Chương 11
“Rất lạ là cảnh sát không thể xác định được chính xác vị trí Kazue bị gϊếŧ. Chắc chắn là ở trong nhà, không thể ở bên ngoài được. Theo điều tra, có một ít máu dính trên gương và được xác định là máu của Kazue.”
“Liệu có phải Kazue bị tấn công lúc đang trang điểm không?”
“Cô ấy chỉ trang điểm qua loa. Cảnh sát cho rằng nạn nhân đang chải đầu thì bị tấn công.”
“Bởi vì cô ấy quay mặt vào gương à?”
“Đúng.”
“Nhưng tôi vẫn không hiểu. Một bàn trang điểm có cửa trượt fusuma. Nếu Kazue ngồi ở bàn trang điểm và chải đầu, mặt quay vào gương thì cái cửa shoji - vốn mở ra hành lang - nằm ngay phía sau cô ấy. Cửa fusuma và cửa shoji là những lối duy nhất để vào phòng. Nếu tên trộm vào phòng qua cửa shoji thì Kazue sẽ nhìn thấy hắn trong gương, và tìm cách trốn chạy. Nếu hắn vào qua cửa fusuma thì Kazue sẽ nhìn thấy hắn qua một trong hai tấm gương bên. Ít nhất Kazue cũng sẽ cảm thấy có ai đó bước vào và quay đầu về phía hắn. Có phải nạn nhân bị đánh vào phía trước đầu khi đối diện với kẻ tấn công không?”
“Không, tôi không nghĩ như vậy… Chờ một chút… Không, không phải. Theo báo cáo, Kazue bị đánh vào gáy trong lúc cô ấy ngồi quay lưng về phía hung thủ.”
“Hừm, đúng như cách Heikichi bị gϊếŧ. Thú vị đấy. Tôi không nghĩ đây là một tên trộm. Nhiều khả năng là một người quen biết của nạn nhân thì đúng hơn. Kazue không hề tìm cách tự vệ; cô ấy chỉ ngồi đó soi gương. Nạn nhân thậm chí không nhúc nhích dù nhìn thấy hung thủ tiến đến gần. Điều đó cho thấy hung thủ là người Kazue biết rất rõ. Đúng, tôi dám chắc đó không phải là một tên trộm bất cẩn. Một tên trộm sẽ không bao giờ nghĩ đến việc lau sạch máu trên gương. Lý do hung thủ cẩn thận lau sạch máu là để che giấu mối quan hệ với nạn nhân. Kazumi, đây là một chỉ dẫn quan trọng! Nạn nhân và hung thủ thậm chí có thể thân thiết đến mức là nhân tình của nhau, bởi vì phụ nữ thường không soi gương và quay lưng lại trước một người khác giới lạ mặt - ít nhất là ở thời đó. Đúng, hung thủ phải là tình nhân của cô ấy. Nhưng đợi đã… Tại sao hắn lại hϊếp da^ʍ sau khi nạn nhân đã chết, khi mà họ có thể làʍ t̠ìиɦ lúc cô ấy vẫn còn sống?”
“Tôi chịu. Cuốn sách không đưa ra lý do gì. Nó chỉ nói nạn nhân bị hãʍ Ꮒϊếp. Tôi đồng ý với anh. Quả là kỳ lạ!”
“Điều đó khiến y trở thành một kẻ bệnh hoạn. Mà này, chắc chắn hung thủ đã phải rất thân thiết với cô ấy. Kazue có một tay nhân tình, đúng không?”
“Rất tiếc, theo lời cảnh sát thì cô ấy không hề có nhân tình công khai nào cả.”
“Hừm, theo lý thuyết là như vậy! Không, đợi đã… Cô ấy trang điểm. Anh nói cô ấy chỉ trang điểm qua loa phải không?”
“Đúng vậy.”
“Một phụ nữ ngoài 30 tuổi chuẩn bị đi gặp tình nhân thường trang điểm kỹ… A, giờ tôi hiểu rồi. Điều đó làm thay đổi toàn bộ bức tranh. Anh có biết tôi nghĩ gì không, Kazumi? Hung thủ là một phụ nữ! Ồ, không, không đời nào - không thể nếu như nạn nhân bị hϊếp và có tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong người cô ấy! Nhưng mọi việc sẽ có ý nghĩa hơn nếu như đó là do một phụ nữ ra tay. Kazue có thể thoải mái nhìn vào gương, quay lưng mình lại phía một phụ nữ, đặc biệt nếu cô ấy biết rõ người đó. Và nếu đó là một phụ nữ, Kazue sẽ không bận tâm chuyện cô ấy chỉ trang điểm qua loa, đúng không? Hung thủ là nữ tiếp cận nạn nhân với nụ cười trên mặt, và sau đó - huỵch!”
“Thế còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ thì sao?”
“Chà chà, thế nếu nữ hung thủ mang theo một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên mình thì sao? Vợ Yoshio có thể làm việc đó một cách dễ dàng, dùng chính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng mình… Không, như thế không đúng. Nhóm máu của Yoshio là A.”
“Cảnh sát có thể kiểm tra xem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã được bao lâu. Sẽ rất rõ ràng nếu như tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã qua một ngày.”
“Hoàn toàn đúng. Khi già đi, t*ng trùng thường mất đuôi. Nào, Kazumi, tôi phải đề nghị anh cung cấp cho tôi chứng cứ ngoại phạm của tất cả những người có quan hệ với nhà Umezawa.”
“Chậc, không ai trong số họ có bằng chứng thuyết phục ngoại trừ Heitaro. Mẹ anh ta, Yasue, vốn ở phòng tranh của mình, nhưng vào thời điểm xảy ra án mạng bà ấy lại ra Ginza. Tại nhà Umezawa: Masako, Tomoko, Akiko và Yukiko đều có mặt trong bếp cùng nhau. Tokiko thì ở với Tae tại Hoya. Do đó, tất cả đám phụ nữ này đều có chứng cứ ngoại phạm, mặc dù chỉ được xác nhận bởi các thành viên trong gia đình. Reiko và Nobuyo không có chứng cứ ngoại phạm. Họ nói họ đi Shibuya xem phim Thời đại của kịch truyền hình. Bộ phim kết thúc lúc 8 giờ tối, họ về đến nhà cha mẹ khoảng 9 giờ tối. Như thế cả hai người này đều có thể là đối tượng tình nghi. Kaminoge ở ngay gần Nhà ga Trung học Thành phố trên chuyến tàu hỏa Tokyo-Yokohama. Nhưng hai thiếu nữ đó không có động cơ gây án. Ayako và Yoshio cũng không có chứng cứ ngoại phạm thuyết phục, nhưng chúng ta cũng lại không thấy động cơ gϊếŧ người của họ. Dĩ nhiên họ biết Kazue nhưng họ chưa bao giờ thân thiết với cô ấy. Yasue và Heitaro thì chưa bao giờ gặp Kazue. Còn tại sao các cô con gái nhà Umezawa lại muốn gϊếŧ chị cả của mình chứ?”
“Kazue có thường tới thăm nhà Umezawa không?”
“Cũng thỉnh thoảng. Nhưng có vẻ không ai trong gia đình Umezawa có động cơ; đó là lý do khiến tôi lại nghi ngờ tên trộm. Hãy nhớ chúng ta vừa có một manh mối mới từ bà Iida. Cho nên tại sao chúng ta lại không chuyển sang vụ Azoth nhỉ?”