Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Yêu Em, Thiên Thần Của Tôi

Chương 12: Chương 12: Bạn cũ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ca sĩ: Harashi Yumi: 19 tuổi

Gia thế: Bạn thân thời cấp 2 của nó, Sho và Ayako. Con gái của 1 tập đoàn lớn nhưng muốn tự mình làm giàu.

Cung: Cự Giải IQ: 190

Chiều cao:1m67.

Tính cách: Dễ thương, luôn quan tâm đến mọi người, giúp nó trong mọi việc.

_________________________*******___________________________

- Suỵttttttttt........- Cô giơ tay lên miệng để chặn lại tiếng hét kinh thiên động địa của nó. Rồi cô quay sang nhìn Azuso, cười nói:

- Chị có thể cho em mượn nó 1 chút được hk?

- Ừ. Usagi, xong thì em về luôn đi, ngày mai hẳn đến thu âm.

- Vâng.- Nó cười tươi đáp lại lời Chị.

Sau khi chị đi, nó liền quay phắt sang nhìn chằm chằm vào cô.

Yumi bỗng cảm thấy khó chịu dưới ánh mắt của nó, liền hỏi:

- Sao lại nhìn tớ như thế?

- Sự nghiệp thế nào rồi hả ngố? Có phải là càng ngày càng xuống dốc không? Tuột xuống hk phanh, chắc là bị đứt thắng chứ gì?

- Này! Mới gặp nhau mà đã xỏ xiên là sao? Tớ ở trong top đấy nhé! Top đầu bảng luôn đấy!

- Thôi kệ cậu, cái tớ quan tâm là mối quan hệ giữa cậu và Sho_ kun cơ!

Nghe đến đây, mặt cô liền xụ xuống nhìn mà thấy tội...

- Tớ mất liên lạc rồi, kể từ đó đến bây giờ vẫn hk có gì cả...

- Hai cậu cũng hay thật đấy! Một kẻ phong lưu như cậu ta mà hk biết tỏ tình với cậu thế nào, cứ giấu trong lòng vì sợ cậu biết thì sẽ thiến " cậu nhỏ" của hắn. Còn cậu thì thấy hắn hk mở lời cũng im luôn, rốt cuộc còn đợi đến bao giờ?

Yumi cuối gầm mặt xuống suy nghĩ điều gì đó, nhưng chưa tới 10s sau đã ngẳng đầu lên nhìn nó với ánh mắt gϊếŧ người.

- Chẳng phải nhờ ai đó nên tớ mới hk dám nói sao? Chẳng phải 2 người thik nhau sao?

- Ê ê, hk có chỉ là cậu ấy ngại nên mới nói thik tớ, chỉ là hiểu lầm, cậu hiểu lầm rồi.- Nói rồi nó cười lớn vỗ vai cô. - Hahahahahahaha, đừng lo tớ sẽ giúp cậu Ok?

Yumi nhìn nó rồi gật gật đầu. Usagi, cậu biết hk? Nhìn cậu như vậy thật mất hết hình tượng của 1 ca sĩ. Tất nhiên điều này chỉ là cô nghĩ, chứ mà nói ra thì....... hk biết có toàn mạng hk?

Nó rút chiếc Oppo của mình ra gọi cho Sho. Sau vài tiếng tút thì cậu đã bắt máy.

" Alo?"

" Bật loa lên,cho Ayako nghe với."

" Gì vậy ngốc?" - Nhỏ lên tiếng sau khi thấy cậu ra dấu hiệu nghe chung.

" Tối nay, 7h, Paradise, bạn cũ."- Nó nói xong thì cúp máy làm cho 2 người ngẩn tò te.

Cách nói chuyện này, 2 người quen rồi chỉ là gặp ai? Thôi kệ, nữ hoàng đã ra lệnh, chỉ còn cách nghe theo thôi.....

( A! Nói một chút về hắn chứ nhỉ!?)

Sau khi tan học hắn lững thững bước đi về, vì 2 con người kia nói có việc bận nên rất vội, thế nên hắn phải đi 1 mình. Trong đầu hắn đang rất tò mò vì sao nó lại nghỉ..... đang tập trung suy nghĩ, hắn đυ.ng phải ai đó.

- Này, anh đi đứng kiểu gì vậy?- cô gái kia hét.

- Câm miệng và biến về nhà đi- Hắn nói với cái giọng lạnh tanh thường ngày rồi bỏ đi- Thật ồn ào.

- Ơ này! Tên kia!- Cô gái đó hét lớn khi thấy bóng hắn khuất sau căn nhà. Giọng nói cô gái nhỏ dần, nhỏ dần cho đến khi cô ta nhếch mép.- rất vui được gặp lại, Hawasimi Yuki....

Ai vậy ta?

====================^_^========================

Ở nhà, 2 con người nào đó đang tranh nhau ............. cái muôi.....?

- Anh Yugi, trả em, em đang nấu mà!

- Nấu cái gì chứ! Em chỉ mới cầm lên thôi!

- Chuẩn bị!

- Cũng hk được, anh hk tin vào tài nấu nướng của em!

- Nhưng anh chưa thử sao biết?- Mặt nó nhăn nhó.

- Chưa thử anh cũng biết. Em bỏ gia vị hk kiêng nể gì, cứ cho thứ này đến thứ kia hk ngừng nghỉ như vậy, anh thật sự....

Nó cắt ngang lời anh:

- Em có cách riêng của em, quá trình ra sao anh hk cần quan tâm, chỉ cần nó ngon là được.

- Nói dối có kẽ hở kìa em. Em nghĩ anh hk biết tài nấu nướng của em sao? Chỉ là em muốn hại anh và Yuki chứ gì, vô ích thôi.

Bị anh vạch trần, nó nước mắt lưng tròng nhìn anh.

- Vô ích thôi, em nghĩ em có thể làm anh cảm thấy thương cảm sao?

Nó trừng mắt nhìn anh, rồi leo lên 2 bậc cầu thang để bằng anh.

- Mặc kệ anh,em sẽ cướp được nó.

- Chẳng phải em nói tối có hẹn sao? Sao hk chuẩn bị đi?

- Chưa đến giờ!- Nó với tới anh nhưng vì anh càng ngày càng xa, nó hk để ý chỉ với theo và rồi 1 chuyện hk ngờ đã đến. Nó trượt chân hk kịp phản ứng chỉ kịp nhắm mắt lại, trước khi đó còn nghe thấy tiếng hét của anh.

- Cẩn thận!!!!

Bịch..... Ui! Sao nó hk thấy đau vậy? Mà hình như còn cảm thấy âm ấm nơi.....Môi?

Nó mở bừng mắt ra, trước mắt là........ ANH!!!! Và còn tệ hơn nữa là hai người đang môi chạm môi!?! Cả 2 người vì quá bất ngờ mà nhất thời bất động cho đến khi nghe thấy tiếng của hắn.

- Hai người đang làm cái gì vậy?

Nó bật dậy ngượng ngùng nhìn anh, mặt hơi ửng hồng nhìn rất đáng yêu. Anh và hắn bất chợt đứng hình.

- Cho ..... cho..... em xin lỗi.....

Anh nhìn nó thật sự hk biết trách làm sao, chỉ có thể mỉm cười dịu dàng:

- Thôi, dù sao một phần cũng là lỗi của anh. Em lên phòng chuẩn bị đi :).

- Ưʍ.... - Nó nói rồi chạy biến lên phòng.

Hắn đứng đó nhìn, trong lòng dâng lên 1 cảm xúc khó chịu, đi lại gần anh, lạnh nhạt nói:

- 10h bar Wind.- Rồi hắn cũng bỏ lên phòng.

Anh đứng đằng sau cười nói:

- Yuki, đừng lạnh nhạt thế, ghen thì cứ nói, như vậy anh khó chịu lắm!

- Em thèm ghen với anh sao? Nhảm nhí!

Nói xong hắn liền bỏ lên phòng để lại với trận cười thoải mái. Nhưng anh và ngay cả hắn đều hk biết rằng khuôn mặt lúc đó của hắn đã ửng đỏ.
« Chương TrướcChương Tiếp »