Quyển 1 - Chương 1.1: Vừa Xuyên Qua Đã Làm Gái Đứng Đường

Quyển 1: Mỹ mạo mê hồn gái đứng phố vs tháo hán công trường (Mỹ công tráng chịu)

Hồi phục lại tinh thần sau chuyến du hành thời gian, Đàm Tư Hành quan sát xung quanh, hắn cúi đầu xuống và vô tình nhìn thấy một bộ váy quyến rũ, trước ngực cũng phồng to lên, hắn đã cực kì hoảng sợ.

Mẹ nó, đừng nói là hệ thống đã đặt nhầm giới tính cho hắn đấy?

Cẩn thận kiểm tra một lượt, nguyên chủ eo nhỏ chân dài, da trắng hơn bạch ngọc, mịn màng trơn láng tản ra ánh huỳnh quang dưới bóng đèn đường ban đêm.

Trên người đang mặc một bộ sườn xám cách tân bó sát, phía trên thêu thêm một đoá hoa lớn, diễm lệ giống mẫu đơn.

Sườn xám xẻ tà chạy thẳng đến bắp đùi, hai chân thon dài trắng nõn, cân đối che bớt đi phân nửa, lộ ra một khung cảnh xuân sắc vô biên.

Ngực hơi nhô lên, kích thước giống như thiếu nữ mới đang phát triển. Đàm Tư Hành dùng tay đè thử, phát hiện ra dáng người của nguyên chủ cũng cực kì tốt.

Chính là luyện ra cơ ngực nhưng lại có thể dùng nội y ép ra dáng nữ.

Lại sờ xuống giữa đùi, kiểm tra thấy niềm kiêu ngạo của đàn ông vẫn còn, hắn mới thoáng thở phào yên tâm.

Không sai, hắn vẫn là đàn ông.

Nghĩ tới cốt truyện, Đàm Tư Hành khẽ nâng ngón tay thon dài như ngọc lên, uốn lợn sóng nước trên sườn mặt, hàng mi dài dài cong vυ"t như lông quạ “loé sáng” hai lần, cực kì khó hiểu.

Trước mặt Đàm Tư Hành không có gương, nên hắn hoàn toàn không biết, nhất cử nhất động hiện tại của hắn là đang có bao nhiêu phong tình vạn chủng.

Hắn đứng ở trong một hẻm nhỏ tối tăm, lưng khẽ tựa vào tường, hai chân tuỳ tiện bắt chéo, cặp đùi trắng nõn hiện ra trong đêm vô cùng dụ hoặc, quyến rũ, nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến suy tính tiếp theo của hắn.

Nguyên chủ tên là Doãn Nhiên, “mỹ nữ” xinh đẹp mê người chuyên đứng phố.

Gọi Doãn Nhiên là “mỹ nữ” nhưng thực ra hắn lại là một đại “mỹ nam”.

Từ nhỏ, dung mạo của hắn đã tinh xảo xinh đẹp, nổi trội đến mức không phân biệt được là nam hay nữ.

Cũng từng được nhiều nữ sinh ái mộ, nhưng cũng từng chịu không ít nam sinh đồng học xa lánh.

Sự ác ý của tuổi trẻ nhiều khi khiến người ta không tưởng tượng nổi.

Trước đây, Doãn Nhiên phát dục muộn, cơ thể không được nhanh nhẹn khoẻ mạnh như các bạn cùng trang lứa, hắn thường xuyên bị các nam sinh bắt nạt.

Bọn họ cởϊ qυầи Doãn Nhiên ra để chụp ảnh khiêu da^ʍ, một bên lớn tiếng cười nhạo, một bên thì chĩa máy quay vào mặt cùng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hắn để ghi hình, sau đó còn nhốt hắn trong WC cả ngày, làm cho tập thể từ từ tẩy chay hắn.

Tội ác ghê tởm này đã xảy ra khi Doãn Nhiên còn là trẻ vị thành niên, cha mẹ thì bận bịu công tác, thân duyên đạm bạc nên không quan tâm được nhiều đến con trai.

Doãn Nhiên thấp thỏm lo âu, sau này lớn lên, mọi thứ tồi tệ chồng chất lên nhau, dẫn đến suy nghĩ của hắn dần dần chuyển sang biếи ŧɦái, có xu hướng chống đối lại xã hội.

Tính cách hắn trở lên vặn vẹo và rất phức tạp, khát khao được trở thành một người đàn ông cao lớn, mạnh mẽ, đồng thời cũng thích đè bẹp những gã nam nhân khác dưới thân mình, lộng chết bọn chúng.

Loại tâm lý đầu tiên là thứ nguyên chủ mong muốn nhất khi còn trẻ, còn loại thứ hai lại hoàn toàn là sự trả thù.

Vì vậy, Doãn Nhiên thường cải trang thành phụ nữ, hắn tìm những gã đàn ông đang đi kiếm dục, chờ bọn họ tràn đầy nhiệt huyết lên cung, đắc ý cho rằng đã bắt được một cô gái xinh đẹp, hắn sẽ cởϊ qυầи ra, khoe khoang côn ŧᏂịŧ thô tráng dữ tợn. Làm cho cả đám thất kinh hoảng sợ, mặt cắt không còn giọt máu, một tay hắn sẽ xóc côn ŧᏂịŧ trêu đùa chúng, sau đó nhét nó vào trong c̠úc̠ Ꮒσα, khiến tên nào tên lấy cũng phải hét lên “oooh” "oooh" thảm thiết.

Mà vì lòng tự trọng kì quái của đàn ông, đa phần đến đây đều vì tìm gái điếm, cho dù bị hắn đè ra cưỡиɠ ɧϊếp, cấp mười lá gan cũng chẳng có tên nào dám đi báo án.

Cho nên, nguyên chủ hành nghề săn gà ở đây rất thuận lợi.

Hẻm nhỏ này là nơi Doãn Nhiên thường đứng câu cá. Khu vực ngoại ô giữa thành thị và nông thôn, dân cư hỗn hợp, chủ yếu là gái mại da^ʍ và ma cô, là khu đèn đỏ nổi tiếng ở địa phương.

Hàng trăm đô la, thậm chí có mấy chục đô một cuộc trong hai dãy nhà cũ lụp xụp trên phố chuyên cho gái đứng thuê.

Ngõ hẻm nơi đây chằng chịt, hỗn độn như mớ len, công an truy quét mại da^ʍ ít khi bắt được người, điều này càng khuyến khích thương mại mại da^ʍ vùng này mở rộng.

Đàm Tư Hành dựa vào tường, hắn chờ chán muốn chết, hắn cùng nguyên chủ giống nhau, tuy là nhặt đàn ông trên phố, nhưng hắn cũng không muốn nhặt đại một thứ rác rưởi.

Nếu còn không gặp được ai đó xinh đẹp hay soái khí, hắn sẽ đi về nhà.

Nhóm đàn ông đi qua lúc này không lôi thôi lếch nhếch thì cũng tai to mặt lớn, nhìn thôi đã thấy phát ói.

Những tên đàn ông khốn nạn này đi ngang qua, vốn đang đi tìm gái mại da^ʍ nhưng trông thấy Doãn Nhiên là một đại mỹ nữ tuyệt thế dựa vào con hẻm một cách quyến rũ, đôi mắt sáng ngời, họ chỉ hận không thể quỳ xuống liếʍ âʍ ɦộ và liếʍ chân ngay lập tức, chỉ mong cô gái ấy chịu cho họ đυ. vào.

Chỉ là ánh mắt mỹ nhân này lại quá hung ác nham hiểm, nhìn qua cũng biết không dễ chọc vào. Cánh tay tuy mảnh khảnh, nhưng khi dùng sức lại có thể thấy được cơ bắp nổi lên.

Sợ đánh không lại phụ nữ sẽ bị mất mặt, họ chỉ có thể giận dữ bỏ đi.

Trong lòng Đàm Tư Hành bực bội, hắn còn nghĩ dựa vào thân phận của nguyên chủ, làm thuê ngày đầu còn có thể bắn pháo, ai biết toàn cái loại mặt hàng chả ra sao sất.

Cả đêm người qua mấy đợt, một cái để hắn coi trọng cũng không có.

Đang tính đêm nay về nhà trước rồi tính, hắn đứng thẳng dậy chuẩn bị rời đi, bất ngờ một tráng hán vạm vỡ với dáng vẻ hoảng thần, mặt cũng đỏ bừng từ trong ngõ bên kia chạy vào.