Chương 6: Hoàng tử tennis (5)

Mấy ngày nay Nanjiro rất kỳ quái, cả ngày không nói chuyện, có lúc còn ngồi một mình ngây ngô cười......

Mẹ nó thiểu năng trí tuệ!

Bất quá chuyện làm cậu vui mừng chính là, mục tiêu nhân vật rốt cuộc cũng thông suốt, có thời gian liền đùa giỡn cơ thể cậu, cậu cũng làm bộ thẹn thùng, giả bộ thẹn thùng cũng là một loại tình thú á! Tuy rằng cậu bị đối phương ăn không ít đậu hủ, còn bị chiếm luôn cả tiện nghi, nhưng Giang Kỳ cũng rất thích thú! Cậu thường thường tưởng tượng, nếu mỗi lần làm nhiệm vụ, mục tiêu nhân vật đều như vậy thì tốt rồi!

Bất quá làm Giang Kỳ tương đối cạn lời chính là về đến nhà, mẹ Echizen còn đem phòng cho khách giấu đi, còn danh nghĩa là, sợ cậu sợ ma, cho nên vẫn là hai đứa nên ngủ chung đi! Bà nghĩ cậu không biết bà nghĩ gì sao? Lấy cớ mà còn có sơ hở rõ ràng! Cậu không có đầu óc sao? Trừ bỏ lại lần nữa bắt gặp ánh mắt ái muội của bà rõ ràng, còn phải gặp cái gì? Còn không phải là ôm ấp hôn hít sao?! Nói thẳng không phải được rồi?

Từ từ, kịch bản này, chẳng lẽ Echizen Nanjiro định hướng cậu cầu hôn?...... Ha hả →_→ sao, có, thể!!! (ノ=Д=)ノ┻━┻

Đến nỗi vì cái gì Giang Kỳ sẽ xuất hiện ở nhà Echizen Nanjiro, cùng hắn ngủ chung, chúng ta có nên tới phỏng vấn một chút mẹ Echizen!

Má mì Echizen: Ha hả, nhà mẹ một người quá tịch mịch ( từ từ, ba Echizen sẽ khóc!), hơn nữa Nanjiro nài nỉ mẹ đã lâu, mẹ thấy thằng con trai bé bỏng quá đáng thương nên đành chấm nước mắt cố gắng đáp ứng a!

Echizen Nanjiro: Mẹ rõ ràng cực kỳ cực kỳ cao hứng đáp ứng á!

Bất quá, đều đã qua vài ngày, đối phương còn không có động tác gì, nên không phải là chơi cậu đi? Giang Kỳ rũ mắt xuống, như suy tư gì.

*

Vì thế, sau khi kết thúc thời gian tập luyện câu lạc bộ, Giang Kỳ một lần nữa trộm Echizen Nanjiro.

"Nanjiro, chúng ta cần nói chuyện."

"Nói chuyện? Nói chuyện gì? Chẳng lẽ là sự việc kết hôn sao?"

"Kết kết hôn?" Giang Kỳ trợn mắt há hốc mồm, "Cậu chừng nào thì cầu hôn?"

"Hiện tại!"

Cái bộ dáng cà lơ phất phơ kia làm tay Giang Kỳ ngứa ngáy.

Hít sâu một hơi, "Tôi nhớ rõ tôi còn không có đáp ứng đi?!".

"Cậu rõ ràng đáp ứng rồi!!" Nói xong còn lắc lắc đầu chứng minh chính mình không có nói sai. Sức lực mạnh tới mức Giang Kỳ có chút hoài nghi hắn muốn giật đầu mình ra ném đi.

Giang Kỳ bị chọc cười, duỗi tay đem đầu của hắn giữ lại, "Tôi khi nào đáp ứng?"

"Liền, liền......?" Echizen Nanjiro nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, tim đập mạnh đến mức cảm giác như không còn là chính mình, trời mới biết hắn nhịn đến bao nhiêu vất vả mới không bị đôi môi kia dụ hoặc. "Cậu thích tôi, đúng không!"

Một câu khẳng định.

Miệng Giang Kỳ vừa kéo, nhanh chóng phủ nhận nói: "Không có!"

"Có! Nếu không thì vì cái gì cậu muốn hôn tôi? Còn...... Còn......" Câu nói kế tiếp của Echizen Nanjiro khó có thể mở miệng.

Giang Kỳ nhướng mày: "Còn cái gì?"

"Còn cùng tôi...... Lên giường!"

Giang Kỳ: "......" Mặt đỏ lên, hiển nhiên nghĩ tới khi đó cực kỳ xấu hổ, "Chỉ, chỉ là hôn vài cái!"

"Vậy hiện tại cậu hôn tôi một chút có thể chứ?"

"Vì cái gì?"

"Thì lại lần nữa chứng minh một chút!"

Giang Kỳ sóng mắt róc rách, nhón mũi chân, "Được thôi......"

"Ưm?" Echizen Nanjiro còn đắm chìm ở trong cặp mắt sáng ngời, chờ nghe được lời Giang Kỳ nói, Echizen Nanjiro còn ngẩn ngơ, sau đó lập tức được đôi môi mềm mại hấp dẫn lực chú ý, quả nhiên Tiểu Kỳ vẫn là bất đồng...... Đồng thời hắn đảo khách thành chủ, cạy hàm răng Giang Kỳ, không ngừng dùng đầu lưỡi hút lấy cậu.

Chung quanh thành viên tennis xem đến mặt đỏ tai hồng, không, không nghĩ tới, hội trưởng mạnh như vậy......

Nhưng mà, có thể hay không suy xét đến cảm nhận của đàn chó độc thân bọn họ không hả?!

Sau khi hôn xong, Echizen Nanjiro thở hồng hộc, Giang Kỳ là trực tiếp xụi lơ ở trong l*иg ngực hắn.

"Tôi thích em, Tiểu Kỳ." Echizen Nanjiro ôm chặt người trong lòng ngực, thật cẩn thận hôn nhẹ lên mi mắt cậu, trong mắt không ngăn thâm tình.

Giang Kỳ vùi đầu ở trong lòng ngực hắn, nghe được, khóe miệng câu lên, nói: "Thật trùng hợp, tôi cũng vừa lúc thích cậu."

"Đúng vậy, thật trùng hợp."

Mấy người cứ như vậy làm lơ chúng tôi thật sự tốt sao? x tiếng lòng câu lạc bộ tennis.

**

Trên đường về nhà:

"Nanjiro, anh hiện tại có thể nói cho em, anh mấy ngày nay là đang làm gì đi."

"Hửm? Anh không phải nói cho em rồi sao? Chuẩn bị cùng Tiểu Kỳ kết hôn a." Nanjiro tâm tình hiện tại vẫn là có điểm lâng lâng.

Bước chân Giang Kỳ dừng lại, "Cho nên nói, em rốt cuộc đáp ứng kết hôn khi nào?"

Nanjiro đắc ý cười nói: "Chính là ngày nào đó mẹ kêu em gọi bà là mẹ a!! Ngày đáp ứng chính là ngày đó!"

"Hình như em nhớ rõ ngày đó Nanjiro cự tuyệt đi?"

"...... Khụ." Echizen Nanjiro ho khan một tiếng.

"Còn nói chính mình là thẳng nam, thích nữ nhân gì đó......"

Echizen Nanjiro: "......"

"Trong cặp đều là tạp chí của mấy chị gái xinh đẹp......"

Echizen Nanjiro: "......"

"Hơn nữa ngực đều siêu bự."

Echizen Nanjiro: "......"

"Còn......"

"Cầu em đừng nói nữa tổ tông!!" Echizen Nanjiro quả thực khóc không ra nước mắt, hóa ra không phải thông báo! Hơn nữa thời điểm còn chưa tới!! "Anh thề anh chỉ thích mình em!"

"Gạt người...... Cầu hôn đều không có còn nói thật sự yêu em? Em~ cực kỳ thương tâm ~" Giang Kỳ lau nước mắt căn bản không tồn tại.

"Tiểu Kỳ, không phải...... Là......" Echizen Nanjiro hoàn toàn luống cuống.

"Ai nha!!" Echizen Nanjiro tự sa ngã nói: "Vốn định cho em một cái kinh hỉ, nhưng nếu anh không nhanh tay, kinh hỉ liền biến thành kinh hách!! Tuy rằng hiện tại không có hoa tươi, cũng không phải ở nơi lãng mạn, Tiểu Kỳ em nguyện ý gả cho anh sao?" Nói xong còn quỳ xuống lấy chiếc nhẫn mới mua hôm nay, vẻ mặt chờ mong nhìn Giang Kỳ.

Giang Kỳ trầm mặc, cậu nên khen than cậu miệng quạ đen sao? Không nghĩ tới cư nhiên chính là cầu hôn!

Qua thật lâu, tâm Echizen Nanjiro ngày càng lạnh, biểu tình lạnh đi còn có thể nhìn bằng mắt thường, Giang Kỳ rốt cuộc phát lên từ bi mở miệng, "Tuy rằng anh không có đại não, thường xuyên ngắm tạp chí mấy chị gái xinh đẹp, trừ bỏ biết đánh tennis, mặt khác hoàn toàn vô tích sự. Bất quá...... Em là

Muốn nói, em nguyện ý."

Echizen Nanjiro thở dài một hơi nhẹ nhõm, hiện tại hắn mới phát hiện giờ phút này hắn khẩn trương đến cỡ nào, sau lưng áo đã bị mồ hôi thấm ướt. Hơn nữa hắn không khỏi có chút xấu hổ. Tiểu Kỳ em không cần phải nói nhiều từ hình dung như vậy! Hơn nữa hắn không chỉ có mỗi biết đánh tennis là ưu điểm! Thể lực vẫn là...... Khụ...... Ngẫm lại rất tốt.

"Bất quá Nanjiro anh nói xem có phải quan hệ hai ta phát triển quá nhanh? Anh có muốn chậm rãi hay không? Em có phải hay không nên cự tuyệt?"

"Không được!!" Cuối cùng một câu sợ tới mức Echizen Nanjiro chạy nhanh phản bác.

"Không được!!" Câu cuối cùng làm Echizen Nanjiro sợ tới mức nhanh miệng phản bác.

"Chính là...... Nào có ai thông báo làm người yêu và kết hôn là cùng một ngày đâu?"

"Chúng ta là đặc thù!!" Echizen Nanjiro chém đinh chặt sắt nói.

"Phải không...... Chính là em còn cảm thấy quá nhanh......"

"Ha hả, không mau, không mau." Echizen Nanjiro ngây ngô cười, tốt nhất ngày mai liền kết hôn.

***

"Con đã trở về." x2

Vào phòng, chưa gì đã thấy mẹ Echizen trong tay cầm váy, trước mặt còn có một túi đồ vật lớn. Trong lòng Giang Kỳ nảy lên một cổ dự cảm không tốt lắm.

Quả nhiên, "Tiểu Kỳ đã về hả, mau mau đến xem mẹ mua cho con một bộ lễ phục cô dâu nè, nhanh lên lầu đi thay thử xem nào."

"Mẹ, Mẹ à...... Này...... Con là nam, sao có thể mặc......"

"Có quan hệ gì chứ! Dù sao Echizen Nanjiro hướng con cầu hôn, ai mặc cũng giống nhau!" Hiển nhiên mẹ Echizen đã thấy được Giang Kỳ trên tay mang nhẫn, cho Echizen Nanjiro một ánh mắt tốt, "Nếu không Nanjiro mặc?". Chuyên trang đọc truyện || TRU мtгцуen.мE ||

Giang Kỳ nghĩ nghĩ Echizen Nanjiro dáng người cao lớn, khóe miệng giật giật, quả nhiên không dám tưởng tượng đến hình ảnh này, đành thỏa hiệp nói: "Thôi, vẫn nên là con mặc đi!"

Mẹ Echizen cao hứng đem Giang Kỳ đẩy mạnh vào trong phòng để cậu thay quần áo.

Echizen Nanjiro cũng là vẻ mặt chờ mong.

Nghĩ đến Tiểu Kỳ có làn da trắng không tì vết, váy cưới sẽ đem vòng eo mảnh khảnh của Tiểu Kỳ hoàn toàn phác họa rõ rệt, còn không thể không thiếu xương quai xanh tinh xảo...... Nghĩ tới đây, Echizen Nanjiro liền muốn phun máu mũi!

Trong lúc Echizen Nanjiro còn đang bổ não. Giang Kỳ trong phòng thật cẩn thận mở cửa.

Khó chịu đi ra ngoài, cậu còn chưa từng có mặc qua đồ nữ, hơn nữa còn là váy cưới.

...... Kinh diễm......

Tuy rằng vừa nãy Echizen Nanjiro đã bổ não, nhưng tận mắt nhìn thấy càng thêm có lực đánh vào!

Mẹ nó! Quả thực gợi cảm đến muốn mạng!

Thật muốn đem cậu giấu đi, chỉ có một mình hắn mới được phép xem!

"Nanjiro, như vậy có kỳ quái hay không."

Âm thanh bên tai đánh thức thần chí Echizen Nanjiro. "Đám cưới em không cần mặc bộ này!"

"Ừm, quả nhiên rất kỳ quái sao?" Giang Kỳ kéo kéo góc váy chính mình.

"Không, không hề kỳ quái chút nào, con không cần nghe Nanjiro nói, hắn đây là ghen ghét. Con như này thật xinh đẹp."

"Tiểu Kỳ, em chỉ có thể mặc cho anh xem." Nghĩ đến đám cưới sẽ có rất nhiều người sẽ chú ý tới Tiểu Kỳ, Echizen Nanjiro liền cảm thấy hối hận, hắn làm gì tìm đường chết mời nhiều người như vậy chứ!!

Giang Kỳ có chút ngượng ngùng đỏ mặt.

Tên này thật biếи ŧɦái!!