7h kém 15, nó bước xuống lầu nhìn 2 anh em đang xem TV.
-Anh, em đi nha!
- Ừ, em.....- Anh ngước lên trả lời nhưng lại im lặng trước vẻ đẹp của nó.
Hôm nay nó khoác lên mình 1 chiếc đầm cúp ngực, ôm sát cơ thể, chỉ xòe ra phần dưới và ngắn tới đầu gối. Màu hồng phấn lại càng tăng thêm nươc da trắng hồng của nó. Mái tóc xoăn bồng bềnh tạo nó có cảm giác như một nàng công chúa yêu kiều, mỏng manh, dịu dàng cần được che chở. Nhưng ý nghĩ ấy liền biến mất khi giọng nói khinh thường của nó lên tiếng:
- Hai người có cần phải giở tính YD( ý chỉ những thứ dâʍ đãиɠ) ra hk? Bộ chưa bao giờ nhìn thấy gái đẹp à? Nước miếng của hai người đủ để hứng 2 ly nước rồi đấy!
Thế là 2 con người nào đó, bị nó lừa mà hk biết, theo phản xạ giơ tay lên lau miệng mới phát hiện ra chẳng có gì cả. Quay lại nhìn thấy bộ mặt đắc ý của nó thì nghiến răng ken két:
-Angel!!!!
Nó hk những hk sợ mà còn cười tươi vui vẻ:- Anh Yugi,Yuki, ở nhà vui vẻ.
Hai người còn chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy nó chuồn rồi. Cả hai thở dài đầy ngao ngán, tạo sao? Tại sao hai người IQ cao như bọn họ vẫn bị con bé đó lừa cơ chứ? ( chỉ đơn giản là vì 2 người có khuynh hướng bị nó bắt nạt ăn sâu vào máu rồi nên mới hk thể phản kháng lại nó).
__________ Ta là vạch phân cách có khuynh hướng bị bắt nạt__________
Đến nhà hàng thì cũng đã là 7h 5, Sho và Ayako dáo dát tìm xung quanh xem nó đang ở đâu. Chỉ thấy ở một cái bàn có rất nhiều nhà báo bu lại. Tính tò mò nổi lên họ liền đi tới đó.
- Có chuyện gì vậy nhỉ?- Ayako cất tiếng hỏi khi thấy đám phóng viên cứ vây quanh người con gái tên Yumi.- Yumi là ai?
- Cô Yumi, tại sao hôm nay cô lại tới đây?
- Cô Yumi, ai ngồi bên cạnh cô vậy?
- Có thể cho tôi biết cô và cô gái kia có quan hệ như thế nào?- Đám phóng viên hỏi hk ngừng nghỉ khi thấy sắp có được thông tin mới để đăng báo.
- Ơ, đấy chẳng phải là thiếu gia tập đoan SW và tiểu thư tập đoàn IU sao? - Một trong số đám phóng viên đã tìm được người nổi tiếng khác liền quay sang bên kia phỏng vấn.
Chết rồi, lúc nãy hk để ý, lại gần quá nên bị phát hiện rồi! Trong khi hai người đang hk biết phải làm thế nào thì một giọng nói mang âm khí vang lên làm cho đám phóng viên cảm thấy lạnh toát hết cả lưng.
- Mấy người làm ơn im lặng bớt được hk? Thật phiền phức!
Một người phóng viên hk nhịn được lên tiếng hỏi:
- Này cô, cô là ai?
Nó nhếch mép, nụ cười như hk cười đó của nó làm cho tất cả mọi người cảm thấy nhiệt độ đang dần dần hạ xuống tới mức âm độ.
- Quan trọng sao?
Người phóng viên nhìn thấy như vậy, khí thế ban nãy bỗng chốc tan biến, anh ta lắp bắp:
- Ơ không, không.
- Tốt, giờ thì mau biến đi. Ngày hôm nay xem như chưa xảy ra, ho he một tiếng chắc các người hk muốn bị mất việc đâu nhỉ? Có biết Triệu gia hk nhỉ?
Mấy người phóng vien khi nghe nhắc đến Triệu gia( Mấy bạn sẽ được biết khi đọc cuốn khác của mình) thì mặt mũi xanh lại, liền lắp bắp mấy từ biết biết rồi chạy biến. Khi thấy ba người kia đứng hình nhìn mình, nó liền vui vẻ nói:
- Sho_ kun, Ko _ chan, mau ngồi đi chứ! Yumi đang có nhiều chuyện rất muốn nói đấy!
- Khí thế của cậu thật đáng sợ...- Yumi nuốt nước bọt.
- Hk phải cậu đã mất tích rồi sao? Sao còn quay lại đây?- Sho hk nhìn cô, lên tiếng hỏi.
- Ưm, mình hk thể liên lạc với mấy cậu được, ình xin lỗi.
- Hk sao, hk sao mà, gặp lại cậu tụi mình rất vui.- Ayako lên tiếng rồi quay sang nhìn cậu - Đúng hk Sho nhỉ?
Cậu lạnh nhạt: - Phải, rất vui.
Ngữ khí có phần tức giận. Rõ ràng là vì nhớ cô nàng này quá mà đâm ra khi gặp lại lại cảm thấy tức giận. Nó và nhỏ đều lắc đầu chán nản.
Buổi tối trôi qua rất nhanh trong sự im lặng ngượng ngùng, chỉ có nó và Ayako là nói nhiều còn 2 người kia thì chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Nó cảm thấy chán nản thế là rủ cả đám đi bar.
- Đi bar thôi nào! - Nó vui vẻ kéo cả đám đi.
Cậu nhìn nó rồi cúi người xuống ghé sát vào tai nó nói nhỏ:
- Cậu còn muốn đến bar mình làm loạn sao? Hôm nay ình gặp cô áy còn chưa đủ sao? Cậu còn muốn hành hạ mình đến bao giờ?
Nó im lặng, cái thế hiện giờ ai nhìn vào cũng nghi rằng đây là cái thế vô cùng mờ ám và thân thiết giữa 1 người con gái và 1 người con trai. Huống hồ chi 2 người bạn thân đứng đối diện cũng cảm thấy khó chịu. Yumi thì lo lắng xen lẫn hoang man, còn Ayako thì cảm thấy bất bình cho cô bạn của mình. Nó cười khẩy 1 cái, được thôi, muốn kéo nó vào đóng kịch, nó sẽ giúp. Nó nhồm người lên, ghé sát vào tai cậu, nhìn tư thế của hai người ngày càng cảm thấy chướng mắt. Cậu với tay lên, ôm eo nó còn nó thì choàng tay qua cổ cậu, nói nhỏ:
- Thừa nhận đi, cậu muốn Yumi ghen có đúng hk ? Nếu cậu muốn mình sẽ giúp nhưng có qua có lại, trả công ình tí đi. Phí làm mối cũng hơi đắt đấy!
- Được thôi, cậu muốn gì mình sẽ chiều.- Giọng cậu to hơn 1 chút.
- Tình với mình 1 đêm đi.- Nó cố ý vô tình nói to một chút đủ để 2 người kia nghe thấy.
- Được thôi. Nhưng bây giờ có phải nên đi bar trước rồi mới về nhà hk nhỉ?
- Đừng để 2 người họ đứng chờ nữa, đi thôi, mau thả tớ ra đi! - Nó giả vờ ngại rồi lấy tay cậu đang đặt trên eo nó, nắm lại. Nó ngước mặt lên nhìn 2 người kia rồi nói:- Đi nào hai cậu.
Cậu kéo nó ra lấy xe để hai con người kia tự lấy xe của Yumi mà đi.Yumi ấm ức cố kìm những giọt nước mắt còn Ayako thì tức thay cho cô bạn đứng cạnh mình.
- Usagi cũng quá đáng thật, vậy mà nói hk có gì sao? Ý tứ rõ ràng như thế, thật quá đáng mà.
Yumi cười nhạt:- Thôi đi Ayako, nếu lúc đó mình hk cắt đứt liên lạc với mấy cậu thì cũng đâu đến nỗi.... vốn dĩ khi trước là Sho thik Usagi mà, hai người đó đến với nhau cũng hk có gì lạ. Chỉ là mình hk ngờ Usagi lại là loại con gái như vậy. Hôm trước cậu ấy còn ủng hộ mình đến với Sho hk ngờ hôm nay....
- Thôi, mau đi bar, hk được để cho 2 người đó lộng hành được.- Ayako nói rồi kéo Yumi ra bãi đổ xe.