Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 74: Rừng hoa Tử Đằng của Thập Nhị Tiên Trưởng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mái che Cổng của Tuyết Hạo Điện được kết bằng mây ngũ sắc,tấm biển đề tên bằng ánh kim quang màu vàng lấp lánh nhưng không chói mắt,cột đỡ tấm biển cao hơn năm trượng làm bằng bạch ngọc ,tuy chỉ có mỗi cái Cổng đứng trơ trọi,xung quanh toàn là mây khói,nhưng khi Bảo Liên và Bạch Diễn Tình nhìn thấy đã nhận ra một kết giới trong suốt bao quanh Cung Điện này như một bức tường thành.

Bảo Liên nhìn thấy Tiên Giới trong lòng rất vui sướиɠ,càng nóng vội muốn gặp Tiên Nhân trông như thế nào,liền phát linh lực giải chú để đi qua kết giới.

_Hừm...trước đây lão nạp đã lỡ mất một cơ hội thành Tiên rồi,bây giờ đã đến ngay Cổng Tiên Giới há để cái kết giới này cản đường...yaaaa....

Bạch Diễn Tình từ nãy đến giờ vẫn chôn chân đứng ngây người ra,Y cứ dán mắt nhìn vào tấm biển ,chăm chú đến quên mất mọi thứ xung quanh, Y còn quên mất mình đang nắm chặt tay của Đông Kỳ Vân lại để tâm trí lạc đi chốn nào ,mặc dù Đông Kỳ Vân lắc mạnh tay Y gọi tên nhiều lần.

_Hồ Ly ca ca, Hồ Ly ca ca...huynh sao vậy?

Trước mắt của Bạch Diễn Tình chỉ còn những chữ viết bằng ánh kim quang vàng óng ,văng vẳng nghe được tiếng nói nho nhỏ bên tai lúc xa lúc gần,Y mơ hồ nhớ ra những hình ảnh đứt quãng,chấp vá,hư hư ảo ảo, không biết là những cảnh trong quá khứ tìm về ,hay là những hình ảnh do trí tưởng tượng của Y nghĩ ra,hai đầu mài Bạch Diễn Tình đâu lại,mắt nheo nheo,bổng dưng xoẹt một cái,hình ảnh lướt qua đầu Y sáng loá lên.

_Tiên Trưởng,Tiên Trưởng....

Một loạt những gương mặt của nam thanh nữ tú trong y phục trắng tinh khôi cứ đi ngang qua cúi đầu chào Bạch Diễn Tình,miệng ai cũng cười hớn hở,có vài vị nữ nhân ẩn chút e lệ trong ánh mắt.

_Thập Nhị !

_Hước....aaaa....

Có ai đó vừa xuất hiện gọi Bạch Diễn Tình thì đầu của Y đau nhói lên,khiến cho Y đưa một tay lên ôm lấy trán,cùng lúc đó Y hồi tỉnh nhìn thấy Bảo Liên đã phát chưởng đánh vào kết giới,Bạch Diễn Tình trợn mắt hét lên.

_Đừng dùng linh lực....

Bảo Liên quay đầu sang nhìn Y ,vẻ mặt ngáo ngơ.

_Hả, Gì?

Khi Bảo Liên nhìn lại về kết giới thì đã ăn trọn một chưởng mà khi nãy Y đã phát đi.

_Bốp....

_Á....ụa....

Bảo Liên bị chính chưởng lực của mình đả thương,phun ra một búng máu,đau đớn ôm lấy ngực,nghiêng ngã đứng lên.

_Cái thứ ôn dịch gì đây ....sao nó có thể bật lại làm tăng sức công phá chưởng lực của ta đánh ra chứ...ặc ặc....

Đoạn Y nhìn sang Bạch Diễn Tình trách móc

_Hồ Ly ngươi nha....tại sao lại bảo ta không nên dùng linh lực hả,ngươi biết nơi này sao?.....hay là ngươi đã từng đến đây rồi....ngươi đã từng thăng thiên....ặc...

Bạch Diễn Tình vẻ mặt khó hiểu,nhìn kết giới nơi cửa Điện Tuyết Hạo nheo mắt chau mài.

_Ta chưa từng đến đây....ta tự Đắc Đạo ,tụ Tiên Khí,cốt Hồ Ly.

Bảo Liên nhếch mép cười khẩy

_Ô...ngươi tài nhỉ...Cốt Yêu mà mang Tiên Khí á....ta chưa hề nghe qua bao giờ....chắc chắn ngươi đã từng đến đây cho nên mới biết kết giới này không thể phá bằng linh lực....

Bạch Diễn Tình ấp úng không thể giải thích được,nhưng trong tâm trí của Y luôn nhắc nhở với loại kết giới này không thể dùng linh lực để phá.

_Ta ta.... không biết....

Đông Kỳ Vân liền lên tiếng.

_Thôi đủ rồi lão yêu tinh Bánh Bao kia...Hồ Ly ca ca nói không biết chính là không biết,lão hỏi nhiều quá làm gì...khi nãy tại sao chưởng lực đó không đánh nát miệng lão đi cho đỡ phiền.

_Ngươi ,ngươi ...tiểu tử thúi này....đừng có mà vô lễ ta đây dù sao cũng là Tiền bối của ngươi....

Đông Kỳ Vân khoanh tay trước ngực hất mặt nói.

_Hay tại vì linh khí chốn Tiên Môn này không dung nạp loại yêu tinh thấp kém như lão chăng?

Bảo Liên nổi giận đùng đùng hét lên,quên mất đi cái thân phận Chân Nhân Đắc Đạo của mình.

_Grừ....ta đây dẫu sao cũng là Tu Nhân miễn nhiễm với sự thanh tẩy của linh khí,so với loài Hoa Yêu như ngươi ,ta đây cao quý hơn nhiều....

_Hừm.....

Đoạn Y vung tay tụ linh lực đánh vào Đông Kỳ Vân,vì biết tên Tiểu Yêu này linh lực còn yếu kém nên khi xuất ra chưởng lực,Bảo Liên đã rất tiết chế,Đông Kỳ Vân thì liên tục né tránh,trêu chọc Bảo Liên,còn Bạch Diễn Tình đầu óc lại phiêu dạt theo những hình ảnh lúc ẩn lúc hiện.

_"Ta đã từng đến đây sao.... không thể nào... không nhớ được...."

_Grừ ...chết nè Tiểu Yêu.....

Đông Kỳ Vân phun ra hàng loạt hạt giống hoa bắn đi tứ tung

_Yaaa.....lão Bánh Bao....xem ta đây...

Những chưởng lực và hạt giống hoa vô tình chạm vào kết giới lập tức bị nhân đôi số lượng và tăng sức công phá lên ,dội trở ngược lại bọn họ,Bảo Liên rút kinh nghiệm nhanh chân né tránh còn Đông Kỳ Vân thì thân pháp chậm hơn bị trúng chưởng,ối máu,cậu nhóc hét lên làm cho Bạch Diễn Tình chợt tỉnh,dùng cả mười chiếc đuôi Hồ Ly tung ra đỡ chưởng lực và hạt giống hoa.

_Á....

_Kỳ Vân, cẩn thận.....

Không biết là vô tình hay cố ý,Bạch Diễn Tình vừa đỡ chưởng vừa che chở cho Đông Kỳ Vân thế nào mà vô tình quất hẳn một chiếc đuôi vào kết giới nơi khoảng trống ở giữa hai cột trụ mái cổng Cung Điện.

_Bốp!

Màn kết giới bổng dưng biến mất,trước sự ngỡ ngàng của Bảo Liên,Y há hốc mồm liếc xéo Bạch Diễn Tình.

_Ố....tan rồi....hừm....còn dám dẻo miệng quanh co....đánh chết ta, ta cũng tin rằng Ngươi đã từng đến đây.

Bạch Diễn Tình thu đuôi lại ,vẻ mặt của Y vô cùng kinh ngạc,nhìn chầm chầm vào cổng Điện.

_Không thể nào....tại sao lại....

Y chưa nói tròn câu thì Bảo Liên đã bước qua cổng Cung Điện đi vào bên trong.

_Đi thôi ...còn ngẩn ra làm gì....

Đông Kỳ Vân nắm lấy tay của Bạch Diễn Tình hỏi

_Hồ Ly ca ca....huynh sao vậy?chúng ta nhanh đi tìm Tiên Gia đi....nhanh nào....đừng để lão Bánh Bao đó đến trước....

Cả ba đi sâu vào trong khu vực Cung Điện thì càng ngỡ ngàng trước cảnh đẹp nơi này,muôn thú kỳ lạ đủ màu sắc đủ thể loại chạy nhảy khắp nơi,nước trong,hoa cỏ nở rộ đa phần đều toát ra tiên khí ,màu sắc kim quang khác nhau, trắng ,xanh ,vàng ,tím...màu nào cũng có.Xa xa là một toà Biệt Viện nguy nga ,bên cạnh rải rác khắp chốn có thêm những ngôi nhà nhỏ,Đông Kỳ Vân nhìn cảnh đẹp mà hồ hởi reo lên.

_Woa.... Hồ Ly ca ca...nơi này đẹp quá...toà nhà đó đẹp quá...linh khí nơi này cũng thật là dễ chịu.....

Nhìn Đông Kỳ Vân ngước mặt thư thả hít linh khí ,khuôn mặt tên thiếu niên này nhìn ở góc nghiêng càng khôi ngô vô cùng ,làm cho Bạch Diễn Tình như bị hớp hồn phách,ngẩn người đứng nhìn.

_Ừm...đẹp thật....

Trong mắt người tình có Tây Thi nếu xét về dung mạo Đông Kỳ Vân thiếu niên bây giờ hay đã trưởng thành như nam nhân khi xưa cũng không sánh bằng Cát Danh Kỳ ,Khiêm Tử Lăng,càng không thể bì cùng Lãnh Mộ Tuyết,nhưng nhìn tổng thể Lục Đại Phái Trung Nguyên,Đông Kỳ Vân cũng là mỹ nam hiếm gặp.Bất chợt Y nói ra một câu

_Kỳ Vân ,có muốn cùng Ta sống ở nơi này đời đời kiếp kiếp hay không?

Đông Kỳ Vân tròn xoe mắt nhìn Bạch Diễn Tình,trên gương mặt thiếu niên trong sáng này chỉ đọng lại một biểu cảm khó hiểu.



_Huynh nói gì?

_Á...aaaa...

Bạch Diễn Tình chưa kịp giải thích cho Đông Kỳ Vân hiểu thì Bảo Liên đã từ trên không trung bay vèo tới,nhanh đến nỗi Bạch Diễn Tình chỉ kịp gạt tay cho Y bay ra chỗ khác.

_Cẩn thận.

_Úi ...tổ tiên ơi....

_Bốp....

Bảo Liên đau đớn ôm eo nghiêng ngả đứng lên chỉ tay trách móc Bạch Diễn Tình.

_Cái, cái tên Hồ Ly ngươi...Ta đây khi xưa luôn ra tay đỡ lấy ngươi....vậy mà bây giờ ngươi xô ta ....chẳng biết cư xử lễ độ gì cả....aaa....

Đông Kỳ Vân vội lên tiếng

_Hừ...lão tưởng lão là ai?mỹ nữ á....Hồ Ly ca ca phải đỡ lão....

Bạch Diễn Tình không nói gì chỉ đưa mắt nhìn về phía trước nơi Biệt Viện,thì hàng loạt chưởng lực bay đến tới tấp,Y cũng nhanh tung đuôi phản đòn.Trên không trung xuất hiện cả trăm vị Tiên Nhân đều mặc y phục trắng,trên trán của họ có Tiên Ấn nhũ kim màu trắng óng ánh,hình dạng Tiên Ấn khác nhau,trong đó có vài vị Tiên Nhân mang Tiên Ấn nhũ kim vàng,y phục cũng lộng lẫy hơn.Vừa nhìn thấy nhóm người của Bạch Diễn Tình một trong các vị Tiên Nhân có Tiên Ấn nhũ kim vàng cất giọng .

_Tuyết Hạo Điện chỉ đón nhận những linh vật đắc Tiên Khí không thu nhận Nhân Cốt,các ngươi không được tự ý xâm nhập Tiên Môn ,nếu không sẽ bị trừng trị nghiêm khắc ,các ngươi kẻ là phàm tục,kẻ là Hoa Tinh,kẻ mang .....

Vừa nói đến đây thì vị Tiên Nhân đó ngưng bật,còn nheo nheo mắt nhìn vào Bạch Diễn Tình vài lần cho rõ,sau đó quay sang vị Tiên Nhân đứng kế bên nói.

_La Ninh ngươi nhìn xem tên y phục trắng khoác áo choàng lông đó rõ ràng là cốt Hồ Ly sao lại mang một nửa Tiên Khí một nửa Yêu Khí thế này,Hắn... hắn thuộc về tinh linh nào?

Vị Tiên La Ninh có khuôn mặt chữ điền không biết là đã tu vi bao nhiêu năm nhưng diện mạo của Hắn như một nam nhân ba mươi,mài thanh,mũi cao có đôi mắt cáo ,mặc y phục có giáp chân ,tay hộ uyển bằng vàng ,rất nổi bật giữa đám đông .Hắn dùng tay điểm linh lực quét qua đôi mắt nhìn kỹ vào Bạch Diễn Tình.

_Là một tên Thập Vĩ Bạch Hồ nửa yêu nửa tiên, thuộc dòng Hồ Tiên ....

_Ơ...vậy phải tín sao....có thu nhận vào Tuyết Hạo Điện không?

La Ninh nhếch mép cười khẩy nói

_Đới Hỷ ngươi thật ngốc,Hắn còn một nửa là yêu ,đương nhiên là không thu nhận.

_Nhưng Hắn đã có một nửa đắc tiên rồi,xét theo lý mà nói chúng ta nên độ linh cho Hắn thoát khỏi Cốt Yêu.

_Ai nói với ngươi như thế chứ?

_Thì năm xưa Tiên Trưởng Bạch Hồ Thập Nhị nói chứ ai.

_Hừ...ngươi quên mất rồi à ,sau khi Hắn không vượt nổi Thiên Kiếp thì Tuyết Hạo Điện đã có Tiên Trưởng khác tiếp quản rồi ?Quên Thập Nhị đi.

Đoạn Hắn quay sang dõng dạt nói

_Yêu tinh quỷ quái mau trở về Nhân Giới mà tu luyện thêm vài kiếp khi nào hoàn toàn đắc tiên mới được đến Thượng Vân Môn....

Bảo Liên liền hét lớn

_Ta là Tu Nhân không phải yêu tinh....hôm nay đến Tiên Môn không phải là muốn ở lại chỉ muốn mời chưa Vị Tiên Gia xuống Nhân Giới giúp sức chống lại Dị Thần Ma Tôn....

Vừa nghe đến tên Dị Thần cả đám Tiên Nhân xôn xao quay sang nhìn nhau nhốn nháo.

_Cái gì Dị Thần trở lại rồi à?

_Dị Thần diệt Nhân Giới rồi sao?

_Vô lý Dị Thần đã bị tiêu diệt hơn ba trăm năm trước rồi...

La Ninh nói lớn để ổn định đám Tiên Nhân.

_Chớ có dao động,chỉ là những lời nói năng xằng bậy của tên Tu Nhân nhỏ bé đã khiến cho các ngươi sợ hãi rồi à?Các ngươi là Tiên Nhân có tu vi mấy ngàn năm mà lại sợ Dị Thần sao ?thật chẳng ra thể thống gì?

_La Quản Điện người quên rồi hay sao trận đấu Tam Giới năm xưa Dị Thần đã gϊếŧ rất nhiều Tiên Nhân của Thượng Vân Môn, người đừng xem thường Dị Thần có tu vi hơn năm mươi ngàn năm,chúng ta chỉ có tu vi mấy ngàn sao lại không sợ.

Có vài Tiên Nhân khác lên tiếng.

_Hừm....ta thấy La Quản Điện nói đúng ,tại sao chúng ta phải sợ Dị Thần,năm xưa không phải Hắn cũng đã bị Tiên Giới chúng ta đánh bại hay sao,còn khiến cho Hắn nổ tung,cốt nhục tan rã,quỷ hồn tan biến.

Đới Hỷ cúi đầu vẻ mặt như đang tiếc nuối điều gì,Y nói nhỏ một mình.

_Nếu không nhờ Thập Nhị Tiên Trưởng liều thân cùng Thiên Huyết đồng quy vu tận thì liệu chúng ta có tiêu diệt được Dị Thần không?

La Ninh nói lớn

_Tên Tu Nhân thấp kém kia chớ có nói lời huyễn hoặc gây rối Tiên Môn,Vì lòng bao dung Ta đây sẽ tha tội cho các ngươi lần này,mau chóng rời khỏi đây, nếu như ngươi muốn tìm Tiên Gia giúp đỡ thì đến Hàn Hành Điện,Giai Dĩnh Điện mà tìm,nơi đó sẽ thu nhận Tu Nhân Đắc Đạo như ngươi,đi đi....

Nói xong bọn Tiên Nhân quay lưng cưỡi mây gió bay về Cung Điện,bỏ mặc bọn người Nhân Giới còn đang ấp a ấp úng.

Bảo Liên uất ức còn muốn nói thêm thì bị Bạch Diễn Tình kéo tay lôi đi.

_Cái gì chứ....đây đây là cái thái độ gì,Tiên Nhân kiểu gì đây....grừ...ta....

_Đừng nói nữa,tu vi của ta và ngươi không đánh lại bọn họ đâu...đi thôi...

Cả ba tìm đến một gốc cây bên bờ suối ngồi nghỉ chân,dưỡng thần,cũng để nghĩ xem tiếp theo phải làm gì.

Trong khi cậu nhóc Đông Kỳ Vân chạy đuổi theo những con vật kỳ lạ nơi này đùa nghịch thì Bảo Liên và Bạch Diễn Tình ngồi thiền dưới gốc cây Đại Thụ bàn tính chuyện nhờ Tiên Gia giúp đỡ.

Bảo Liên vẻ mặt thất vọng nói.

_Tiên Gia cái khỉ ....vừa gặp ta đã đuổi đánh liên tiếp... không cho ta nói một lời nào....nếu như ngươi không mang một nửa là Tiên thì có thể chúng ta đã bị bọn họ đánh cho trọng thương.

_Hừm...ta đã bảo lão nên cẩn trọng rồi kia mà....Trong tam giới chỗ nào cũng có người tốt ,kẻ xấu không phải ai cũng rộng lượng...là Tiên Nhân nhưng cũng phải xét xuất thân từ đâu mà đắc Tiên,lúc nãy ta quan sát nhìn ra cái tên La Quản Điện đó cốt là Cáo đấy.

Bảo Liên tròn mắt nhìn Bạch Diễn Tình

_Ngươi thật là có khả năng nhìn ra Cốt Tiên ư?Sao ta nhìn không ra nhỉ,chỉ thấy một thứ ánh sáng chói lóa.

Bạch Diễn Tình cười khẩy nói.

_Ngươi không phải đã từng nói ngươi Đắc Đạo tụ được Tiên Khí hay sao,sao khi nãy không ai nhận ra ngươi vậy?

Bảo Liên bậm môi,đâu mài.

_Hừ....ta đã từng tụ Tiên Khí nếu không phải như vậy tại sao có thể cải lão hoàn đồng?Có thể nhìn thấy quỷ hồn của nữ quỷ đi xuyên Thời Không?

Bạch Diễn Tình ngạc nhiên nhìn Bảo Liên hỏi.

_Quỷ hồn nữ quỷ nào có thể đi xuyên Thời Không?

_Ngươi cũng biết đến Thời Không Sinh Tử Môn à?

_Có nghe qua....



_Ừm....bên trong tên Dị Thần Lãnh Mộ Tuyết đang chứa đựng hai quỷ hồn,một trong số đó là nữ quỷ có thể hồn khác với Nhân Giới và Quỷ Giới,ta nghĩ ả đến từ Thời Không khác.

_Ngươi nói như vậy thì kẻ đang điều khiển Lãnh Mộ Tuyết là nữ quỷ sao?không lý nào,tuyệt kỹ của Ma Tôn không phải ai cũng có thể học được.

_Ta cũng không rõ....nếu giáp mặt thêm một lần nữa ngươi nên nhìn kỹ Lãnh Mộ Tuyết.

_Ta không mong gặp lại hắn đâu...bây giờ chỉ mong tìm được một chỗ ở đây để yên bình mà sống cùng Đông Kỳ Vân.

_Hừ...thế ngươi bỏ mặc Thiếu Chủ của mình à? không muốn biết Khiêm Tử Lăng có còn ở Lan Nguyệt Điện Ma Vực hay bị lửa Địa Ngục thiêu rụi rồi a?

Bạch Diễn Tình nheo mắt trả lời

_Tiên Nhân không chịu giúp đỡ....Nhân Giới rồi cũng tiêu tùng thôi,ta thấy ngươi nên mau trở lại đưa bọn Trung Nguyên lên hết đây đi.

_Ngươi không nghe bọn họ nói à?chỗ của bọn họ không chứa chấp Tu Nhân hay sao?

_Hừm...ngươi không nghe rõ tên La Quản Điện kia nói gì à ngoài Tuyết Hạo Điện còn có Hàn Hành Điện và Giai Dĩnh Điện à....cho thấy ở Thượng Vân Môn không phải chỉ có mỗi cung điện này.....

Bảo Liên vừa định mở miệng nói thì nghe tiếng của Đông Kỳ Vân hét lớn,khiến cho cả hai kinh ngạc đứng phất dậy .

_Á....thả ra thả ta ra....cái con Khỉ này....aaaa.....

_Đông Kỳ Vân......

Đông Kỳ Vân chạy nhảy một hồi thì chạy đến một rừng hoa Tử Đằng ,say mê trước vẻ đẹp sắc tím sắc hồng của hoa mà quên mất bản thân mình đã đi khá xa nơi Bạch Diễn Tình ngồi.

_wOa....đẹp quá....

Lúc này có một bóng đen tròn tròn,khi ẩn khi hiện vụt qua các nhánh cây Hoa,nghe động lá ,Đông Kỳ Vân cũng cảnh giác,liền phun hạt giống hoa ra bắn vào cái bóng đen.Cái bóng có thân pháp vô cùng nhạy bén dù cho Đông Kỳ Vân phun ra bao nhiêu hạt giống ,nó cũng tránh khỏi.Đông Kỳ Vân dùng hơi quá nhiều,đến độ hai cái má cũng đơ cứng ra, không thể phun hạt giống nữa,chậm mất một hồi.Cái bóng đen từ trên cành cây phóng xuống bấu cả hai chân,hai tay vào lưng của Đông Kỳ Vân,đeo lủng lẳng phía sau Đông Kỳ Vân như cái mai trên lưng con rùa.Cái bóng đen vừa há miệng định cắn cho Đông Kỳ Vân một cái vào cổ thì nó nghe động không khí,cảm nhận được hai luồn linh lực khác biệt đang từ từ tiến đến nó vội buông Đông Kỳ Vân ra phóng vội lên cây, không quên ném lại cho Hắn mấy tia điện tím ánh sáng đen ám đầy tà khí.

_Đông Kỳ Vân...cẩn thận...

_Ầm...mmm...

Bạch Diễn Tình dịch chuyển kịp lúc liền tung đuôi kéo Đông Kỳ Vân tránh khỏi,đồng lúc phát chưởng phá tan mấy tia điện đó.

Cái bóng đen vội bỏ chạy ,nhưng bị Bảo Liên điểm chú tạo ra lưới phép vây lấy,nó nhảy vυ"t lên cao ra khỏi ngọn cây ,hiện ra một hình dáng Tiểu Cô nương,mặc y phục hồng nhạt viền đen,tóc tết hai bên,điểm cánh hoa Tử Đằng,dung mạo xinh đẹp.Cô nàng hét lên.

_Cút khỏi vườn hoa của ta.....

Bảo Liên vô cùng kinh ngạc vì lối ứng xử của người Tiên Môn.

_Không phải chứ,Tiên Nhân tên nào tên nấy cũng thô lỗ hiếu chiến như vậy sao?Chúng ta đi nhầm chỗ rồi chăng?

Bạch Diễn Tình nhìn một cái đã nhận ra tiểu cô nương này cũng xuất thân Tiên Cốt là Tinh Linh.

_Nàng ta vốn là Cốt Sóc Tinh tu luyện thành Tiên....dường như ở Tuyết Hạo Điện này Tiên Nhân xuất thân từ Tinh Linh....nhưng không hiểu sao những tia ám khí khi nãy nàng ta đánh ra lại là tà khí....linh khí Tiên Môn không thanh tẩy được sao?

Bảo Liên mặt ngáo ngơ nói

_Ngươi hỏi ta ta hỏi ai?

Đông Kỳ Vân hét lớn nói

_Ả Tiểu Yêu...ngươi tưởng giả mạo khỉ thì sẽ qua mặt được Hồ Ly ca ca hay sao...huynh ấy mới là Hồ Tiên Đắc Đạo còn ngươi chẳng qua chỉ là Sóc Tinh....rừng hoa này không phải của Tiên Nhân trồng hay sao,vườn hoa ở Ma Vực mới là của ngươi á.

Bạch Diễn Tình mím nhẹ môi,vẻ mặt lúng túng.

_Kỳ Vân ,ngươi không cần phải trình bày thân thế của ta ra như vậy.....vả lại gọi ta một tiếng Bạch huynh là được.

Đông Kỳ Vân gật gật đầu

_Dạ,Hồ Ly ca ca...

Bảo Liên nói

_Vị Tiểu Tiên này...chúng tôi từ Nhân Giới lần đầu đến đây không biết đường đi nước bước...nếu có gì mạo phạm xin thứ lỗi....chúng tôi sẽ đi ngay....

Đông Kỳ Vân ngớ ra

_Ơ...cái lão Bánh Bao này ai nói đi chứ....

Bạch Diễn Tình kéo tay Đông Kỳ Vân

_Đây dù sao cũng là đất Tiên Môn ... không phải chỗ của chúng ta...Đệ đừng huyên náo nữa ...đi nào....

Cả ba vừa quay lưng định đi thì vụt một cái vị Tiểu cô nương đó đã dịch chuyển ngay trước mặt.

_Khoan đã....ngươi ...ngươi là Hồ Tiên á....

Tiểu cô nương mắt tròn xoe quét ánh nhìn xung quanh Bạch Diễn Tình,sau đó nói.

_Ngươi đúng là Hồ Ly Đắc Tiên...sao không ở lại Tuyết Hạo Điện tu tập thêm mà đi đến đây.

Bạch Diễn Tình từ tốn trả lời

_La Quản Điện của Tuyết Hạo Điện không cho chúng tôi ở lại.... chúng tôi đến đây cũng là vì muốn nhờ sự giúp đỡ của Tiên Nhân chống trả Dị Thần,ngăn hắn diệt Nhân Giới mà thôi,Tiên Nhân từ chối nên đành tìm đường trở về.

Tiểu cô nương nghe đến tên La Ninh thì mặt biến sắc ,nghiến răng nghiến lợi nói.

_Hừm...tên bất tài đó có gì hay ho,tu vi của hắn cũng chỉ có mười mấy ngàn năm ,cầm lông gà tưởng đâu lệnh tiễn chẳng qua cũng chỉ là chân sai vặt cho Lục Linh Xà thôi,ta phỉ ,...ớ khi nãy ngươi có nhắc đến Dị Thần ư?

Bạch Diễn Tình gật đầu.

_Ừm...là Ma Tôn đã xuất thế ....

Mặt của Tiểu cô nương tối sầm lại,tay chân run rẩy thấy rõ.

_Hắn ,hắn ...đã trở lại sao?...

Bảo Liên nhìn thấy vị cô nương này run sợ liền liếc mắt nhìn vào Bạch Diễn Tình.

_Nàng ta vừa nghe đến Ma Tôn đã run rẩy như thế rồi sao?

Bạch Diễn Tình nói.

_Cô nương không sao chứ?lẽ nào cuộc chiến Tam Giới năm xưa,cô nương cũng có tham chiến?

Tiểu cô nương ủ rũ ngước mắt nhìn về hàng cây hoa Tử Đằng nói.

_Năm xưa ta đã cùng Thập Nhị Tiên Trưởng sát cánh chiến đấu đánh với Dị Thần Ma Tôn....đây chính là rừng hoa mà Người đã mất cả ngàn năm trồng ra trước khi bị Thiên Kiếp .

Bảo Liên và Bạch Diễn Tình đưa mắt nhìn nhau,bởi vì cả hai đều biết dù là ai tu linh trong Tam Giới đều phải trãi qua Thiên Kiếp,Lôi Kiếp để thăng bậc Tu Linh,Bảo Liên bị một lần, hậu quả là từ ông lão bảy tám chục tuổi thành diện mạo thiếu niên mười bảy,Bạch Diễn Tình thì thay đổi cốt Hồ Yêu sang Tiên Cốt,còn Tạ Kiều Lam thì tan xác tan hồn.

Bạch Diễn Tình hỏi

_Không biết chúng ta xưng hô với tiểu cô nương như thế nào đây?

_Ừm...ta là Đan Đan vốn xuất thân từ Sóc Tinh ,tu luyện thành nửa yêu nửa tiên năm xưa là nô tỳ theo hầu Tiên Trưởng Bạch Hồ Thập Nhị.
« Chương TrướcChương Tiếp »