn cô vẫn chỉ ngồi bên cạnh anh mà thôi.
Bà muợn dịp tán gẫu cùng Tư Bì Nhĩ, mục đích chính là để cho chồng mình hiểu rõ con rể tương lai này là hạng người gì. Tư Bì Nhĩ hiển nhiên hiểu được ý bà, không chút nào che giấu mà trả lời.
Nhìn thấy Tư Bì Nhĩ cầm nước đút cho cháu ngoại tràn ngập sự che chở, yêu thương, lời nói đối với con gái lại ôn nhu như vậy, bà mỉm cười gật đầu đồng ý hôn sự của hai người bọn họ.
Càng khiến cho Thiên Tuệ giật mình, vốn là ba cô không nói một câu, lại không có phản đối mà còn mở miệng nói:
“ Con gái là ta khổ cực nuôi lớn, ta tuyệt đối không chấp nhận đám cưới chỉ có giấy chứng nhận kết hôn kia!”
“ Ba……………..”- Thiên Tuệ kinh ngạc kêu lên.
“ Việc này thì bác yên tâm, cháu nhất định sẽ cho Thiên Tuệ một đám cưới thật long trọng.” – Ba vợ tương lai cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, Tư Bì Nhĩ đương nhiên sẽ làm theo.
"Hừ! Tốt nhất là như vậy!" - Suy nghĩ hồi lâu, vì hạnh phúc của con gái mà suy nghĩ, ông vẫn là nên nhượng bộ, nhưng đồng ý thì đồng ý, giọng nói của ông vẫn rất cứng rắn.
“ Ba, cám ơn ba!”- Thiên Tuệ cuối cùng có thể yên tâm gật đầu một cái.
Ông quay đầu đi chỗ khác không để ý tới cô.
“Ông , ông tức giận sao?” – Lạc Tư thấy ông lộ ra bộ dáng không vui như ngày hôm qua, không nhịn được liền hỏi.
“ Không có, Lạc Tư ngoan……ông không có tức giận!”- Thiên Tuệ vội vàng nói
“ Đúng a! Lạc Tư, ba mẹ cháu sẽ kết hôn, con sẽ là tiểu hoa đồng a….”- Bà nói tiếp
“ Kết hôn là cái gì? Tiểu hoa đồng là gì? “- Lạc Tư trợn to mắt hỏi
“ Lạc Tư, kết hôn chính là sau này ba mẹ cháu có thể ở chung một chỗ, mà Tiểu hoa đồng là cháu sẽ mặc quần áo đẹp giúp mẹ cháu kéo váy cưới đó”- Bà cười nói
“A…..”- Lạc Tư cái hiểu cái không lên tiếng
“ Thiên Tuệ, chuyện đám cưới, mẹ nghĩ các con có nhiều chuyện muốn thảo luận riêng với nhau. Ông, chúng ta vào phòng trước đi. Lạc Tư, cháu có muốn vào phòng chơi với bà không?”- Bà kéo kéo cánh tay của chồng mình, ý bảo ông nhanh rời đi cùng bà.
"Không cần, cháu muốn ở cùng với ba mẹ.” - Lạc Tư lắc đầu, nó còn rất nhiều việc muốn nói với ba mẹ, không muốn vào phòng …
“ Mẹ, không sao đâu, để Lạc Tư ở lại với chúng con là được rồi.” – Thiên Tuệ cười nói.
“ Vậy cũng được.”- Bà có thể đoán được suy nghĩ của một đứa trẻ, cũng không có cưỡng ép, liền theo chồng bà vào phòng.
“ Ba, hôm nay có thể hay không lát nữa ba lại đột nhiên đi nữa không?” - Lạc Tư ngửa đầu hỏi, trong lòng nó rất lo lắng vì hôm qua ba nó đột nhiên rời đi.
"Sẽ không, hôm nay ba có thể ngủ chung với con a!”- Tư Bì Nhĩ xoa xoa đầu nó
“ Ya..!”- Lạc Tư vui vẻ nhảy dựng lên.
Thiên Tuệ ngồi một bên nhìn thấy cũng cười theo.
Kết quả, bọn họ cái gì cũng chưa nói tới. Bởi vì Lạc Tư chiếm đi toàn bộ sự chú ý của họ, cho đến khi nó mệt mỏi, Tư Bì Nhĩ liền ôm nó trở về phòng ngủ. Khi Thiên Tuệ tiễn anh ra cửa, họ mới có cơ hội để nói chuyện với nhau.
“ Em có muốn vào ngồi một chút không?” – Tư Bì Nhĩ đứng ở bên cạnh xe nói.
“ Được ! – Thiên Tuệ gật đầu một cái.
Ngồi vào trong xe, trong không gian hạn hẹp nay, cô đột nhiên cảm thấy bầu không khí có chút quái dị.
“ Khụ…..Thật ngại, thái độ của ba em không tốt lắm, anh không cần phải phiền lòng.” – Cô ho nhẹ rồi bắt đầu nói
“ Không sao, em không cần phải suy nghĩ nhiều. Lòng của bác trai, anh có thể hiểu.” – Tư Bì Nhĩ không để ý
“ Vậy chuyện đám cười….anh tính sao?” – Thiên Tuệ nghĩ cũng là để anh sắp xếp, dù sao cô cũng chỉ là nhân vật phụ mà thôi.
“ Em thì sao? Em có ý kiến gì?” – Anh muốn biết suy nghĩ của cô, dù sao đối với cô mà nói đây cũng xem là một biến chuyển mới. Với lại, hôn lễ nên để cho đàn bà chủi trương mới phải.
“ Em không có ý kiến.” – Cô lắc đầu một cái.
"Đừng nóng vội, em suy nghĩ lại đi! Anh hi vọng em sẽ vui vẻ.” – Tư Bì Nhĩ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dài của cô.
". . . . . ." – Cô trầm mặc gật đầu, trong lòng vẫn đang suy nghĩ: Đây là sự bồi thường cho mẹ của đứa bé sao?
"Đúng rồi, thời gian tới em có thể nghỉ việc hay không?”
“ Em biết rồi, ngày mai em sẽ đến ngân hàng xin nghỉ việc.” – Cô sớm đã chuẩn bị tâm lý nên cũng đồng ý rất nhanh.
“ Còn nữa, em có thể cùng anh đi khắp nơi không? Anh thật sự hi vọng mình vừa làm việc ở ngoài, vừa có thể chăm sóc cho em cùng Lạc Tư.” – Ánh mắt của anh đặt trên người cô.
“ Em sao cũng được, chỉ sợ Lạc Tư không thể thích ứng được.” – Dù sao chuyện này cũng chỉ cần con trai làm chủ là được rồi. Thiên Tuệ thầm nghĩ.
“ Đến lúc đó rồi tính! Nếu như Lạc Tư không thể thích ứng, chúng ta lại nghĩ cách khác.” – Về điểm này, Tư Bì Nhĩ cũng không quá để ý
Đột nhiên, một cỗ thương tâm hiện lên giống như có trận thuỷ triều tràn vào đáy lòng cô, khiến cho cô khó chịu vô cùng. Thậm chí cô bỏ lại tất cả mà thoát đi.
“ Tư Bì Nhĩ, thời gian không còn sớm, em nên trở về rồi. Anh cũng về sớm một chút, lái xe cẩn thận!”- Cô nói xong liền muốn mở cửa để xuống xe nhưng tay của anh nhanh hơn một bước.
"Đợi đã nào...!" – Anh kéo cánh tay của cô, lôi cô về chỗ ngồi.
“ Cho chồng em một cái hôn đã chứ.”
Trong con ngươi màu xám tro kia của anh hiện lên vài phần kiên trì, mà cô chỉ nghĩ muốn nhanh chóng vào nhà, liền dứt khoát hướng về gương mặt anh hôn một cái.
“ Ha! Quá miễn cưỡng, như vậy mới gọi là hôn!” – Anh bưng lấy đầu cô rồi hôn hôn cô thật lâu.
Nụ hôn nhiệt tình này khiến cho người ta phải đỏ mặt xấu hổ, cho đến khi hai người họ thở hồng hộc mới tách ra.
"Trời ạ! Anh nghĩ muốn em !” – Tư Bì Nhĩ không chút nào che giấu du͙© vọиɠ của mình
May mắn Thiên Tuệ hiện đang ở trong tối, nếu không nhất định sẽ để lộ ra khuôn mặt đỏ bừng của cô.
"Mau xuống xe đi! Thừa dịp lúc anh vẫn còn lí trí!”- thời cơ, địa điểm đều không đúng! Tư Bì Nhĩ đành phải cắn răng nói.
“ A…………..” – Cô hiểu ý của anh, liền vội vàng xuống xe.
Cho đến khuya, cô vẫn vì cái hôn này mà trằn trọc không yên.
Anh muốn cô………….vậy ngoài Lạc Tư ra, anh vẫn có tình cảm khác với cô sao?
~~~~~~~~
Bất kể hiện tại ở Italy mới có mấy giờ sáng, Tư Bì Nhĩ vẫn gọi điện cho trợ lý Matt nói cho anh ta biết tin tức anh muốn làm đám cưới.
Tin tức này khiến cho con sâu ngủ như Matt thiếu chút nữa liền té xuống giường.
"Tổng giám đốc, ngài nói thật sao?"
Thanh âm của Matt hốt hoảng, truyền vào tai Tư Bì Nhĩ khiến cho anh cảm thấy buồn cười. Tin anh muốn làm đám cưới, thật sự doạ người vậy sao?”
“ Thử nói xem?” – Từ trước đến giờ, lời anh nói ra, nhất định sẽ làm.
“ Này………….việc đó………….” – Matt có chút ngây ngốc, liền ngay cả một câu cũng nói không xong.
"Matt, anh cẩn thận nghe cho kỹ " – Không cho Matt có cơ hội để nói, Tư Bì Nhĩ bắt đầu giao phó.
"Sáng này, lập tức đến công ty, tuyển chọn một tổ thiết kế, thợ trang điểm, nhϊếp ảnh gia chuyện nghiệp đền Đài Loan giúp tôi chuẩn bị hôn lễ. Còn nữa, đến nhà tôi đem cái váy lụa trắng treo ở tử quần áo dưới tầng chót lấy ra, nghe được không?”
"Nghe được, tổng giám đốc, công việc kia …” – cuối cùng tinh thần của Matt cũng đã ổn định, liền thể hiện ra thái độ của một vị trợ lý.
“ Tôi sẽ nghỉ ngơi ở Đài Long một thời gian, công việc cần phải phê duyệt thì fax qua đây cho tôi. Chuyện gặp mặt cùng dò xét các chi nhánh công ty thì rời lại .”
"Tổng giám đốc, vậy hội nghị trang sức, quần áo lần tới thì sao?” - Matt nhắc nhở. Chuyện này là chuyện mà anh coi trọng nhất, mỗi lần cũng chính anh đích thân tham dự rồi đưa ra ý kiến
“ Lần này các anh hãy thảo luận bàn bạc với nhau rồi đem kết qua nói cho tôi biết, tôi sẽ xem rồi quyết định.” – Tư Bì Nhĩ không suy nghĩ nhiều liền quyết định buông tay để cho cấp dưới của mình làm.
"Vâng" – Matt đáp lại, trong lòng rất kinh ngạc về quyết định của anh.
“ Còn chuyện gì sao?”
"Trước mắt thì không có, tổng giám đốc."
“ Tốt, trước tiên cứ như vậy, đừng quên chuyện tôi đã giao.” – Nói xong, Tư Bì Nhĩ cúp điện thoại.
Mà ở một đầu khác của điện thọai, Matt vẫn còn sững sờ nhìn điện thoại một hồi lâu.
Trời sắp đổ mưa máu rồi sao? Tồng tài từ trước đến này không chịu sự ràng buộc, thay đàn bà như thay áo, bây giờ lại quyết định rồi???
Tin tức này truyền đi, chỉ sợ một đám phụ nữ sẽ la hét, giậm chân vì chuyện họ không làm được lại có người làm được rồi. Còn có những tạp chí lá cải, đám chó săn kia cũng sẽ điên cuồng mà điều tra! Bởi vì, việc này xảy ra hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người.
Rốt cuộc là người phụ nữ nào khiến cho tổng giám đốc phải can tâm tình nguyện kết hôn? Matt tò mò không ngừng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hiện Đại
- Tổng Giám Đốc Châu Âu
- Chương 6